Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 284 - Vật dẫn văn đạo, công đức Thiên Đạo

không biết người nào dẫn đầu, đám người không hẹn mà cùng dồn đập quỳ xuống đất, bái lạy không ngừng về phía dị tượng thần bí trước mặt.
Hai trong số bảy luồng khí vàng rơi xuống trên đỉnh đầu Thương Thanh Quân.
Ba luồng trong đó rơi vào trên mặt giấy trong tay Thương Thanh Quân.
Luồng khí màu vàng này chí thánh chí đức, chí thuần chí tinh, tràn ngập huyền ảo vô tận, muôn vàn đạo vận.
Thương Thanh Quân cảm nhận được khí tức này thì chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, giống như tắm trong gió xuân, thoải mái vô cùng, dường như toàn bộ thiên địa đều hiện ra trước mắt nàng. Dòng sông thời gian và dòng sông vận mệnh chảy xuôi trong hai mắt nàng. Ý nghĩa của thế giới không còn bí ẩn trong lòng nàng nữa! Sau khi tiếp nhận công đức Thiên Đạo này, Thương Thanh Quân từ một phàm nhân trực tiếp thăng cấp lên cảnh giới Đại La Kim Tiên sơ kỳ.
Một luồng tin tức thiên địa cũng theo đó tiến vào trong đầu Thương Thanh Quân khiến cho nàng lập tức hiểu được lai lịch sắc khí cổ kim này.
“Công đức Thiên Đạo, ta tạo ra được giấy nên đã thu được công đức Thiên Đạo.”
Thương Thanh Quân hưng phấn khoa chân múa tay.
Bởi vì trong nguồn tin tức này, nàng đã biết được chỗ tốt của công đức Thiên Đạo.
Cuối cùng mình không lo lắng hồng nhan chóng già hay bất đồng giữa thần niên và người phàm với Lý Nguyên nữa.
Nhưng dù hưng phấn thì trong lòng Thương Thanh Quân cũng nảy sinh lòng nghi hoặc.
“Rõ ràng trang giấy thứ là do Lý Nguyên tạo ra, vì sao ta lại thu được công đức Thiên Đạo?”
Đám công nhân trong xưởng thấy trên người Thương Thanh Quân tắm mình trong kim quang, dáng vẻ thánh khiết cao quý thì lập tức hô lên: “Nữ lão bản thành tiên!”
Còn dập đầu không ngừng.
Lúc này Thương Khương thị mới biết, dị tượng này là do nữ nhi đưa tới, cằm rơi xuống vì ngạc nhiên.
“Sao nữ nhi lại thành tiên được?”
Lão Tử thấy kim quang công đức trên người Thương Thanh Quân, lại thấy trang giấy trong tay nàng thì lập tức hiểu ra.
“Thì ra nữ nhân này tạo ra trang giấy có thể mang văn đạo, cho nên mới được Thiên Đạo khen ngợi, hạ xuống khí vận công đức. Không ngờ cô gái này lại tài năng như vậy, không hổ là người sở hữu vận mệnh Cửu Thiên phượng hoàng. Nàng rất có tư cách trở thành đệ tử của ta.”
Nghĩ đến đây, thân hình Lão Tử di chuyển, lập tức bay về phía Tống gia trang.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày: “Hóa ra là nàng, lẽ nào phần công đức Thiên Đạo này cũng do Lý Nguyên chỉ điểm sao? Không được, ta phải đi làm rõ.”
Nói xong, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng bay ra khỏi Ngọc Hư cung.
Tu Di sơn.
Tiếp Dẫn đạo nhân nhìn Thương Thanh Quân và trang giấy trong tay nàng thì hai mắt lập tức tỏa sáng: “Nữ tử này vốn có tuệ căn vô thượng, lại có thể tạo ra trang giấy chứa văn đạo, có duyên với Tây Phương giáo chúng ta.”
Chuẩn Đề đạo nhân kích động đến mức mặt hiện ra ánh hồng.
“Nữ tử này tạo ra trang giấy nhất định sẽ được vô số văn nhân mặc khách truyền tụng muôn đời, nếu nàng có thể trở thành đệ tử của Tây Phương giáo thì thế gian cũng sẽ biết thánh danh của Tây Phương giáo chúng ta, chúng ta phải đi độ nàng.”
Nói xong, thân hình hai người lóe lên rồi biến mất trong hư không.
Thái Tố Thiên.
Khuôn mặt Nữ Oa ngạc nhiên: “Không ngờ là giấy, không ngờ vật lại có thể thu được công đức Thiên Đạo, trước đây ta nhìn thấy Lý Nguyên nhiều lần cầm vật ấy quan sát lại không chú ý đến.
Nghĩ đến đây, Nữ Oa không khỏi ảo não không thôi.
“Nhưng vật ấy chắc là Lý Nguyên sáng tạo ra đầu tiên, sao Thương Thanh Quân lại thu được công đức Thiên Đạo?”
Nữ Oa mang theo nghi hoặc, thân hình lóe lên, lập tức chạy nhanh đến trang viên của Lý Nguyên.
Trước kia Hậu Thổ cũng từng thấy Lý Nguyên đọc sách, chỉ là nàng và Nữ Oa đều giống như, không để ý đến trang giấy kia.
“Ta đi hỏi Lý Nguyên xem chuyện gì xảy ra.”
Nói xong, Hậu Thổ lập tức biến mất ở Địa phủ.
Lý Nguyên thản nhiên tự đắc ngồi trên ghế nằm, xem cuốn “Liêu trai chí dị” còn chưa đọc xong.
Hắn thờ ơ nhìn về phía xưởng làm giấy, trong miệng lẩm bẩm: “Như vậy, xem như ta đã hoàn thành lời hứa với Lão Thương rồi.”
Nói xong, hắn lại đặt ánh mắt trên cuốn sách.
Không lâu sau khi công đức Thiên Đạo rơi xuống đỉnh đầu Thương Thanh Quân, dị tượng trên trời cũng biến mất.
Kim quang trên người Thương Thanh Quân cũng đồng thời biến mất, nhưng nhìn dáng vẻ Thương Thanh Quân càng thêm cao quý thánh khiết hơn, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Hơn nữa, tờ giấy trong tay Thương Thanh Quân kia cũng biến thành lưu quang tỏa ra xung quanh, còn có từng đường vân hiện lên trên trang giấy, mang vẻ thần bí khó lường.
Tờ giấy này được công đức Thiên Đạo gia trì, từ một đồ vật bình thường trực tiếp biến thành một món Hậu Thiên công đức linh bảo trung phẩm, có thể trấn áp khí vận, hấp thu hoặc gia tăng trí tuệ sinh linh, tác dụng vô cùng ảo diệu.
Công nhân bên trong xưởng lúc này vẫn còn quỳ trên mặt đất, ánh mắt vừa kính nể vừa sợ hãi nhìn Thương Thanh Quân.
Thương Khương thị là người đầu tiên phản ứng lại, nàng lập tức đi đến bên cạnh nữ nhi, gấp gáp hỏi: “Quân Nhi, dị tượng vừa rồi là chuyện gì xảy ra?”
Thương Thanh Quân hồi phục tinh thần lại trong niềm vui mừng, nàng lập tức giải thích nguyên nhân chuyện này cho mẫu thân: “Bởi ta ta tạo ra trang giấy cho nên thiên hạ đánh xuống công đức khí vận cho ta…”
Nghe xong lời kể của nữ nhi, Thương Khương thị vô cùng mừng rỡ, miệng không khép lại được.
Nàng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Nói như vậy, Quân Nhi cũng đã là thần tiên rồi sao?”
Thương Thanh Quân gật đầu.
Thương Khương thị kích động đến mức suýt chút nữa ngất đi.
Công nhân bên trong xưởng nghe mẹ con Thương Thanh Quân nói chuyện thì ai nấy đều nảy sinh cảm giác vinh dự.
“Không nghĩ đến thứ chúng ta sản xuất ra, lại quý giá như thế, đến lão thiên gia cũng muốn khen ngợi.”
“Không ngờ nữ lão bản lại thật sự thành tiên.”
“Chúng ta ở đây làm việc cho tiên trưởng, đây là phúc phận mấy đời mới có thể tu luyện ra.”
“Bởi vì làm ra trang giấy mà được Thiên Đạo khen ngợi, nữ lão bản chính là thánh giấy.”
“Bái kiến thánh giấy nương nương!”
“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận