Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1141 - Có ca ca nào ghét bỏ muội muội nhà mình như vậy sao?

"Bỏ đi, ta vẫn nên đi đổi một bộ quần áo khác."
Nói xong, hắn thật sự về phòng đi thay quần áo.
Đát Kỷ: "..."
Ta rất tổn thương!
Có ca ca nào ghét bỏ muội muội nhà mình như vậy sao?
Huhuhu, ta quả nhiên là được nhặt về mà!
Đám người Nữ Oa, Hậu Thổ, Tam Thanh thấy hành động của Lý Nguyên cũng rất cạn lời.
Đại La Kim Tiên là có thể không nhiễm một hạt bụi, nội tâm trong sạch, thời gian cũng không thể chạm vào người, huống chi Ðát Kỷ đã là Chuẩn Thánh rồi.
Lý Nguyên sao còn ghét bỏ Đát Kỷ dùng quần áo của hắn để lau tay chứ?
Bệnh sạch này cũng nghiêm trọng lắm rồi.
Đát Kỷ liền hoa đau thương căm giận thành lượng ăn, nàng ăn từng miếng to.
Chỉ có điều, Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Hậu Thổ thấy Lý Nguyên chưa tới cũng không dám động đũa.
Rất nhanh, Lý Nguyên vừa thay xong quần áo đi đến đại sảnh.
Chờ Lý Nguyên ngồi xuống, sau khi cặm cụi gắp thức ăn, Nữ Oa và Hậu Thổ lúc này mới không thể chờ đợi được mà bắt đầu gắp thức ăn.
"Ưmmmm, ngon quá đi!"
Nữ Oa ăn một miếng đậu phụ Ma Ba, không nhịn được mà khen ngợi.
Mỗi một lần ăn thức ăn ngon do Lý Nguyên làm, nàng cảm thấy đều là mọi loại trải nghiệm và hưởng thụ hoàn toàn mới.
" Đúng rồi, không phải các ngươi thật sự là để đón tiếp ta đó chứ?"
Đát Kỷ vừa ăn thức ăn vừa vừa hỏi đám người Tam Thanh.
Thông Thiên giáo chủ: "Ngươi muốn nghe lời nói thật sao?"
Đát Kỷ gật đầu nói: "Tất nhiên."
Thông Thiên giáo chủ: "Lời nói thật chính là bọn ta thật sự là để đón tiếp ngươi."
Trong lòng Đát Kỷ khẽ động: "Lời nói dối thì sao?"
Lão Tử tiếp lời nói: "Lời nói dối chính là bọn ta vì thực hiện lời hứa lúc đầu, đến khách điếm làm người làm thêm."
Đát Kỷ: "..."
Không thể tưởng được sư phụ và Đại sư bá cũng biết đùa!
Lời nói thật coi là lời nói dối, lời nói dối coi là lời nói thật mà nói.
Không phúc hậu!
Giờ phút này đám người Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Dương Kiếm Thư ở trên lầu cũng nghe thấy động tĩnh ỏ dưới lầu.
Nửa tiếng trước. Dương Kiếm Thư và Phương Thốn lại đến khách điếm Hữu Gian tìm đám người Lư Khán Sơn.
Kể từ sau khi gặp ba người Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Uơng, hai người Dương Kiếm Thư và Phương Thốn liền thường xuyên đến tìm bọn họ, hỏi thăm bọn họ những chuyện có liên quan đến Hồng Hoang.
Càng hỏi, trong lòng hai người Dương Kiếm Thư và Phương Thốn càng ngạc nhiên hơn, bọn họ phát hiện, ba người Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Uơng đối với Hồng Hoang hiện giờ, biết rõ vô cùng cặn kẽ.
Sự phân bố của các thế lực, những chuyện lớn xảy ra ở các nơi trong Hồng Hoang, thậm chí những bí văn tất cả cũng biết được vô cùng cặn kẽ, căn bản là không hề giống với dáng vẻ của người vừa mới xuyên dến Hồng Hoang.
Lần này đến khách điếm, Dương Kiếm Thư trực tiếp hỏi nghi ngờ trong lòng với ba người Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Uơng: "Sao các ngươi lại biết rõ chuyện của Hồng Hoang như vậy? Lẽ nào, thế giới ở chỗ các ngươi còn có tin tức liên quan đến Hồng Hoang hiện nay?"
Vẻ mặt của Phương Thốn cũng tò mò mà nhìn ba người.
Ba người Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Uơng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt nhau đều mang theo một ý cười.
Mấy ngày nay, bọn họ thông qua hai người Dương Kiếm Thư và Phương Thốn để buôn bán tin tức nhưng cũng nhận được không ít Chủ Thần Tệ.
Chỉ có điều những điều cần hỏi Dương Kiếm Thư và Phương Thốn đều đã hỏi gần hết rồi.
Hôm nay, cũng chỉ có tin tức này còn đáng giá chút tiền.
Vì vậy, tất nhiên là Lư Khán Sơn muốn lừa đảo rồi!
Không lừa sạch thì không lừa!
Con ngươi Lư Khán Sơn chuyển động, hắn nói với Dương Kiếm Thư: "Vấn đề này, ba mươi vạn điểm Chủ Thần Tệ."
"Đắt vậy?"
Nghe thấy công phu sư tử ngoạm của Lư Khán Sơn, Dương Kiếm Thư giật mình đến nỗi suýt thì nhảy dựng lên.
"Đây khác nào ngươi đi ăn cướp?"
Phương Thốn cũng thiếu chút nữa là rớt cằm xuống đất.
Ba mươi vạn điểm, tất cả những câu hỏi của bọn hắn trước kia cũng không dùng đến nhiều Chủ Thần Tệ như vậy.
Lư Khán Sơn thản nhiên nói: "Các ngươi chỉ cần biết được vấn đề này, từ nay về sau các ngươi biết rõ các chuyện của Hồng Hoang như lòng bàn tay. Vì vậy bán cho các ngươi với cái giá ba mươi vạn điểm Chủ Thần Tệ, cũng coi như là rẻ rồi."
Dương Kiếm Thư và Phương Thốn nghe vậy nhưng thật ra cũng có chút động lòng.
"Nhưng, ba mươi vạn điểm cũng nhiều quá rồi, có thể đổi được 3 miếng đầu đạn hạt nhân tương đương với ngàn vạn tấn rồi. Câu hỏi gì cũng không đắt như vậy chứ?"
Dương Kiếm Thư do dự nói.
"Mọi người đều là bạn, các ngươi cũng đừng lừa đảo đấy!"
Phương Thốn cũng nói.
Mộc Thạch Nhân nói: "Thật ra thì cũng không nhiều, biết được vấn đề này rồi, các ngươi còn có thể nhận được một pháp bảo lợi hại, chỉ dùng ba mươi vạn điểm Chủ Thần Tệ để đổi lấy một pháp bảo, các ngươi đã kiếm được lời rồi."
Cung Vị Uơng chen lời nói: "Đừng nói ba mươi vạn điểm Chủ Thần Tệ, ở chỗ chủ thần Cửa hàng, cho dù có ba trăm vạn điểm các ngươi cũng không đổi nổi pháp bảo cấp bậc này."
"Còn có pháp bảo?"
Vẻ mặt Phương Thốn ngạc nhiên.
Dương Kiếm Thư cũng mở to hai mắt nhìn, khuôn mặt càng động tâm hơn.
Suy cho cùng đây cũng là pháp bảo đó!
Cung Vị Uơng vội vàng gật đầu nói: "chắc chắn 100%, pháp bảo này mặc dù không có lực công kích nhưng bàn về tính thực dựng, tuyệt đối được coi là Tiên Thiên linh bảo. Mua được là kiếm được tiền, bỏ lỡ rồi là chắc chắn sẽ hối hận cả đời."
Trải qua tìm kiếm trong khoảng thời gian này, bọn họ đã tìm được tất cả chức năng của điện thoại.
Chỉ dựa vào chức năng không gian có thể truyền tống vật thật của điện thoại, nói điện thoại là Tiên Thiên linh bảo, không hề có yếu tố chém gió nào cả.
Khuyết điểm duy nhất chính là, muốn sử dụng chức năng không gian truyền tống này phải nạp tiền.
Tốt ở chỗ, hoàng kim ở trong chủ thần Cửa hàng có rất nhiều lại còn rất rẻ.
Thế nhưng có được Tiên Thiên linh bảo, nếu như điều này là thật, đừng nói ba mươi vạn, cho dù ba trăm vạn Chủ Thần Tệ cũng sẽ không lỗ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận