Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2194 - Ta hấp ngươi!!

Mai Thiên Vũ liền vội vàng hỏi.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Nấu cơm.”
Nói xong, hắn liền bước ra sân sau.
Tiểu Long Nữ thấy thế, cũng lập tức đứng lên.
Theo sau Lý Nguyên, chuẩn bị làm trợ thủ cho Lý Nguyên.
Mai Thiên Vũ nhìn theo bóng lưng Lý Nguyên, kinh ngạc hỏi Lý Nhị: “Tu vi cao như vậy, còn cần ăn cơm sao?”
Lý Nhị giải thích: “Đây là thói quen của tỷ phu, hắn vẫn duy trì quy luật làm việc và nghỉ ngơi của phàm nhân, không chỉ một ngày ăn ba bữa, mà tới đêm muộn cũng sẽ nghỉ ngơi.”
Lúc nói chuyện, Lý Nhị cũng đứng lên.
“Không thèm nghe ngươi nói nữa, ta phải cùng tỷ phu nhóm lửa.”
“Chờ chút.”
Mai Thiên Vũ vội vã hét lên: “Ngươi thân là hoàng đế còn đi nhóm lửa à?”
Lý Nhị nhún vai, nói: “Tỷ phu không thích người khác ăn uống chùa, vì để ăn quỵt cơm ta phải kiếm chuyện làm.”
Mai Thiên Vũ nghe vậy, trên mặt đột nhiên có vẻ đăm chiêu, sau đó, nàng như một làn khói, nhanh chóng chạy về phía sau viện, Lý Nhị kinh ngạc nói: “Không phải bị chó rượt, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì?”
Mai Thiên Vũ: “Nhóm lửa!”
Phụt!
Lý Nhị nghe vậy, suýt chút nữa phun ra ba lít máu.
Nàng muốn cướp chén cơm của hắn.
Chết tiệt!
Lý Nhị lắc người một cái, ngay sau đó, bóng người của hắn liền xuất hiện ở trong phòng bếp.
Khi hắn ngồi trước lò bếp, Lý Nguyên mới chậm rãi đi vào nhà bếp.
“Tỷ phu để ta giúp ngươi nhóm lửa.”
Nhìn thấy Lý Nguyên, Lý Nhị liền vội vàng nói.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Làm theo ý ngươi đi.”
Vừa nói, hắn vừa cầm một bộ đồng phục đầu bếp trắng như tuyết mặc vào người.
Vào lúc này, Mai Thiên Vũ cũng đuổi kịp.
Nàng thấy Lý Nhị đã ngồi ở nhà bếp, trên mặt nàng đầy bất lực.
Xem ra so với sức mạnh thì khôn vặt cũng vô ích!
Nàng hỏi Lý Nguyên:
“Ta cũng muốn hỗ trợ, để ta làm chút gì đi!”
Đồ ăn vặt Lý Nguyên làm đã ngon vô địch rồi, hắn nấu cơm, chắc cũng là đồ ăn ngon siêu cấp vô địch đúng chứ?
Mai Thiên Vũ nghĩ trong lòng.
Lý Nguyên cũng không từ chối đề nghị của Mai Thiên Vũ, hắn nói rằng: “Nếu ngươi muốn giúp, thì cùng Tiểu Long Nữ nhặt và rửa rau đi.”
“Tuân lệnh.”
Mai Thiên Vũ chào Lý Nguyên theo nghi lễ quân đội, sau đó mang giày cao gót, chạy hùng hục về phía vườn rau.
Tuy rằng mang một đôi giày ‘không đội trời chung’ nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến tốc độ của Mai Thiên Vũ chút nào.
Rất nhanh, nàng liền tới vườn rau.
Thấy Tiểu Long Nữ mặc một bộ y phục trắng đứng vườn rau, trông vô cùng yêu kiều.
Nàng nói với Tiểu Long Nữ: “Lý Nguyên kêu ta tới giúp ngươi, ta có thể làm gì giúp ngươi?”
Tiểu Long Nữ không từ chối, nàng nói rằng: “Hôm nay Lý công tử định nấu canh rong biển, ngươi ra ao lấy một ít rong biển rửa sạch đi.”
Mai Thiên Vũ:
“Được, đeo túi vào cho ta.”
Nàng quay đầu lại, liền phát hiện cách đó không xa có một ao nước nhỏ.
Mai Thiên Vũ đi về phía ao nước, nàng nhỏ giọng thầm thì nói: “Không phải rong biển chỉ sinh trưởng ở biển sao? Sao trong ao nước cũng có thể có? Chưa kể còn là một cái ao rất nhỏ.”
Đi đến ao nước, điều đầu tiên Mai Thiên Vũ nhìn thấy trong ao nước là một con cá koi màu đỏ đang bơi trong ao, con cá koi này mập mạp, vây cá trên người nổi lên như một chiếc váy trông rất đẹp đẽ.
Trong ao nước có xây dựng một cây cầu hình vòm nhỏ, trong ao nước mọc ra vài cây liên hoa và nước trong ao rất trong.
Ở ven ao nước, Mai Thiên Vũ cũng tìm được một đám tảo đang nổi trong nước, hơi gợn sóng.
Mai Thiên Vũ lập tức cong người xuống để vớt tảo.
Vào lúc này, nàng đột nhiên thấy một con cá koi xinh đẹp ngây ngốc bơi tới.
“Này cá ngốc, ngươi lại không biết sợ người! Cẩn thận ta đem ngươi đi hấp đó!”
Mai Thiên Vũ thấy cá koi thật sự rất đẹp, Mai Thiên Vũ rất thích thú và đột nhiên nàng muốn bắt con cá koi đó lại.
Đương nhiên, nàng cũng không muốn hấp cá koi, nàng chỉ cảm thấy chơi khá vui, nàng thừa dịp cá koi lại gần nàng, hai tay nhanh chóng biến thành móng vuốt, sau đó nhanh chóng tóm lấy cá koi.
Cá koi không phòng bị, lập tức bị Mai Thiên Vũ bắt lại.
Mai Thiên Vũ dùng hai tay tóm lấy cá koi, hào hứng nâng cá koi khỏi mặt nước.
“Ha ha, các ngươi mau đến xem, ta bắt được cái gì nè......”
Đột nhiên, Mai Thiên Vũ hét lên một cách sợ hãi.
Ban đầu nàng còn đang hào hứng, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch, nhan sắc tái nhợt.
Thì ra con cá koi trong tay nàng khi bị nàng bắt khỏi mặt nước, đã biến thành một con Kim Long đáng sợ.
Con rồng cực kỳ khổng lồ toát ra một oai thế đàn áp đáng sợ.
Mai Thiên Vũ cảm thấy khi đứng trước con rồng lớn, mình giống một con kiến nhỏ bé.
Dường như chỉ cần một cái hắt hơi của nó cũng có thể thổi bay nàng đến tận cùng thế giới.
Ta không phải chỉ bắt được cá koi sao?
Sao lại biến thành một con rồng lớn rồi?
Ta bị ảo giác sao?
Mai Thiên Vũ ngây ngốc nhìn đầu con Kim Long khổng lồ trước mặt.
Đầu óc nàng trở nên mụ mị.
Nàng không khỏi cắn chặt miệng.
Ôi!
Đau quá!
Xem ra ta không bị ảo giác!
Nhưng vì sao cá koi lại biến thành rồng lớn?
Mai Thiên Vũ sợ đến mức không dám nhúc nhích, nàng dùng khóe mắt nhìn về phía Tiểu Long Nữ cách đó không xa.
Hi vọng Tiểu Long Nữ có thể chú ý tới động tĩnh của nàng tại nơi này và đến giải cứu nàng.
Nhưng mà, Tiểu Long Nữ vẫn đang yên lặng nhặt rau, hoàn toàn không chú ý tới con rồng lớn xuất hiện ở phía sân sau.
Mai Thiên Vũ nhìn dáng vẻ dửng dưng của Tiểu Long Nữ, thật sự bó tay với nữ nhân này rồi.
Đại tỷ à, ngươi có thể đừng thờ ơ như vậy được không!
Đây chính là rồng khổng lồ đó!
Một con rồng khổng lồ phát ra khí thế còn kinh khủng hơn cả vị đại năng Chuẩn Thánh Lý Nhị này vô số lần!
Ngay lúc Mai Thiên Vũ đang không biết làm sao thì một con chim giẻ cùi đột nhiên bay đến trước mặt con Kim Long khổng lồ.
Chim giẻ cùi mở miệng nói tiếng người với Kim Long: “Hoằng Thắng, ngươi định làm gì khách của chủ nhân hả?”
Mai Thiên Vũ chớp chớp mắt.
Nàng không ngờ con chim giẻ cùi này lại có thể mở miệng nói được tiếng người.
Hoằng Thắng à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận