Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 734 - Trông xấu xí không phải lỗi của ngươi (2)

Tiểu Tê Tử nghiêng đầu nhìn phụ thân.
Không thể nào, sao phụ thân có không tính không chính xác chứ?
Lý Nguyên bất đắc dĩ nói: “Tướng Thần cũng đâu phải là kẻ đầu gỗ vẫn luôn bất động. Hôm nay hắn đã liên thủ cùng Hậu Khanh chuẩn bị giải quyết ngươi và Doanh Câu trước, trước kia bọn họ đang bàn bạc xem làm thế nào để dụ ngươi và Doanh Câu xuất hiện, không ngờ rằng ngươi đã tự mình xuất hiện rồi.”
Da mặt Nữ Bạt giật giật: “... sao ngươi không nói sớm?”
Hại ta chạy vào Hoàng Lăng, kết quả nhìn thấy hai ông tổ của đám cương thi là Tướng Thần và Hậu Khanh, suýt chút nữa là chầu ông bà ông vải rồi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ngươi cũng đâu có hỏi, với lại, cho dù ngươi có hỏi, ta cũng chẳng có lý do để trả lời.”
Nữ Bạt: “Ặc, là ta càn rỡ.”
Lý Nguyên và nàng không thân chẳng quen, quả thật không có lý do gì phải nhắc nhở nàng.
Chỉ là nhiều năm như vậy rồi, khó lắm mới được nói nhiều như vậy với người khác, khiến nàng có hơi càn rỡ.
Nói xong nàng bay lên căn phòng ở tầng 2.
“Ờm... ta có thể ăn vải không?”
Giọng của Nữ Bạt truyền ra từ căn phòng.
“Được.”
Tiểu Tê Tử thay phụ thân trả lời.
Lý Nguyên nhìn Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử: “Con cảm thấy Nữ Bạt khá đáng thương.”
Quả thật khá đáng thương.
Bị Thi Hống thú lây nhiễm biến thành cương thi.
Giúp phụ thân đánh đuổi Xi Vưu, kết quả bởi vì nguyên nhân của Vạn Cổ Thi Diễm, lại bị phụ thân trục xuất.
Haizz
Lý Nguyên âm thầm thở dài.
Nữ Bạt hái mấy quả vải, liền nằm lên ghế. Nàng tung một quả vải vào miệng.
Ngọt ghê, vết thương trên cơ thể hình như không còn đau nữa. Cũng chẳng biết thực lực của Lý Nguyên cao như nào nhỉ? Hắn là Thánh Nhân sao?
Nhưng Thánh Nhân trong thiên địa không phải là mấy vị kia sao?
Nhưng nếu như hắn không phải Thánh Nhân, sao lại có những thứ vốn không thể tồn tại ở Hồng Hoang như Hỗn Độn Linh Căn, Hỗn độn linh bảo chứ?
Trời ơi, bây giờ ta vậy mà đang nằm trên một cái Hỗn độn linh bảo, nói ra ngoài chắc chẳng có ma nào tin đâu nhỉ?
Nhưng mà, ta cũng chẳng có ai để nói.
Aizz, hắn đối xử với con gái của hắn thật tốt!
Nghĩ ngợi lung tung không rõ đầu đuôi một lúc, Nữ Bạt liền ngủ luôn.
Đây cũng là giấc ngủ đầu tiên sau khi nàng biến thành cương thi.
Tiểu Tê Tử liếc mắt xem video trên bầu trời, chỉ nhìn thấy Đường Tăng đang cầm kim thêu, đang may cho Tôn Ngộ Không một cái váy da hổ.
Nàng ngáp một cái, nói với phụ thân: “Phụ thân, con muốn đi ngủ ạ.”
Lý Nguyên nghe vậy ngay lập tức liền đứng lên khỏi ghế: “Được, ta đưa con về phòng.”
Tiểu Tê Tử: “Con muốn phụ thân kể chuyện cho con nghe.”
Lý Nguyên: “Được.”
Tiểu Tê Tử: “Con muốn nghe câu chuyện rất dài.”
Lý Nguyên: “Vậy thì kể chuyện Alibaba và 40 tên cướp nhé.”
Sáng ngày hôm sau.
“Rầm rầm rầm.”
Nữ Bạt đột nhiên bị một tràng tiếng đập cửa làm cho giật mình tỉnh giấc.
Nàng nhảy ra khỏi ghế, biểu cảm của nàng lộ ra vẻ cực kỳ không thể tưởng tượng nổi.
“Ta vậy mà lại ngủ mất?”
“Sao ta lại ngủ nhỉ?”
Đã rất lâu rồi nàng chưa cảm nhận được cảm giác của giấc ngủ. Loại cảm giác này thật tuyệt.
“Rầm rầm rầm.”
Tiếng gõ cửa vẫn vang lên liên tục.
Nữ Bạt bỏ sự nghi hoặc trong lòng xuống, đi mở cửa.
Chỉ thấy một cô bé hồng phấn, trong trẻo mặc một chiếc bồng bềnh, trên đầu còn có một chiếc kẹp tóc hình cái nơ, đang đứng ngoài cửa.
Chính là Tiểu Tê Tử.
“Có chuyện gì sao?”
Nữ Bạt ngồi xổm xuống hỏi Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử nói: “Hôm qua ta quên mất một chuyện, ngươi đánh hỏng mộ của gia gia ta rồi, cái này ngươi phải đền tiền: “
Nữ Bạt: “...”
Nàng không ngờ Tiểu Tê Tử vậy mà là vì chuyện này.
“Vậy, phải đền bao nhiêu tiền?”
Tiểu Tê Tử nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Ta nhớ thi công cái hoàng lăng kia tốn tổng cộng 200 vạn lượng bạc....”
Loảng xoảng!
Không đợi Tiểu Tê Tử nói xong, chân của Nữ Bạt không khỏi có hơi nhũn ra, thiếu chút nữa là ngã ra đất.
200 vạn, bán mình đi xem có được nhiều như vậy không?
“Ta không có nhiều tiền như vậy.”
Nữ Bạt rất thẳng thắn lắc đầu nói.
Tiểu Tê Tử khó xử nói: “Vậy thì phải làm sao? Ngươi làm hỏng rồi, dù sao cũng phải đền chứ?”
Nữ Bạt: “Nhưng Hoàng Lăng cũng đâu phải một mình ta làm hỏng, Tướng Thần và Hậu Khanh cũng có trách nhiệm, với lại, hình như thi thể của gia gia ngươi, còn bị oán khí của Hậu Khanh biến thành cương thi Kim Giáp bay lên trời. Do đó trách nhiệm của bọn chúng càng lớn hơn.”
“Cái gì?”
Tiểu Tê Tử sợ đến nỗi nhảy dựng lên: “Gia gia ta cũng biến thành cương thi rồi?”
Nữ Bạt gật đầu nói: “Oán khi của Hậu Khanh, có thể khiến thi thể biến thành cương thi, sở dĩ hắn phải ở Hoàng Lăng chính là để biến thi thể trong Hoàng Lăng thành cương thi. Tối hôm qua khi ta đo Hoàng Lăng, nhìn thấy một lão đầu cương thi mặc trang phục hoàng đế, bên cạnh còn có hai tên cương thi trẻ mặc Tứ Trảo Hoàng Bào?”
Tiểu Tê Tử bất đắc dĩ nói: “Ở trong Hoàng Lăng mà mặc trang phục hoàng đế chỉ có mỗi gia gia ta thôi, 2 người mặc Tứ Trảo Hoàng Bào chắc là hai đại bá của ta. Vậy phải làm sao bây giờ?”
Nữ Bạt bất đắc dĩ nói: “Không có cách nào cả, sau khi biến thành cương thi sẽ vĩnh viễn trở thành cương thi.”
Tiểu Tê Tư xoay người liền đi xuống lầu: “Ta phải đi nói chuyện này cho phụ vương của ta.”
Nữ Bạt cũng ra khỏi phòng cùng Tiểu Tê Tử.
Trong lòng nàng có một nghi ngờ, Tiểu Tê Tử gọi Lý Nguyên là phụ thân nhưng lại là con gái của Hoàng Đế. Sao lại khó hiểu như vậy nhỉ?
“Phụ thân ơi không xong rồi, gia gia và đại bá của con bọn họ đều biến thành cương thi rồi.”
Tiểu Tê Tử vừa chạy vừa lớn giọng nói.
Đi tới đại sảnh chỉ nhìn thấy Lý Nguyên đang bưng đĩa thức ăn, đi đến trước một bàn ăn.
Trên đĩa thức ăn có hai đôi đũa,, hai bát sữa đậu nành và hai bát mì thịt bò nóng hổi.
Lý Nguyên ung dung đặt bát mì thịt bò lên bàn ăn, hắn nghe thấy tiếng gọi của Tiểu Tê Tử thì bình tĩnh nói: “Biến thành cương thi thì biến thành cương thi thôi, cũng là một cách để kéo dài mạng sống.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận