Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2041 - Ta cũng nhộn nhạo

Mặt không thay đổi đi thẳng vào khách điếm.
Có vẻ lạnh lùng cao ngạo dị thường.
Sau khi Lý Mạc Sầu rời đi, tâm tình kích động của hai người Dương Quá và Lục Vô Song vẫn không thể bình ổn.
Bọn họ ngơ ngẩn nhìn Lý Nguyên đang bận xào rau trong phòng bếp, giống như vừa mới gặp Lý Nguyên, căn bản không thể liên hệ đầu bếp trước mắt với đại năng.
Bọn họ chỉ cảm thấy, toàn bộ chuyện vừa mới phát sinh, quả thực còn hư ảo hơn cả một giấc mơ. Bọn họ ngờ rằng Lý Nguyên lại có thể dễ dàng giải quyết mối nguy vốn rất lớn chỉ bằng một câu nói.
Không chút sức lực!
Lý Nguyên, đến cùng là tồn tại gì?
Tu vi của hắn, rốt cuộc cao bao nhiêu?
Hắn khiến cho Lý Mạc Sầu tự mình tát mình như thế nào?
Đương nhiên, lúc này tuy Dương Quá và Lục Vô Song có thể khẳng định thực lực của Lý Nguyên thật sự thâm bất khả trắc.
Nhưng hai người vẫn không cảm thấy, Lý Nguyên là Thánh Nhân, là Thiên Đạo.
Dù sao, chuyện này cũng quá khó tin.
Lúc này Lý Nguyên cũng làm xong bữa trưa.
Hắn phân phó Tiểu Long Nữ: “Đi thu dọn bát đũa đi, chuẩn bị ăn cơm.”
Tiểu Long Nữ nghe hai chữ “Ăn cơm”, trên mặt có vẻ kích động. Trong khoảng thời gian ở khách điếm này, chuyện nàng mong đợi nhất mỗi ngày, chính là ba bữa cơm.
Mỗi một lần dùng cơm, đối với nàng mà nói, đều ngon không cưỡng nổi, dư vị bất tận.
Tiểu Long Nữ vội vã lấy bát đũa từ trong tủ ra, rửa sạch một lần, sau đó mang ra tiền sảnh.
Khi lấy bát, nàng cẩn thận lấy thêm hai bộ bát đũa.
Đây là chuẩn bị cho Dương Quá và Lục Vô Song.
Tuy rằng Dương Quá nói không ăn, nhưng mỹ thực như vậy, Tiểu Long Nữ không đành lòng để Dương Quá bỏ qua.
Đi tới tiền sảnh, Tiểu Long Nữ lập tức thấy Tiểu Tê Tử đã trở về.
Tiểu Long Nữ vội vã chào: “Bệ hạ, ngươi đã trở về.”
Nàng bây giờ vẫn chưa gả cho Lý Nguyên, hơn nữa, Lý Nguyên cũng luôn nói nàng không cần xem lời thề là thật, Tiểu Long Nữ hiển nhiên không thể gọi tên của Tiểu Tê Tử, vì vậy không thể làm gì khác hơn là gọi bệ hạ.
Tiểu Tê Tử thay đổi lạnh lùng trên mặt, cười nhạt với Tiểu Long Nữ, gật đầu nói:
“Ta đã trở về. Ngày hôm nay, dường như xảy ra một chuyện thú vị bên trong khách điếm.”
Tiểu Long Nữ cũng cười nói: “Quả thật thú vị.”
Tiểu Long Nữ hiểu, nếu Tiểu Tê Tử là Thánh Nhân, chuyện đã xảy ra bên trong khách điếm, nhất định không thể gạt được Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử: “Ta đi rửa tay.”
Trải qua khoảng thời gian tiếp xúc này, Tiểu Long Nữ biết Tiểu Tê Tử có thói quen rửa tay trước khi ăn cơm, vì vậy cũng không tỏ ra bất ngờ gì.
Lục Vô Song và Dương Quá lúc này vẫn đứng ở hậu viện.
Sau khi trải qua những chuyện vừa rồi, bọn họ đều trở nên kính trọng Lý Nguyên.
Có chút không biết nên đối mặt Lý Nguyên như thế nào.
Lục Vô Song nhìn Lý Nguyên, ánh mắt biến đổi.
Nàng có một ý tưởng to gan.
Chỉ thấy nàng do dự một chút, dường như cuối cùng hạ quyết tâm, nhất thời lấy hết dũng khí đi về phía Lý Nguyên.
Dương Quá chú ý tới hành vi kỳ quái của Lục Vô Song, hỏi một câu: “Vợ, ngươi muốn làm gì?”
Lục Vô Song không trả lời Dương Quá.
Nàng đi tới bên ngoài phòng bếp, nhìn Lý Nguyên, sau đó “Phịch” một tiếng, liền quỳ trên đất.
Rồi dập đầu về phía Lý Nguyên nói: “Ta muốn bái ngươi làm thầy, cũng xin sư phụ có thể thu nhận ta làm đồ đệ.”
Trán của Lục Vô Song dán trên mặt đất, thái độ có vẻ vô cùng thành khẩn.
Hóa ra, Lục Vô Song thấy Lý Nguyên có thể dễ dàng đánh bại Lý Mạc Sầu, còn bắt được Kim Ngọc Lương, biết thực lực của Lý Nguyên thâm bất khả trắc, mà nàng là người mang huyết hải thâm thù.
Với năng lực nàng bây giờ và công pháp đơn giản, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đời này nàng căn bản không có hi vọng báo thù.
Cho nên, nàng muốn bái Lý Nguyên làm thầy.
Học tập Lý Nguyên công pháp cao thâm, tương lai sẽ báo thù rửa hận.
Thậm chí, Lục Vô Song cảm thấy, đây có thể là cơ hội báo thù duy nhất của mình.
Vì vậy, lúc này nàng mới không chút do dự quỳ trước Lý Nguyên.
Bởi vì, nàng phải nắm chặt cơ hội hiếm có lần này.
Dương Quá thấy hành động của Lục Vô Song, không khỏi kinh ngạc há hốc miệng.
Hắn không ngờ, Lục Vô Song lại muốn bái Lý Nguyên làm thầy.
Chuyện này, quá đột ngột!
Nhưng nghĩ lại, hắn lại cảm thấy đương nhiên.
Hắn biết Lục Vô Song mang huyết hải thâm thù, với thực lực của Lý Nguyên, nếu như Lục Vô Song có thể bái hắn làm thầy thì quả thật không tệ, chỉ là, Lý Nguyên sẽ nhận Lục Vô Song làm đồ đệ sao?
Dương Quá tò mò nhìn Lý Nguyên.
Chỉ thấy Lý Nguyên lúc này đang thay đồng phục đầu bếp trên người.
Hắn thấy hành động của Lục Vô Song, vừa tiếp tục thay quần áo, vừa mặt không thay đổi nói: “Ta không nhận đồ đệ.”
Trán Lục Vô Song vẫn dán trên mặt đất, cầu xin: “Sư phụ hãy thu nhận đệ tử, phụ mẫu đệ tử đều mất từ nhỏ, dựa vào một tấm khăn mây mới may mắn tránh được một kiếp, bị kẻ thù giết cha Lý Mạc Sầu thu dưỡng làm đồ đệ.”
“Nhưng, Lý Mạc Sầu không coi ta là đệ tử, nàng chỉ coi ta là công cụ để nàng tức giận phát tiết. Nàng không chỉ truyền thụ cho ta một ít công pháp nông cạn, mà chỗ nào nàng không hài lòng, còn lấy ta trút giận. Nhẹ thì nhục mạ trách phạt ta, nặng thì trực tiếp động thủ đánh ta, cái chân què của ta, chính là khi còn bé bị Lý Mạc Sầu đánh què...”
Nói đến đây, hai mắt Lục Vô Song đã ướt đẫm.
Nghĩ đến cảnh ngộ khi nàng ở bên Lý Mạc Sầu mấy năm nay, nàng vừa sợ hãi, vừa căm hận, lại chua xót.
Ngay cả Dương Quá, sau khi nghe lời nói này, ánh mắt nhìn Lục Vô Song cũng tràn đầy đồng cảm.
Lục Vô Song nức nở nói: “Vì mạng sống, ta không dám oán hận chút nào, đành phải trái lương tâm lấy lòng Lý Mạc Sầu, để tránh Lý Mạc Sầu thú tính quá độ, hại tính mạng của ta... Vì vậy, cũng xin sư phụ thương xót đệ tử, có thể thu đệ tử làm đồ đệ, đệ tử cũng có thể báo thù rửa hận cho phụ mẫu song thân chết thảm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận