Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1386 - Nhận hắn làm con nuôi (2)

“Ôi, ngươi nói mau lên đi, gấp muốn chết rồi.”
“...”
Trương Bách Nhẫn ở bên ngoài viện nghe thấy tiếng khóc của nữ nhi, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ.
Nếu như không phải vì đối phó với nguy cơ, hắn cũng sẽ không tham lam pháp cảo của nữ nhi.
“Khụ khụ.”
Hắn cố ý ho khan hai tiếng, nhắc nhở người trong phòng rằng hắn đã tới.
Quả nhiên, nghe tiếng ho khan của hắn, tiếng nói chuyện bên trong căn phòng lập tức dừng lại.
Ngay sau đó, một nhóm nữ tử mặc hà y bảy màu, hoàn phì yến sấu, từ trong phòng đi ra.
Chính là Thất Tiên Nữ.
Các nàng thấy Trương Bách Nhẫn, không khỏi nhanh chóng hành lễ.
Trương Bách Nhẫn hiền lành nói: “Không cần đa lễ.”
Hắn nhìn bảy nữ nhi, chỉ thấy ánh mắt Trương Ngọc Yên đỏ như hai quả đào, không khỏi có chút đau lòng nói: “Nhìn xem ngươi khóc thành bộ dàng gì rồi, phụ vương chỉ mượn pháp bảo của ngươi một chút, có cần đến mức đó không?”
Trương Ngọc Yên nói: “Nhi thần không phải khóc vì việc này, mà là vì phụ vương oan uổng nhi thần, nói nhi thần khống chế Tinh Hà Ngọc Oản làm tổn thương nguyên thần của phụ vương, nhi thần thật sự không có làm như vậy.”
Trương Bách Nhẫn: “Việc này ta đã biết rõ, đúng là không thể trách ngươi, lúc nãy phụ vương đã nặng lời rồi.”
Hắn nói xong thì lấy Tinh Hà Ngọc Oản ra đưa cho Trương Ngọc Yên:
“Món pháp bảo này trả lại cho con, người ngoài quả nhiên không thể sử dụng được.”
Sáu vị công chúa ở bên cạnh nghe được đối thoại của phụ vương và thất muội, đại khái đã tạm thời đoán ra được nguyên nhân mọi chuyện.
Đại tỷ Trương Ngọc Mị không nhịn được mở miệng nói: “Chuyện này đúng là phụ vương đã trách oan cho thất muội rồi. Cái bát ngọc đó thật sự chỉ có thất muội mới có thể dùng được, người ngoài cơ bản là không cách nào sử dụng.”
Lục muội Trương Ngọc Cầm tiếp lời nói: “Cả Nghê Thường Tiên Y cũng giống vậy, chúng ta cũng đã từng mặc thử, nhưng cơ bản không có hiệu quả, chỉ sợ là Lý công tử đã âm thầm động tay động chân.”
Trương Bách Nhẫn âm thầm giật mình, hắn ngạc nhiên thốt lên: “Lý công tử, các ngươi nói chính là Lý tiền bối đúng không?”
“Đúng, chính là hắn.” Tỷ Trương Ngọc Hoàn gật đầu nói.
“Sao việc này lại có liên quan tới Lý tiền bối được chứ?”
Trong lòng Trương Bách Nhẫn sinh ra một suy đoán chẳng lành.
Trương Ngọc Lan lên tiếng giải thích: “Bởi vì Nghê Thường Tiên Y của thất muội là của Lý công tử đưa cho thất muội. Còn cái Tinh Hà Ngọc Oản đó cũng là chén đĩa ăn cơm của Lý công tử.”
“Bốp.”
Trương Bách Nhẫn nhất thời không nhịn được nặng nề vỗ xuống trán của mình, có vẻ hết sức ảo não.
Làm hại ta cứ tưởng Ngọc Yên có vận may tốt, bấy giờ mới trong lúc vô tình có được hai kiện Tiên Thiên pháp bảo, thì ra là Lý tiền bối đưa cho nàng.
Ai, đều do Lý tiền bối đối đãi với bảy khuê nữ quá mức lạnh nhạt nên mới khiến ta cơ bản không ngờ đến Lý tiền bối sẽ tặng quà cho khuê nữ.
Cuối cùng Trương Bách Nhẫn cũng đã nghĩ thông suốt, vì sao hắn và Hạo Thiên đều không thể luyện hóa cái Tinh Hà Ngọc Oản này.
Nếu như đây là đồ mà Lý tiền bối tặng cho khuê nữ thì người ngoài đương nhiên không cách nào luyện hóa sử dụng được rồi.
“Thì ra cái bát ngọc này là của Lý tiền bối tặng cho ngươi, sao ngươi không nói sớm hả?”
Trương Bách Nhẫn hơi oán trách nữ nhi thứ bảy của mình.
Nếu biết sớm thì hắn đã không thử luyện hóa Tinh Hà Ngọc Oản, hắn cũng sẽ không tổn thất một đạo nguyên thần rồi.
Trương Ngọc Yên lên tiếng giải thích: “Thật ra Tinh Hà Ngọc Oản không phải Lý công tử tặng cho ta, là hắn ngại chén này hơi bẩn, cho nên khi vứt rác bỏ bị ta nhặt được mang về.”
Trương Bách Nhẫn biết được lai lịch của Tinh Hà Ngọc Oản, khóe miệng không nhịn được thẳng co quắp.
Lý tiền lại coi Tiên thiên linh bảo cực phẩm như rác rưởi, không hổ là Lý tiền bối, đúng là ngang tàng!
Rác kiểu này, ta cũng muốn nhặt đấy!
Mấy ngày sau, Thiên Đình tuyên bố một số bổ nhiệm nhân sự mới.
Bổ nhiệm nữ võ thần Đặng Thiền Ngọc lên làm Tây Hải nguyên soái, thống lĩnh một trăm ngàn Thiên binh trấn giữ Bắc Câu Lô Châu Tây Hải, quản lý tất cả chuyện của Thiên Đình ở Tây Hải.
Bổ nhiệm Tam Thánh Mẫu Dương Thiền làm Huyền Diệu Nguyên Quân, thống lĩnh một trăm ngàn Thiên binh trấn giữ Bắc Câu Lô Châu và U Minh giới tiếp giáp với núi Bội âm.
Bổ nhiệm thất công chúa Trương Ngọc Yên làm Tứ Cực đại tướng quân, thống lĩnh một trăm ngàn Thiên binh, trấn giữ lãnh thổ Nhân tộc Bắc Câu Lô Châu.
Ba chức này vừa được bổ nhiệm xong, lập tức dẫn tới chấn động không nhỏ ở Thiên Đình, thậm chí ở cả tam giới.
Ban đầu địa vị của Đặng Thiền Ngọc, Dương Thiền và Trương Ngọc Yên ở Thiên Đình đều không tính là cao, chỉ là thần tiên bên lề.
Lần bổ nhiệm này đã trực tiếp tăng địa vị của ba người lên rất nhiều, tương đương với quan lớn nhất phẩm, hầu như có thể ngang hàng với những thần tiên có thực quyền như Thác Tháp Thiên Vương, Tứ Đại Thiên Vương, Chân Vũ đại đế.
Bởi vì ngày nay mâu thuẫn của Thiên Đình và Phật môn, Minh Hà, Côn Bằng còn chưa để cho người biết, cho nên không ít người đều hơi khó hiểu về lần bổ nhiệm này.
Trong số những người khó hiểu đó có cả Trương Khai Thái.
Ngày hôm nay, hắn cuối cùng cũng đã dùng hết tài liệu mà phụ thân lưu lại, luyện chế ra mấy món pháp bảo.
Vì vậy nên hắn mới đi lên trên trấn giải sầu một chút, tùy tiện hỏi thăm một ít chuyện về Hồng Hoang.
Trong quán trà ở trên trấn, trong lúc hắn đang quả quyết thì nghe được mấy tu sĩ nhắc đến tin tức bổ nhiệm của Thiên Đình, nhất thời nhìn có vẻ sửng sốt đến mức miệng có thể nhét vào hai cái trứng vịt.
Hắn không hiểu, sao kịch bản lại thay đổi rồi?
Ở trong kịch bản ban đầu, Đặng Thiền Ngọc, Dương Thiền và Trương Ngọc Yên cơ bản đều không có trấn thủ Bắc Câu Lô Châu.
Mãi cho đến khi Thiên Đình và Phật môn nổi lên xung đột, sau khi đôi bên ra tay đánh nhau rồi, lúc này Đặng Thiền Ngọc mới mạnh mẽ bộc phát Thần uy đánh bại Phật môn, Yêu Sư cung, vượt qua vô số hình ảnh cao thủ tộc A Tu La.
Bạn cần đăng nhập để bình luận