Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1019 - Quỳ âm Chí Tôn đấm ngực dậm chân!

Suy cho cùng đó là Hỗn Độn Chí Bảo, cho dù nàng có là người bình thường cũng không nên khinh thường chút nào.
Đối với kiểu cưỡng đoạt như này, cẩn thận, thận trọng như nào cũng không đủ.
Nội tâm của Mộng Yểm bị sự hối hận vô tận chiếm đoạt.
Nàng âm thầm thề: Nếu như có thể để ta gặp lại Hỗn Độn Chí Bảo một lần nữa, ta nhất sẽ cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận hơn nữa! Thận trọng, thận trọng, thận trọng hơn nữa!
Một bên khác.
Nữ Bạt chú ý đến sự xuất hiện đột ngột của Mộng Yểm, trong mắt lập tức liền dấy lên lửa giận hừng hực.
Khỏi cần nghĩ nàng cũng biết, bàn tay khổng lồ đánh lén đánh lén vừa nãy chắc chắn là do người này giở trò ma quỷ.
Nữ Bạt còn chưa biết Tiểu Tê Tử đã trốn thoát rồi, cho rằng đã bị người con gái xinh đẹp này giết mất rồi.
Vì vậy trong lòng tức giận không thôi.
Nàng đang định ra tay báo thù cho Tiểu Tê Tử, nhưng đúng lúc này, một chiếc xe quen thuộc đột nhiên bay ra từ dòng sông thời không.
Chính là Tiểu Tê Tử đang lái chiếc xe đồ chơi của nàng.
Nữ Bạt không khỏi vui mừng khôn xiết.
“Nữ Bạt tỷ tỷ, mau lên xe.” Tiểu Tê Tử khẩn trương gọi Nữ Bạt.
Trong lòng Nữ Bạt khẽ động, vội vàng bay về phía chiếc xe đồ chơi.
Mộng Yểm tất nhiên cũng chú ý tới Tiểu Tê Tử vừa quay lại, nàng không khỏi vui mừng khôn xiết, mừng rỡ như điên.
Tốt quá rồi, Hỗn Độn Chí Bảo của nàng quay lại rồi.
Lần này ta chắc chắn phải nắm chắc cơ hội.
Mặc dù kích động trong lòng nhưng động tác của Mộng Yểm không bởi vì vậy mà trở nên chậm chạp.
Trong lòng nàng khẽ động, một đạo Pháp Tắc Thiết Liệm liền quấn quanh Nữ Bạt, sau đó kéo Nữ Bạt đến trước người.
Bé gái này đã trốn thoát cũng phải quay lại cứu cô gái này, chứng minh được quan hệ của hai người họ không bình thường.
Chỉ cần bắt cô gái này lại, tự nhiên sẽ có thể uy hiếp cô bé kia.
Trong lòng Mộng Yểm đang suy nghĩ cách để có được Hỗn Độn Chí Bảo.
Tiểu Tê Tử thấy Nữ Bạt bị bắt lại, không khỏi cực kỳ sợ hãi.
Nàng vội vàng hét lên với Mộng Yểm: “Tên xấu xa nhà ngươi, mau thả Nữ Bạt tỷ tỷ ra.”
Nữ Bạt giãy giụa một lúc, nhưng dù cho dùng cách gì từ đầu đến cuối cũng không thể thoát khỏi dây xích sắt đang trói trên người, nàng liền hét lên với Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử không cần phải quan tâm tới ta, ngươi chạy mau đi. Người này cực kỳ nguy hiểm.”
Nàng cảm nhận được hơi thở trên người Mộng Yểm giống với Nữ Oa và Hậu Thổ.
Mộng Yểm nghe thấy Nữ Bạt bảo Tiểu Tê Tử đi, không khỏi liền vội vàng uy hiếp Tiểu Tê Tử: “Nếu như ngươi đi rồi, ta sẽ lập tức giết người này, còn sẽ xoá sạch quá khứ và tương lai của nàng thông qua dòng sông thời không, khiến nàng mãi mãi cũng không thể sống lại.”
Tiểu Tê Tử nghe thấy lời uy hiếp của Mộng Yểm, hai mũi liền tức đến mức thở phì phò.
Nữ Bạt hét lên với Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử đừng nghe nàng ta, ngươi mau đi đi...”
Nhưng mà nàng còn chưa nói xong, Mộng Yểm đã phong bế ngũ cảm lục thức của nàng, khiến nàng không thể nói chuyện, tránh để nàng thật sự bảo Tiểu Tê Tử đi mất.
“Ngươi là ai? Tại sao lại muốn đánh lén bọn ta?”
Tiểu Tê Tử tức giận hỏi Mộng Yểm.
Trên mặt Mộng Yểm lộ ra một nụ cười quyến rũ, khiến người ta không khỏi tự chủ mà sinh ra thiện cảm vô hạn với nàng.
“Ngươi có thể gọi ta là Mộng Yểm, chỉ cần ngươi đưa bảo pháp bay dưới người ngươi cho ta, ta sẽ thả các ngươi đi.”
Giọng nói của nàng tràn ngập sự dụ hoặc vô tận, khiến người ta không khỏi tự chủ mà tin tưởng lời nàng nói, muốn nghe theo lời phân phó của nàng.
Khí cơ xung quanh cũng bắt đầu trở nên vi diệu hết sức.
Ngay cả một chút không khí, một cơn gió nhẹ đều dường như đang khuyên bảo Tiểu Tê Tử nhanh chóng đồng ý điều kiện của Mộng Yểm.
Nếu như, đổi lại là một người khác ở đây, cho dù có là thánh nhân Hỗn Độn Đại La Kim Tiên sơ kỳ cũng có thể phải chịu mị hoặc của Mộng Yểm, mà nghe theo sự thao túng của Mộng Yểm.
Đáng tiếc, Tiểu Tê Tử người sở hữu chín tầng Thánh Đồng có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ vô căn cứ, còn có mấy cái Hỗn Độn Chí Bảo phòng ngự khắp người (ví dụ như quần áo trên người nàng, nơ buộc trên tóc nàng, ngọc bội dùng để làm trang sức bên hông nàng, túi thơm,... đều là Hỗn Độn Chí Bảo) vì vậy Tiểu Tê Tử căn bản là không chịu ảnh hưởng mị hoặc của Mộng Yểm.
Tiểu Tê Tử bừng tỉnh đại ngộ nói: “Thì ra là ngươi nhìn trúng cái xe đồ chơi này của ta, nhưng đây là quà của phụ thân ta, ta không thể đưa cho ngươi.”
Xe đồ chơi?
Trong lòng Mộng Yểm hiện lên một tia nghi ngờ.
Thế nhưng lại nói Hỗn Độn Chí Bảo là đồ chơi, cái này...
Nàng cũng không biết nên phỉ nhổ hành vi này kiểu gì.
Cái này là cực kỳ không tôn trọng Hỗn Độn Chí Bảo!
Bắt buộc phải khiến trách mạnh mẽ!
Còn nữa, phụ thân nàng là ai?
Sao lại nõ tặng Hỗn Độn Chí Bảo quý giá như vậy cho một đứa trẻ?
Chẳng lẽ là cho nàng mượn tạm?
Phụ thân nàng đúng là nuông chiều nàng, thế nhưng ngay cả chí bảo quý giá như vậy cũng dám cho nàng mượn ra ngoài, nếu là ta, cho dù có là phụ mẫu ruột thịt cũng không thể cho mượn!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Mộng Yểm hiện lên vô số suy nghĩ.
Nàng thấy Tiểu Tê Tử không chịu phải ảnh hưởng của Mị Hoặc Pháp Tắc của nàng, mặc dù thất vọng nhưng cũng không biểu lộ ra.
Trong lòng Mộng Yểm khẽ động, một cỗ đạo văn nhìn không thấy dập dờn đi ra ngoài.
Nữ Bạt vỗn đang bị phong bế ngũ giác lục thức đột nhiên mềm giọng mở miệng khuyên nhủ Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử, ngươi đưa xe đồ chơi cho nàng đi, như vậy nàng có thể sẽ thả chúng ta đi, không thì hai chúng ta đều chết đó.”
Tiểu Tê Tử nghe vậy liền trở mặt cực kỳ khinh thường nhìn: “Nữ Bạt tỷ tỷ vừa nãy không có nói với ta như vậy, vừa nghe đã biết là bị ngươi khống chế rồi.”
Da mặt Mộng Yểm khó mà nhận thấy khẽ run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận