Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1449 - Lý Nguyên, người chuyên bẻ cong giới tính

Thông Thiên giáo chủ cất tiếng nói: “Vì Hỗn độn linh bảo, có gì không dám?”
Hậu Thổ nhìn Nữ Oa, khiêu khích nói: “Không phải ngươi không phục với thứ hạng à? Vừa vặn bắt lấy cơ hội này, xem ai mạnh ai yếu!”
Nữ Oa không hề yếu thế nói: “Hừ, vừa hợp ý ta, mọi người, hẹn gặp trên lôi đài.”
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề liếc nhìn nhau, trong mắt tinh quang loé lên không ngừng.
Hiển nhiên, mọi người đều động lòng với phần thưởng Hỗn độn linh bảo.
...
Thiên Cơ sơn.
Từ sau khi Vu Tiểu Ngư đưa ra thông báo đấu lôi đài, giá trị kinh ngạc của hắn liền ào ào tăng lên.
Chỉ dùng một tuần, hắn đã thu được năm tỷ điểm giá trị kinh ngạc.
Chuyện này lập tức thành công đẩy tu vi của hắn lên tới cảnh giới Thánh Nhân đại viên mãn.
Vu Tiểu Ngư mừng rỡ cười như hoa nở.
Đồng thời, trước khi đấu lôi đài bắt đầu, Vu Tiểu Ngư lại đẩy ra hai bảng xếp hạng.
Theo thứ tự là bảng Tuấn Nhan và bảng Hồng Nhan.
Trong đó, bảng Tuấn Nhan lấy nam tử một trăm hạng đầu có dáng dấp đẹp trai nhất Hồng Hoang.
Mà bảng Hồng Nhan thì lấy nữ tử một trăm hạng đầu có dáng dấp xinh đẹp nhất Hồng Hoang.
Tuy rằng, Vu Tiểu Ngư không thể leo lên bảng Tuấn Nhan, song, hắn vẫn đặc biệt không biết xấu hổ đặt tên của mình ở hạng tám mươi tám bảng Tuấn Nhan.
Vốn dĩ, hắn là muốn xếp mình ở hạng nhất.
Nhưng mà, sau khi hắn nhìn hạng nhất của mấy soái ca ở những hạng đầu bảng Tuấn Nhan, cuối cùng vẫn bỏ qua ý tưởng vô sỉ của mình.
Nếu không, gian lận này cũng quá rõ ràng.
Sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính công bằng của bảng xếp hạng.
Tuy hắn cực kỳ không muốn thừa nhận, nhưng hiện thực là vậy, thật sự có người dáng dấp đẹp trai tiêu sái hơn hắn.
“Lý Nguyên này là ai? Dáng dấp của hắn đẹp trai quá đi? Nhất định chính là người chuyên bẻ cong giới tính người ta, lão tử suýt nữa đều bị hắn bẻ cong!”
Vu Tiểu Ngư nhìn bức họa của hạng nhất trên bảng tuấn nhan, trong mắt tràn đầy ước ao.
Người này, giống như từ trong truyện tranh đi ra, bất kể là ngũ quan, hay là khí chất, đều hoàn mỹ vô khuyết như vậy.
Nếu như, Vu Tiểu Ngư không biết rõ, hệ thống sẽ không làm lỗi.
Nếu không, hắn cũng sẽ nghi ngờ ảnh của người này có phải đã qua photoshop hay không.
Hắn không cách nào tưởng tượng được, trên thế giới này, vẫn còn có người dáng dấp đẹp trai như vậy.
Nhìn bảng Tuấn Nhan, Vu Tiểu Ngư càng nhìn, trong lòng càng tức giận.
Vì vậy, hắn đặt lực chú ý lên bảng Hồng Nhan.
Vẫn là nhìn bảng Hồng Nhan cảnh đẹp ý vui.
“Hạng nhất Nữ Oa, hạng hai Hậu Thổ, hạng ba Tây Vương Mẫu, hạng tư Dao Trì, hạng năm Kim Linh Thánh Mẫu, hạng sáu Vân Tiêu, hạng bảy Thiên Phi Ô Ma, hạng tám hồ nữ Bạch Thiển Thiển, hạng chín giao nhân Bạch Lăng...Trời ạ, từng mỹ nữ đều thật sự quá đẹp, những nữ thần, tiên nữ trước đây nhìn thấy, so với bọn họ thì quả thực là chỉ có tiếng.”
“Chỉ ảnh thôi đã khiến tim đập thình thịch, nếu như nhìn thấy chân nhân, còn không biết sẽ đẹp tới mức độ nào? Thật muốn nhìn thấy chân nhân!”
...
“Ha ha ha!”
Một tiếng cười duyên khoa trương từ trong khách điếm vang lên.
Sau khi Nữ Oa thấy thứ hạng của bảng Hồng Nhan, tiếng cười chưa từng gián đoạn, đều sắp cười không nổi nữa.
Mà Hậu Thổ bên cạnh, thì mặt đầy bực dọc.
“Bảng xếp hạng này là sao đây, sao ta lại xếp sau Nữ Oa? Mọi người đều biết, ta xinh đẹp hơn nàng mà!”
Nữ Oa đắc ý cười nói: “Ta xếp trước ngươi đấy. Về sau, sỉ nhục này sẽ luôn đi theo ngươi.”
Đây là lời lúc trước Hậu Thổ nói với Nữ Oa, hiện tại Nữ Oa trả lại y nguyên cho Hậu Thổ.
Nữ Oa trong lòng đắc ý, không nói nữa.
Hậu Thổ thấy dáng vẻ “cảnh xuân rực rỡ” của Nữ Oa, hận đến nghiến răng.
Nàng mặt đầy ủy khuất kéo tay Lý Nguyên, nhờ giúp đỡ.
Hậu Thổ: “Lý Nguyên, ngươi nói ta và Nữ Oa, ai đẹp hơn?”
Nữ Oa cũng ánh mắt sáng quắc nhìn Lý Nguyên.
Cũng lộ ra hàm răng trắng tinh của nàng.
Lý Nguyên: “...”
Sao lại tới một câu hỏi cho điểm thế này?
...
Địa phủ.
Đắc Kỷ mặt đầy tức giận hét lớn: “Tức chết ta rồi, vì sao trên bảng Hồng Nhan không có tên ta? Đây là khinh thường ai vậy?”
Vân Tiêu nhịn cười, an ủi: “Đừng kích động, Thược Dược tiền bối, Hằng Nga tiên tử đều không lên bảng, nhất định là ca ngươi động tay động chân.”
Đắc Kỷ nghe vậy, không khỏi tức thêm: “Ca ca thối này, hắn xếp mình ở hạng nhất, lại loại ta, Thược Dược, Tiểu Tê Tử, Thường Nga ra khỏi bảng xếp hạng, hắn thật quá âm hiểm, quá vô sỉ.”
Vô Đương Thánh Mẫu nói: “Thực ra không lên bảng không có gì không tốt, không cần bị người ta nghị luận, không cần bị người ta xoi mói.”
Đắc Kỷ buồn bực nói: “Các ngươi đều lên bảng hết, chỉ có một mình ta không lên bảng, chuyện này rất đả kích lòng tự tin của ta!”
Quỳnh Tiêu an ủi: “Mặc kệ có lên bảng không, đều sẽ không ảnh hưởng đến sự xinh đẹp tuyệt thế của ngươi, cho nên ngươi đừng đau lòng.”
Bích Tiêu gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, bọn ta đều biết, tiểu sư muội là người xinh đẹp nhất trừ ta ra.”
Đắc Kỷ trợn trắng mắt với Bích Tiêu.
Quá không biết xấu hổ.
Đắc Kỷ dùng ngón tay ngọc nhỏ dài, vuốt ve khuôn mặt mình, sau đó vẻ mặt đau buồn nói: “Tuy rằng ta biết bản thân phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn, cao quý mê người, ưu nhã hào phóng...”
Ở giữa lượt bớt mười ngàn chữ.
“Nhưng mà, còn rất nhiều người không biết, chuyện này đối với chúng sinh Hồng Hoang mà nói, chẳng phải là một loại tổn thất rất lớn sao?”
“Oẹ!”
Mấy người Tam Tiêu, Vô Đương, Quy Linh, lập tức tập thể làm diễn cảm nôn mửa.
“Không có ai tự mình khen mình như thế đâu.”
“Tiểu sư muội, xin ngươi biết xấu hổ một xíu đi!”
“Không chịu nổi nữa, ta nghe cũng nổi da gà.”
“...”
Đắc Kỷ không cho là đúng nhún vai: “Ăn ngay nói thật mà thôi.”
Sau khi đùa giỡn một hồi, mọi người bắt đầu xoi mói bảng xếp hạng tuấn nhan.
“Không nghĩ tới hạng hai bảng Tuấn Nhan lại là Đông Hoàng Thái Nhất.”
“Nhưng chênh lệch với Lý Nguyên, cũng quá lớn rồi.”
“Đúng vậy, căn bản không cùng một cấp bậc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận