Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1564 - Đồ sưu tập của Lý tiền bối!

“Các ngươi không biết, chỉ có chịu một kích, ta trực tiếp bị đánh cho phun máu... Nếu không phải ta phản ứng nhanh, kịp thời sử dụng bích trâm thời không phá vỡ vạn giới hư không Hồng Mông, trốn khỏi không gian này, nếu không hậu quả thực sự không chịu nổi. Mà sau khi rời khỏi không gian, tôi gặp được con Mai Hoa Lộc này.”
Đừng thấy Ðát Kỷ nói hung hiểm vạn phần, trở về Tam Tiêu lại không lộ ra chút lo lắng nào cho Đát Kỷ.
Bởi vì, các nàng biết Đát Dĩ có Hồng Mông chí bảo phòng ngự quanh người, đại đạo cũng không thể đánh vỡ phòng ngự của Ðát Kỷ, thế nên gần như không cần phải lo lắng an toàn của Đát Kỷ.
Vân Tiêu tò mò hỏi: “Ngươi đi không gian gì, tại sao có thể có nhiều thi thể Đại Năng lơ lửng như vậy? Còn nữa, nếu là thi thể, tại sao bọn họ có thể hồi sinh? Ra tay công kích ngươi?”
Ðát Kỷ bất đắc dĩ nói: “Đây là không gian gì, ta không biết, lúc trước không phải là Tây Ngưu Hạ Châu đột nhiên xuất hiện một không gian thần bí dưới đất sao? Ta đi thám hiểm không gian dưới đất, sau đó trong không gian trong lòng đất, trong lúc vô tình tìm được một gian phòng hiện đầy trận pháp, sau đó đi tới không gian thi thể kỳ quái. Về phần tại sao những thi thể có thể hồi sinh, ta càng không biết.”
Quỳnh Tiêu nghi ngờ nói: “Ngươi đã nói những thứ thi thể có thể hồi sinh, nhưng vì sao mới vừa rồi vài thi thể kia không hồi sinh, công kích mọi người chúng ta?”
Ðát Kỷ nghiêm mặt nói: “Làm sao ta biết vấn đề phức tạp như thế.”
Bích Tiêu thấy dáng vẻ Đát Kỷ hỏi gì cũng không biết, bất đắc dĩ lắc đầu nói:
“Sao ngươi không đi hỏi hỏi ca ca của ngươi? Chắc chắn ca ca của ngươi biết tin tức trong đó.”
Ðát Kỷ không thèm để ý nói: “Đây cũng không phải là chuyện gì quan trọng, không cần thiết đi hỏi hắn.”
Vân Tiêu: “...”
Quỳnh Tiêu: “...”
Bích Tiêu:”...”
Nguyên Thủy Thiên Tôn: “...”
Các nàng nghe thấy Đát Kỷ đã nói chuyện này không quan trọng , suýt nữa phun ra ba lít máu.
Chuyện này không quan trọng, còn có chuyện gì quan trọng chứ?
Dù sao quan trọng hơn so với tới tìm chúng ta đùa bỡn sao?
Đặc biệt là Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn biết Đát Kỷ còn chạy đến Nhân tộc một chuyến.
Thật sự là không phân rõ nặng nhẹ.
“Xem ra, muốn biết tin tức trong đó, chỉ có đi hỏi ca ca của ngươi rồi.”
Bích Tiêu chớp chớp ánh mắt sáng rỡ của nàng.
Hắc hắc, lại có cớ đi tìm Lý Nguyên rồi.
Không biết lần này có thể kiếm một bữa cơm không?
Thế giới nào đó chưa biết.
Một động phủ chôn sâu dưới đất Cửu U.
Có một quan tài đồng cổ xưa, đang im lặng trôi lơ lửng ở ngay giữa chính điện.
Nhìn quan tài đồng vô cùng cổ xưa, trang nghiêm, giống như thứ thần bí khó lường tồn tại ở Hồng Mông ban đầu.
“Phanh.”
Đột nhiên, một âm thanh huyền ảo giống như trời đất sơ khai loại chấn động trong động phủ này.
Ngay sau đó, chỉ thấy nắp quan tài đồng tự động mở ra, sau đó một nam tử trẻ tuổi, đi ra từ trong quan tài đồng.
Nhìn nam tử chỉ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhưng một đầu tóc dài màu bạc, mày kiếm như sương.
Người hắn mặc một bộ trường bào màu đen, khí chất u ám, ánh mắt như đao, toàn thân tản ra nồng đậm khí chết chóc, một dáng vẻ người lạ chớ động vào.
Hắn nhìn hư không, thì thào lẩm bẩm: “Không nghĩ tới, lén trộm Linh thi ta nuôi, lại còn dám để lộ khí tức. tuy ngươi chế trụ khí tức Linh thi một lần nữa, nhưng ta đã nhớ tọa độ của ngươi, xem lần này ngươi có thể trốn đi nơi nào.”
Âm thanh không chút tình cảm, lại không tức giận, cũng không tàn nhẫn, giống như đang kể một chuyện không quan trọng.
Vù!
Đột nhiên, quan tài đồng động.
Chủ động bay đến sau lưng nam tử tóc bạch kim, sau đó từ hai bên quan tài đồng, lấy ra hai con móng vuốt trắng noãn như ngọc, móc ở trên người nam tử tóc bạch kim.
Nam tử tóc bạch kim cõng quan tài đồng, đi về phía trước một bước, trực tiếp biến mất ở trong hư không Hồng Mông.
Sau khi Giang Lan tiêu hóa một hồi, nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện đặc biệt quan trọng.
Mới vừa rồi chỉ lo ăn quá đã, lại quên hỏi thăm ông chủ đẹp trai, sao hắn biết chuyện có hệ thống?
Chuyện này, chắc sẽ không có người thứ hai biết nhỉ?
Ông chủ đẹp trai cũng không phải là giun đũa trong bụng.
Nghĩ tới đây, nàng vội vàng bò dậy từ trên bàn, sau đó chạy tới sân sau, trong thư phòng ông chủ đẹp trai.
Ăn xong cơm tối, ông chủ đẹp trai thường xuyên nằm đọc sách ở phòng sách hoặc trong sân hoặc đánh cờ, hôm nay cũng không ngoại lệ.
Ông chủ đẹp trai đang ở bên trong thư phòng chơi cờ với tiểu tỷ tỷ xinh đẹp.
Giang Lan nhảy lên bệ cửa sổ, hỏi ông chủ đẹp trai: “Meo meo meo meo, meo meo meo meo? (Sao ngươi biết chợt có hệ thống).”
Lý Nguyên nhìn thấy mèo trắng, trên mặt không khỏi có vẻ mỉm cười.
Hắn đáp lại: “Nhìn thấy ngươi, hiển nhiên đã nhìn thấy hệ thống trong nguyên thần của ngươi.”
Mèo trắng nghe vậy, không khỏi có vẻ lo lắng: “Rất nhiều người đều có thể nhìn thấy sao?”
Nếu như vậy, sau này meo meo còn có bí mật gì có thể nói?
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Người có thể làm được không nhiều lắm.”
Chính xác hơn mà nói, chỉ có một mình hắn, mới có thể dễ dàng cảm nhận được hệ thống trong nguyên thần của người khác.
Bởi vì một khi kích hoạt hệ thống, sẽ cùng dung hợp thành một thể với nguyên thần của kí chủ, coi như là đại đạo, nếu không cẩn thận lục soát nguyên thần, cũng không thể nhận thấy hệ thống tồn tại.
Giang Lan biết người có thể cảm giác hệ thống không có nhiều, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ý là hệ thống của nàng sẽ không bị người khác phát hiện quá dễ dàng.
Giang Lan tò mò hỏi Lý Nguyên: “Tu vi của ngươi cao bao nhiêu? Chẳng lẽ ngươi chính là Thánh Nhân trong truyền thuyết sao?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Ta không phải là Thánh Nhân.”
Giang Lan nghe vậy, có vẻ rất bất ngờ.
Lý Nguyên có thể nhìn ra nàng có hệ thống, còn có thần thông miễn dịch có thể bài trừ lực lượng tinh thần của nàng, trao đổi với nàng, lại không nghĩ tới thậm chí ngay cả Thánh Nhân cũng không phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận