Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1086 - Yêu Hoàng và Tổ Vu gặp lại lần nữa

Bên trong học viện, có rất nhiều tu sĩ đi qua đi lại.
Những tu sĩ này đa số đều là tu vi Địa Tiên, Thien Tiên kỳ.
Ngãu nhiên cũng có vài cao thủ Chân Tiêu kỳ.
Đến cả phượng mao lân giác cũng là Kim Tiên kỳ.
Bởi vì học viện quá lớn, các loại lâm viên lại nhìn rất giống nhau, còn ẩn chứa trận pháp áo nghĩa, bởi vậy đám người Đế Giang đi một hồi cũng cảm thấy đầu óc choáng váng, không biết phòng làm việc của hiệu trưởng ở đâu?
Bọn họ đang định tìm người hỏi thăm thì đúng lúc này, bọn họ thấy có hai bóng người đi qua bên cạnh, Đế Giang vội vã đưa tay vỗ xuống bả vai một người trong đó, nói.
“Vị đạo hữu này…”
Đối phương xoay đầu lại.
Đột nhiên Đế Giang trở nên ngây người, mở lớn miệng nhưng lại nói không nên lời.
Chúc Cửu âm, Cộng Công, Chúc Dung và các vị Tổ Vu ở bên cạnh sau khi thấy rõ dáng vẻ của hai người phía sau, tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Tròng mắt trợn to như sắp rơi xuống mặt đất, có vẻ vô cùng bất ngờ.
Bởi vì hai người kia thế mà lại là Đế Tuấn và Thái Nhất.
Chỉ là hơi thở của hai người này rất yếu ớt, thế cho nên bọn họ mới không nhận ra từ đầu.
Nhưng mà dáng vẻ và khí chất của hai người lại giống y như đúc, dù có hóa thành tro thì nhóm Tổ Vu cũng nhận được.
Hai người vạn vạn không ngờ được lại nhìn thấy đối thủ một mất một còn của mình ở chỗ này.
Thực sự đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Đế Tuấn và Thái Nhất thấy Đế Giang và nhóm Tổ Vu cũng có hơi kinh ngạc.
Không xong, sao đám Tổ Vu này cũng cũng sống lại được?
“Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?” Vẫn là Đế Tuấn lấy lại tinh thần trước, sắc mặt không tốt hỏi nhóm Tổ Vu.
Thù hận giữa hai bên quá lớn, trên tay mỗi người đều dính rất nhiều máu tươi của tộc nhân đối phương, vì vậy đương nhiên bầu không khí khi gặp mặt sẽ không hài hòa.
Đế Giang nhìn Đế Tuấn và Thái Nhất, hoài nghi hỏi: “Chẳng lẽ, hai người các ngươi chính là hai người liên quan trong lời Tôn Ngộ Không?”
Hai người Đế Tuấn và Thái Nhất đúng là hai người liên quan trong miệng Tôn Ngộ Không.
Trước đó vài ngày, bọn họ bị Tiểu Tê Tử đuổi đến học tập tại Ly Sơn học viện.
Không phải để học tập công pháp đạo thuật, chủ yếu là để cho hai người này học tập cảm giác vinh dự của Tiên Đường, thống nhất các dân tộc và nội dung liên quan đến phương diện tư tưởng đạo đức.
Muốn bọn họ gia nhập vào Tiên Đường, còn phải cho bọn họ chấp nhận Tiên Đường mới được.
Tiểu Tê Tử làm cho Tổ Vu tới Ly Sơn học viện, cũng có mục đích giống vậy.
Thái Nhất thấy hơi thở trên người Đế Giang và nhóm Tổ Vu cũng giống như bọn họ, chỉ đến cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, lại xuất hiện ở cái chỗ này, không khỏi hoài nghi nói: “Chẳng lẽ, các ngươi cũng đắc tội với nữ hoàng Tiên Đường, sau đó bị nữ hoàng Tiên Đường đuổi tới nơi này học tập?”
Song phương quả nhiên là đối thủ cũ, hiểu đối phương rất rõ.
Chúc Cửu âm nhìn Đế Tuấn và Thái Nhất cười lạnh nói: “Ha ha, ban đầu còn cho rằng tới cái địa phương quỷ quái này học tập sẽ rất buồn chán, nhưng mà sau khi thấy các ngươi ta đột nhiên cảm thấy cuộc sống ở nơi này chắc chắn sẽ vô cùng thú vị.”
“Ha ha ha.”
Lời của Chúc Cửu âm lập tức khiến nhóm Tổ Vu âm hiểm cười ha ha không ngừng.
Đám người vừa giơ nắm đấm vừa không có ý tốt nhìn Đế Tuấn và Thái Nhất.
Chỉ thấy Đế Tuấn và Thái Nhất hoảng sợ trong lòng.
Đế Tuấn vội vã cảnh cáo nói: “Quy củ ở nơi này cực kỳ nghiêm ngặt, ức hiếp đồng học, chẳng những bị đội chấp pháp dùng Pháp Tắc Chi Tiên quất mà còn phải viết mấy vạn chữ kiểm điểm, làm công nhân tình nguyện cho học viện, các ngươi đừng nên lấy thân thử nghiệm nha!
Nhưng mà Đế Giang và nhóm Tổ Vucăn bản không có khái niệm gì về cái gì mà Pháp Tắc Chi Tiên, kiểm điểm, công nhân tình nguyện, bây giờ trong lòng bọn họ chỉ muốn tìm Đế Tuấn và Thái Nhất báo thù.
Đế Giang hô lên với đám Tổ Vu: “Các huynh đệ, chớ nói nhảm cùng bọn họ, đây là thời điểm báo thù rửa hận, cho bọn họ còn một hơi thở là được.”
“Đánh cho ta.”
“Đánh đến phân cũng ra ngoài cho ta.”
“Hai tên người chim này cuối cùng cũng rơi vào tay chúng ta.”
“...”
Hơn mười vị Tổ Vu, còn có hai người Cửu Phượng, Hình Thiên lập tức xắn tay áo lên, nắm đấm như đấm bao cát, bao vây lấy Đế Tuấn và Thái Nhất.
Bây giờ tu vi của Đế Tuấn cùng Thái Nhất không bằng một phần vạn khi xưa, tuy tu vi của nhóm Tổ Vu cũng bị phong ấn, nhưng Tổ Vu vốn am hiểu đánh cận chiến, vì vậy Đế Tuấn và Thái Nhất nào dám đánh nhau với đám Tổ Vu da dày thịt béo?
Hai người nhanh chân bỏ chạy.
Lúc này thì còn cần mặt mũi gì nữa.
Dù sao trong cái học viện này cũng chỉ có một số ít người là biết thân phận của bọn họ, còn lại không ai biết gì hết.
Hai người vừa chạy trốn vừa lớn tiếng hô: “Cứu mạng với! Sắp giết người rồi.”
“Có người ở học viện bắt nạt đồng học.”
“...”
Tiếng kêu của hai người Đế Tuấn và Thái Nhất lập tức hấp dẫn được vô số tu sĩ chú ý đến.
Mọi người chỉ thấy thấy một đám người đuổi theo hai nam tử tuấn lãng trẻ tuổi đến gà bay chó sủa, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ mặt hóng hớt.
“Lại có người dám bắt nạt đồng học ngay trong học viện, đó không phải là tự tìm đường chết sao?”
“Đúng vậy, bị đội chấp pháp bắt được, có thể chịu nổi sao?”
“Tu vi của những người này vẫn chưa tới Địa Tiên Kỳ, xem ra là đệ tử mới đến không hiểu chuyện, chưa trải qua sự đánh đập tàn nhẫn của đội chấp pháp.”
“...”
Xoạt!
Trong lúc hai người Đế Tuấn và Thái Nhất bị nhóm Tổ Vu đánh đập, đột nhiên, nhóm Tổ Vu chỉ cảm thấy trước mắt xuất hiện một vệt kim quang, sau đó đã nhìn thấy một vị tu sĩ xấu xí, cả người mọc đầy lông vàng ở trước mặt bọn họ, tách hai người đang bị đánh là Đế Tuấn và Thái Nhất ra khỏi nhóm Tổ Vu. Người này chính là Tôn Ngộ Không.
“Tôn trưởng lão, ngươi tới thật đúng lúc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận