Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1275 - Ta ít đọc sách, ngươi đừng có gạt ta!

Nàng cảm thấy Lý Nguyên rõ ràng là không muốn truyền thụ công pháp cho nàng.
Đồ keo kiệt, còn làm cữu cữu, ngay cả công pháp còn không nỡ truyền thụ.
Hừ, cho dù ngươi truyền thụ thì trẫm cũng xem thường.
Cực Đạo Thiên Ma Sách của trẫm là công pháp đỉnh cấp cấp truyền thuyết, còn cần học công pháp của ngươi sao!
Trầm đòi công pháp cũng chỉ vì thăm dò tu vi của ngươi thôi!
Tô Trường Ly thầm chửi một lúc, không tình nguyện hành lễ với Lý Nguyên, rồi buồn bực rời khỏi nhà ăn.
Hoàng Vĩ Kỳ thì chuẩn bị đến tòa thành chơi trò chơi, nhưng Tô Trường Ly lại chuẩn bị đi bắt con gà trống đó, bởi vậy không đi với tỷ tỷ.
Một mình Tô Trường Ly đi đến vườn quả, nàng tiện tay hái một chùm nho, ăn nó, vỏ nho cũng không thèm nhổ ra.
Trái cây nơi này đúng là rất ngon, vỏ của quả nho mà cũng ngon không ngừng.
Nếu như rời khỏi nơi này thì không còn ăn được trái cây thơm ngon ở nơi này nữa.
Hay là ta không đi nữa?
Gọi hắn là cữu cữu thì cứ gọi thôi, hắn có trái cây thơm ngọt, còn có thể làm ra các món ngon vô tận, gọi hắn là cữu cữu cũng không thiệt thòi!
Trong đầu Tô Trường Ly vừa hiện lên vô số ý nghĩ, vừa tìm con gà trống tên Khổng Tuyên đó.
Một con gà lại có tên người.
Quan trọng là cái tên này rất giống với vị đại năng đấu pháp với Chuẩn Đề Thánh Nhân thời kỳ Phong Thần.
Thú vui của cữu cữu cũng nặng quá rồi!
Không sợ Khổng Tuyên thật biết được thì tìm hắn gây phiền phức sao?
Phải biết rằng, đó là cao thủ siêu cấp có thể tiếp chiêu với Thánh Nhân đó!
Sau khi có được điện thoại, Tô Trường Ly đã bổ sung được chuyện của Hồng Hoang, đương nhiên nàng cũng thấy được một số tin tức liên quan đến Khổng Tuyên.
Bởi vậy không hề thấy lạ với cái tên Khổng Tuyên này.
Không lâu sau, cuối cùng Tô Trường Ly cũng tìm thấy con gà trống đó.
Chỉ thấy con gà trống đó vẫn đang tìm côn trùng trên mặt đất.
Tô Trường Ly bước nhẹ, thu liễm khí tức, cẩn thận bước phía sau con gà trống.
Chuẩn bị bất thình lình bắt lấy con gà trống, sau đó lấy đi luyện đan, luyện ra dược lực của quả Ngũ Hành.
Nhưng nàng mới bước được mấy bước thì đã thấy con gà trống quay đầu nhìn nàng, sau đó lại điềm tĩnh như không có việc gì, tiếp tục mổ côn trùng trên mặt đất.
Một con rết bị con gà trống mổ lấy, nuốt vào trong miệng, vẻ mặt thỏa mãn.
Tô Trường Ly thấy gà trống phát hiện ra nàng, trong lòng hơi tò mò.
Rõ ràng nàng đã thu liễm khí tức, sao con gà trống này lại phát hiện ra nàng?
Mặc dù hiện tại tu vi nàng chỉ là cảnh giới Tử Phủ, nhưng cũng không phải một con gà trống có thể phát hiện ra được?
Lẽ nào là trùng hợp?
May mà con gà ngốc này vốn không bỏ chạy, vẫn bắt côn trùng ở nơi đó, đáng đời bị trẫm bắt!
Lúc Tô Trường Ly đang tiếp cận con gà trống, cơ thể nhẹ nhàng, nhanh chóng bay về phía con gà trống với tốc độ nhanh như kinh hồng.
Yêu thú bình thường hoàn toàn không phản ứng kịp.
Tô Trường Ly vươn bàn tay nhỏ ra bắt về phía cổ của con gà trống.
Nhưng giây tiếp theo, nàng kinh ngạc phát hiện bóng dáng của con gà trống đã biến mất khỏi mắt mình.
Tô Trường Ly vội vàng dừng lại, nàng nhìn xung quanh, lập tức nhìn thấy con gà trống đang đứng ở phía xa.
Chỉ thấy gà trống cũng nhìn nàng không chớp mắt.
Tô Trường Ly nhìn gà trống, nhíu mày.
Kỳ lạ, sao con gà trống này lại có thể thoát được móng vuốt của ta?
Khổng Tuyên nhìn tiểu nữ trước mắt, đột nhiên hắn bị khơi gợi một đoạn ký ức không tốt, lần đầu tiên Tiểu Tê Tử đến nơi này cũng muốn bắt hắn, chuẩn bị hầm canh hắn.
Hơn nữa còn đuổi hắn bay khắp trời.
Không lẽ tiểu nữ này cũng muốn hầm canh ta?
Sao ai nấy đều mê ăn hết vậy?
Ngay lúc Khổng Tuyên đang thầm chửi bới, Tô Trường Ly lại nhào về phía hắn, mà Khổng Tuyên chỉ bước sang bên cạnh một bước, nhẹ nhàng tránh né móng vuốt của Tô Trường Ly.
Hiện giờ hắn đang thanh lý những Hỗn độn dị chủng đang muốn lén ăn Hỗn độn linh quả, bởi vậy tu vi vốn không bị phong ấn, Tô Trường Ly muốn bắt được hắn, vĩnh viễn không thể.
Tô Trường Ly thấy Khổng Tuyên lần nữa tránh được móng vuốt của nàng thì trong lòng càng kinh ngạc, không lẽ con gà trống này ăn quá nhiều quả Ngũ Hành nên sinh ra thần thông đặc biệt sao? Cho nên tốc độ của hắn mới nhanh như vậy?
Tô Trường Ly vẫn chưa từ bỏ ý định, nàng vẫn tiếp tục đuổi theo Khổng Tuyên, muốn bắt Khổng Tuyên lại nhưng Khổng Tuyên chỉ dễ dàng di chuyển vài bước đã khiến ý định bắt giữ của Tô Trường Ly trở nên vô ích.
Thấy không thể bắt được Khổng Tuyên, Tô Trường Ly thậm chí còn dùng đến nhiều thần thông khác nhau muốn gài bẫy Khổng Tuyên.
Ví dụ như cầm cố lĩnh vực, công kích tinh thần, chấn nhiếp uy áp, lưới hỏa diễm, v.v… nhưng đáng tiếc những thủ đoạn này của nàng không có tác dụng gì với Khổng Tuyên, tất cả đều bị Khổng Tuyên dễ dàng tránh được.
Tô Trường Ly hoàn toàn bối rối, đây thật sự là một con gà sao?
Yêu Vương cũng chỉ có thực lực cỡ này thôi đi?
Khổng Tuyên thấy Tô Trường Ly đuổi theo hắn đến cả nửa ngày cũng chưa có ý định từ bỏ, thực sự không nhịn được lên tiếng: “Ngươi đã xong chưa, vì sao cứ đuổi theo ta mãi thế?”
Đột nhiên nghe thấy Khổng Tuyên nói tiếng người, Tô Trường Ly không khỏi sửng sốt.
Nàng kinh ngạc nhìn con gà trống lớn nói: “Hóa ra ngươi biết nói chuyện sao? Nói như vậy ngươi có linh thức sao?”
Khổng Tuyên trừng lớn mắt: “Đương nhiên ta có thể nói chuyện rồi.”
Đường đường là Thánh Nhân, làm sao đến cả khả năng nói chuyện cũng không biết chứ?
Đây không phải trò cười sao?
Không sai, sau nhiều năm tu luyện cùng với luyện hóa vô số Hỗn Độn Dị Trùng, tu vi của Khổng Tuyên đã đạt đến cảnh giới Thánh Nhân.
Chỉ có điều thời hạn chấp hành hình phạt của hắn còn chưa kết thúc, cho nên mặc dù tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Thánh Nhân nhưng vẫn chỉ có thể duy trì hình hài của một con gà trống.
Tô Trường Ly nhìn Khổng Tuyên cẩn thận, thấy hắn rất bình thường không hề có tu vi gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận