Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1927 - Ngươi còn không có năng lực đó

Hơn nữa Yêu Nguyệt còn cảm nhận được một đám khí tức quen thuộc ở trong khách điếm này.
“Nơi này, không phải là địa chỉ mà Hà Lộ đã gửi cho ta sao? Lý Nguyên lại đang ở trong khách điếm này ư? Trùng hợp vậy sao?”
Yêu Nguyệt đành phải nhịn cảm giác kích động muốn dạy dỗ Lý Nguyên xuống, cùng đi theo vào khách điếm.
“Lý Nguyên đúng là diễm phúc không cạn nha. Hai vị nữ tử vô cùng xinh đẹp ở bên cạnh hắn đó, dáng vẻ phải nói là duyên dáng đến nổi nữ nhân nhìn vào cũng không nhịn được động lòng. Nhưng loại nữ tử xinh đẹp tuyệt trần này thế này mà lại chủ động theo đuổi Lý Nguyên.”
Trong khách điếm, Quách Phù Dung vừa chờ bà mụ đỡ đẻ vừa sinh động như thật kể cho đám người chưởng quỹ về chuyện ban nãy gặp được Lý Nguyên.
“Mở mang tầm mắt nha, vẫn là lần đầu tiên ta biết, thì ra nữ sinh cũng có thể chủ động như vậy cơ đấy.”
Lữ Tú Tài cảm khái nói.
Đại Chủy nghe vậy thì không nhịn được hâm mộ nói: “Nếu như ta có được tướng mạo của Lý Nguyên thì cũng có rất nhiều mỹ nữ theo đuổi ngược lại ta đó!”
Đúng lúc này, mọi người thấy Lý Nguyên đã trở về.
Sau lưng còn có hai nữ tử đi theo.
“Chính là các nàng.”
Tiểu Quách vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở mọi người.
Mọi người vội vàng cẩn thận tỉ mỉ đánh giá hai nữ tử này.
Quả nhiên giống như Tiểu Quách đã nói, dáng vẻ hào hoa phong nhã, nghiêng nước nghiêng thành, đẹp đến tận xương tủy.
“Lý Nguyên, có bản lĩnh nha, ngươi còn đưa cả người đẹp về nữa!”
Lão Bạch hí hửng cười nói nhìn sang Lý Nguyên đang cau mày.
Lý Nguyên hơi có vẻ bất đắc dĩ.
“Hai mỹ nữ này là ai? Lý Nguyên, sao còn chưa giới thiệu cho mọi người biết một chút?”
Đồng Tương Ngọc cũng cười, lên tiếng chọc ghẹo Lý Nguyên.
Đúng vào lúc này, chỉ thấy đám đệ tử của Di Hoa cung nhìn thấy Yêu Nguyệt và Liên Tinh thì vội vàng khom người hành lễ chào:
“Đệ tử bái kiến Đại cung chủ, Nhị cung chủ.”
Đậu má!
Đám Lão Bạch, Tiểu Quách, Tú Tài, Đồng Tương Ngọc nghe được xưng hô của đệ tử Di Hoa cung. Tất cả đều mở to hai mắt ra nhìn, có vẻ hết sức khó tin.
Bọn họ có làm sao cũng không ngờ, hai nữ tử này lại là hai vị cung chủ của Di Hoa cung.
Tiểu Quách nói các nàng chủ động theo đuổi Lý Nguyên, việc này là thật sao?
Hai vị cung chủ Di Hoa cung thế mà lại chủ động theo đuổi Lý Nguyên sao?
Tin tức này cũng quá giật gân rồi thì phải?
Hơn nữa, vừa rồi không phải đệ tử Di Hoa cung còn nói cung chủ thích Giang Phong. Nhưng Giang Phong đã bỏ trốn cùng một vị tỳ nữ của Di Hoa cung, phản bội lại Yêu Nguyệt cung chủ đó sao? Sao bây giờ Yêu Nguyệt lại quay sang thích Lý Nguyên rồi?
Tuy mặt mũi Lý Nguyên quả thực tuấn tú hơn Giang phong nhiều, nhưng thể loại đứng núi này trông núi nọ như thế có phải không tốt lắm không?
Trước đó Giang Phong cũng đang ở trong đại sảnh lo lắng chờ Hoa Nguyệt Nô lâm bồn.
Do đó hắn đương nhiên nghe lọt tai đối thoại của đám Tiểu Quách.
Lúc đầu hắn không hề bận tâm tới mấy người này.
Nhưng hắn chẳng thể ngờ được, mấy kẻ ở trong miệng Quách Phù, hai nữ tử đã chủ động theo đuổi Lý Nguyên ấy lại là Yêu Nguyệt và Liên Tinh.
Điều này… không phải Yêu Nguyệt nói thích ta sao?
Sao nàng lại chủ động theo đuổi nam nhân khác được chứ?
Ta cảm thấy nàng cũng không phải là loại nữ tử lẳng lơ đó, lẽ nào không đúng?
Trong lúc nhất thời, Giang Phong cũng không biết nên lộ ra biểu cảm gì cho phải.
Tuy Yêu Nguyệt hùng hổ dọa người, cá tính độc đoán khiến cho Giang Phong vô cùng sợ hãi, vậy nên hắn cơ bản không thể nào thích được.
Nhưng Giang Phong chứng kiến nữ nhân của mình vừa đảo mắt đã đi thích người khác thì vẫn có chút ghen tuông!
Yêu Nguyệt thu hết biểu cảm của mọi người vào trong mắt. Nhưng trên mặt nàng lại không lộ ra cảm xúc gì.
Nàng đại khái không thèm bận tâm đến suy nghĩ của những kẻ này.
Nàng nhìn thoáng qua Giang Phong đang bị chế ngự rồi lập tức dời ánh mắt đi, lần nữa nhìn đến trên người Lý Nguyên.
Trước đó Giang Phong dám từ chối nàng, Yêu Nguyệt còn đùng đùng nổi giận muốn bắt Giang Phong lại rồi sau đó làm cho hắn phải hối hận vì lựa chọn của mình.
Chẳng qua giờ phút này, sau khi nàng gặp lại Giang Phong thì tâm trạng lại chuyển sang bình tĩnh trước nay chưa từng có.
Nàng cứ giống như là đang nhìn một người xa lạ vậy.
Kỳ thật với nàng mà nói, Giang Phong vốn là một cái bình hoa có cũng được mà không có cũng không sao.
Trước đó nàng đang buồn chán, cũng không muốn cái bình hoa này rơi vào trong tay muội muội nên mới chơi đùa với cái bình hoa này.
Nhưng giờ phút này, nàng đã có mục tiêu rồi.
Cái bình hoa này đã không còn khơi dậy nổi hứng thú của nàng.
Hà Lộ báo cáo với Yêu Nguyệt và Liên Tinh: “Đại cung chủ, Nhị cung chủ, Giang Phong và Hoa Nguyệt Nô đều đã bị bắt. Có điều Hoa Nguyệt Nô đột nhiên lâm bồn nên không thể đi lại được, bây giờ đang sinh con ở hậu viện. Nên xử trí hai người bọn họ ra sao, xin hai vị cung chủ định đoạt.”
Tuy Hà Lộ đang hỏi song song hai vị cung chủ, nhưng ánh mắt lại chủ yếu nhìn sang Yêu Nguyệt.
Giang Phong ở bên cạnh nghe vậy thì không khỏi căng thẳng lên.
Hắn không chớp mắt nhìn Yêu Nguyệt, ánh mắt đầy vẻ cầu xin.
Yêu Nguyệt thuận miệng nói:
“Hoa Nguyệt Nô chính là đệ tử của Di Hoa cung chúng ta, thế mà lại dám tự mình bỏ trốn, đương nhiên phải luận theo tội phản giáo mà xử, cứ xử tử đi.”
Giang Phong nghe đến đó thì giống như bị sét đánh, sợ đến thần hồn rạn vỡ. Hắn đang định mở miệng cầu xin tha thứ. Nhưng đúng vào lúc này, chỉ nghe Yêu Nguyệt nói tiếp: “Về phần Giang Phong, dám dụ dỗ đệ tử Di Hoa cung, tội không thể tha, cũng xử tử chung luôn đi!”
Lời vừa ra, không những Giang Phong khiếp sợ gần chết mà kể cả Liên Tinh, Hà Lộ và không ít người bên trong đều theo đó lộ ra biểu cảm khiếp sợ.
Yêu Nguyệt muốn xử tử Hoa Nguyệt Nô, bọn họ không hề cảm thấy lạ.
Nhưng Yêu Nguyệt vậy mà lại một phen xử tử cả Giang Phong nữa. Cả đám Hà Lộ và Liên Tinh, ai nấy đều giật mình khiếp sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận