Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2164 - Hoài nghi ngươi là nữ nhân!!

Nếu là người có tầm hiểu biết tới đây, sẽ kinh ngạc phát hiện, phía trên những căn phòng này có vô số huyền quang bao phủ, linh khí bốc lên.
Đạo văn liên tiếp, sát cơ mơ hồ hiện lên.
Đây là các loại dị tượng do trận pháp phát ra.
Hơn nữa, nhìn những cảnh to lớn của dị tượng này, có thể biết, những trận pháp này khủng bố tuyệt luân cỡ nào.
Cho dù là một con ruồi bọ, cũng đừng hòng lặng yên không một tiếng động bay qua từ trong những trận pháp.
Mà nơi này sở dĩ có thể bất phàm như thế, là bởi vì nơi này là chỗ mà các hoàng tử hoàng tôn Đại Đường ở lại.
Phủ đệ ở đây đều là vương phủ.
Mà hoàng thành phía trước chính là Thái Cực Cung.
Hành cung mà thái thượng hoàng và hoàng thái hậu ở lại.
Nhìn đương nhiên không giống bình thường.
Ở vị trí chính giữa của ngõ nhỏ Lưu Ly, có một phủ đệ.
Nơi này là chỗ Khang Vương phủ ở.
Khang vương Lý Mậu, chính là con trai thứ 198 của thái thượng hoàng Lý Nhị.
Mẫu thân của Lý Mậu đại quý phi, hiện giờ cực kỳ được Lý Nhị thích, bởi vậy Lý Mậu con nhờ mẹ, tự nhiên cũng cực kỳ được Lý Nhị yêu thích.
Cho nên, tuy rằng con cái Lý Nhị rất nhiều, nhưng Khang Vương phủ lại thanh thế cực thịnh, làm cho các thân vương khác nhìn hâm mộ không thôi.
Trước cửa lớn của Khang Vương phủ đứng tám thị vệ kim giáp uy phong lẫm lẫm.
Những thị vệ này, mỗi một người đều tản ra uy áp khủng bố.
Chỉ dựa vào khí thế, có thể làm cho đám người tạp nham không dám tới gần cửa lớn của Khang Vương phủ.
Tuy rằng, ở vương triều Đại Đường, gần như không có ai dám tự ý xông vào vương phủ.
Khang Vương phủ lại hơn một ngàn năm chưa gặp phải tiểu mao tặc đui mù đến gây rối.
Nhưng mà, những thị vệ kim giáp này lại vẫn cẩn thận tỉ mỉ chấp hành nhiệm vụ trông cửa của mình.
Không có chút lơi lỏng.
Đúng lúc này, chỉ thấy một người thanh niên mặc hoa phục, mang theo mũ quả dưa, bịt vai của mình, vẻ mặt chật vật đi tới Khang Vương phủ.
Bả vai và vạt áo của nam tử đã bị máu tươi nhiễm đỏ.
Một dáng vẻ bị thương không nhẹ.
Mấy hộ vệ trông cửa, thấy rõ ràng dáng vẻ của nam tử, không khỏi quá sợ hãi.
“Đây, đây không phải tứ điện hạ sao?”
“Tứ điện hạ lại bị thương.”
Những hộ vệ không dám chậm trễ, đều lên đón Lý Đại.
Vẻ mặt quan tâm hỏi Lý Đại: “Tứ điện hạ, người làm sao vậy?”
“Điện hạ sao người bị thương?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Cần thông báo Vương gia và Vương phi không?”
“Tiểu gia ta bị người ta ức hiếp, cha ta đang ở đâu? Ta muốn tìm cha ta theo ta làm chủ.”
Lý Đại vốn muốn mở miệng hỏi cha hắn đang ở đâu.
Nhưng mà, sau khi mở miệng, hắn mới nhớ tới, bản thân căn bản là không phát ra tiếng.
Thậm chí, hắn cũng đánh mất cả năng lực dùng thần thần thức trao đổi với người khác.
Nhất thời Lý Đại vô cùng tức giận.
Đám hộ vệ thấy miệng Lý Đại đóng mở nửa ngày, cũng không thể nói ra một câu, đều có vẻ có chút mạc danh kỳ diệu.
“Điện hạ, ngươi làm sao?”
“Điện hạ rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?”
“Tứ điện hạ đừng kích động, điều chỉnh lại tâm trạng rồi chậm rãi nói.”
“...... Sao”.
Lý Đại thấy mấy hộ vệ líu ríu hỏi không ngừng, còn an ủi hắn đừng kích động, chậm rãi nói.
Trong lòng nhất thời tức giận không có chỗ trút.
Đm, ta bị đánh, có thể không kích động sao?
Hơn nữa ngay cả nói cũng không nói ra, còn làm sao chậm rãi nói?
Dưới sự bực bội, Lý Đại trực tiếp đẩy đám người vây quanh ra, sau đó tự mình chạy vào trong Vương phủ, tự đi tìm cha hắn làm chủ cho hắn.
Đám hộ vệ bị đẩy ra, nhìn bóng dáng Lý biến đổi mất, chỉ cảm thấy ngày càng mạc danh kỳ diệu.
“Các ngươi nói, vừa rồi rốt cuộc tứ điện hạ muốn nói cái gì? Vì sao chỉ nhìn thấy hắn đang há miệng, cũng không phát ra âm thanh?”
“Hình như, tứ điện hạ không thể mở miệng nói chuyện.”
“Không thể nói chuyện, chẳng lẽ bị điểm huyệt câm?”
“Người nào ăn gan hùm mật báo, lại dám điểm huyệt câm của tứ điện hạ? Không muốn sống sao?”
“Đúng rồi, giờ phút này thái thượng hoàng và đại quý phi đang ở trong vương phủ dạo chơi hoa viên, tứ điện hạ cứ như vậy vọt vào, đợi lát nữa ngàn vạn lần đừng đụng phải thái thượng hoàng và đại quý phi mới tốt.”
Sau khi Lý Đại đi vào vương phủ, nhìn thấy cung nga, thị vệ, nhũ mẫu của hắn, đều trùng to hai mắt, có vẻ kinh ngạc không thôi.
Lâu như vậy, bọn họ vẫn là lần đầu tiên thấy trong vương phủ có người bị thương nặng như vậy, trong lúc nhất thời, vương phủ nhất thời trở nên gà bay chó sủa.
Lý Đại vốn muốn tìm người, hỏi cha hắn giờ phút này ở đâu.
Nhưng mà, hắn đột nhiên nhớ tới, bản thân không thể nói chuyện, cũng không cách nào dùng thần thức trao đổi, hỏi cũng như không.
Cuối cùng, hắn chỉ phải tự mình tìm đến thư phòng nơi cha hắn thường xuyên ở.
Nhưng mà, tới thư phòng, hắn cũng không nhìn thấy cha hắn.
Sau đó, hắn lại đi tẩm cung của mẫu hậu hắn.
Nhưng mà, ở trong này, hắn cũng không thấy cha hắn, ngay cả mẫu hậu hắn cũng không thấy.
Sau này, hắn còn đi chỗ trắc phi mà cha hắn rất sủng ái.
Nhưng mà, cho dù là trắc phi, hay là cha hắn, hắn cũng không thấy.
Điều này làm Lý Đại gấp đến độ không ổn.
Những người này đâu, rốt cuộc đi đâu cả rồi?
Cuối cùng, sau khi Lý Đại gần như kinh động tất cả mọi người trong Vương phủ, cuối cùng ở Ngự Hoa viên, hắn gặp được phụ vương hắn Lý Mậu.
Cùng với còn có phi đám người gia gia hắn thái thượng hoàng, tổ mẫu đại quý.
Thì ra, nhân vật quan trọng trong Vương phủ, giờ phút này đều ở trong Ngự Hoa viên cùng Lý Nhị dạo chơi hoa viên.
Cho nên nửa ngày Lý Đại cũng không tìm được một bóng người.
“Phụ vương, hoàng gia gia, hoàng tổ mẫu, các ngươi phải làm chủ cho ta!”
Nhìn thấy mọi người, Lý Đại nhất thời quỳ trên mặt đất thút thít khóc lóc kể lể, hắn thật sự cảm thấy tủi thân!
Đương nhiên, hắn vẫn không thể phát ra âm thanh.
Lý Mậu thấy con trai của mình quấy rầy tới thái thượng hoàng, vốn có chút tức giận, nhưng mà, hắn thấy bả vai của con mình bị đánh cho dập nát, một ngón tay cũng bị chặt đứt, cũng bất chấp nén giận con trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận