Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2137 - Tây Phương giáo của chúng ta bị tụt lại phía sau rồi!

Lưu bà bà cảm thấy rất khó hiểu, nàng không rõ Võ Tòng muốn mời nàng đến Lương Sơn để làm gì?
“Đến Lương Sơn để làm gì? Ta có thể làm cái gì ở đó?”
Võ Tòng giải thích: “Lương Sơn là nơi mà rất nhiều người cùng đường bí lối tìm đến...”
“... Mọi người tập trung ở một chỗ, cùng nghiên cứu, giúp đỡ lẫn nhau chuyện tu luyện, nếu không có chuyện gì có thể ăn uống cùng nhau. Thỉnh thoảng thì trừng phạt lũ người làm giàu bất chính và đám tà ma lén lút hung ác, cứu giúp những người dân khó khăn, rất vui đó.”
Gương mặt của Võ Tòng ánh lên vẻ hứng trí bừng bừng kể với Lưu bà bà: “Năng lực hỏa diễm của đại nương ngươi rất có uy lực, Lương Sơn chúng ta đang cần người như ngươi.”
Lưu bà bà nhỏ giọng lầm bầm: “Sao ta nghe mà thấy Lương Sơn này giống nơi tụ tập của một đám cướp thế nhỉ?”
Cướp, không phải là bọn hay lấy khẩu hiệu thay trời hành đạo, lấy của người giàu chia cho người nghèo hay sao?
Võ Tòng nghiêm mặt nói: “Lương Sơn chúng ta không phải là cướp, tất cả đều chỉ làm những chuyện xứng đáng với lương tâm mà thôi, chúng ta không làm những chuyện trái pháp luật, đại nương ngươi cứ đến xem là biết. Vả lại, ngươi lớn tuổi rồi, muốn luyện tập ở đâu cũng khó. Chỉ có ở Lương Sơn chúng ta mới có cơ hội làm như vậy. Gặp được cơ duyên này, đại nương đừng nên bỏ lỡ.”
Lưu bà bà bị nói làm cho có hơi động lòng.
Đúng như Võ Tòng nói, nàng đã ở cái tuổi này, muốn tu luyện, quả thực là rất khó.
Cho dù là triều đình hay là môn phái thì gần như đều sẽ không nhận.
Nếu như bỏ lỡ cơ hội này, chính Lưu bà bà cũng không chắc chắn liệu còn có cơ hội tu luyện nào nữa không.
Suy nghĩ một hồi, nàng quyết định, đợi sau khi Vương Bản Nhi và Xảo Thư tỉnh lại sẽ hỏi ý kiến của bọn họ xem sao.
Nếu như bọn họ đồng ý để nàng đến Lương Sơn thì nàng sẽ đi.
Sống hơn nửa đời người rồi, Lưu bà bà muốn trải nghiệm thử một chút khác biệt.
Trên Cửu Thiên, trong một đám Tường Vân kim sắc.
Tiếp Dẫn đạo nhân và Chuẩn Đề đạo nhân vừa bước ra từ một cái khách điếm.
Lúc này đang điều khiển Tường Vân không nhanh không chậm bay về phía tây.
Trên gương mặt của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đều có vẻ vừa nghiêm trọng lại vừa u sầu.
Đột nhiên Chuẩn Đề đạo nhân lên tiếng than thở: “Không ngờ, Lão Tử nhận tên đồ đệ Lâm Mặc kia và Trương Khai Thái, nghĩa tử của Trương Bách Nhẫn đã trở thành Thánh rồi. Như vậy là Thiên Đình đã có Thánh Nhân rồi, còn Huyền Môn thì có tổng cộng năm vị Thánh Nhân. Tây Phương giáo của chúng ta thế mà bị tụt lại phía sau.”
Trên gương mặt của Tiếp Dẫn đạo nhân hiện ra vẻ chán nản: “Khoảng thời gian trước ta có theo dõi Huyền Đô Đại Pháp Sư, phát hiện trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện tử khí âm dương, khí cơ toàn thân gần như hòa hợp với hỗn độn, đó chính là biều hiện của việc tu luyện gần đến bước đột phá Thánh vị rồi, chỉ cần gặp đúng dịp là Huyền Đô có thể đột phá lên cảnh giới Thánh bất cứ lúc nào. Đến lúc đó, môn phái của Lão Tử sẽ có cùng lúc ba vị Thánh Nhân.”
Sắc mặt của Chuẩn Đề đạo nhân âu sầu: “Hôm nay mới nhận ra càng lúc càng có nhiều Thánh Nhân bị che dấu, địa vị Tây Phương giáo của chúng ta đang dần bị lung lay. Đặc biệt là ở trước mặt Huyền Môn, thậm chí còn không ngóc đầu lên nổi! Nhất định phải nghĩ cách để đuổi kịp mới được.”
Tiếp Dẫn đạo nhân bất đắc dĩ lắc đầu hỏi: “Đuổi theo thế nào được? Chúng ta vừa không có năng lực tạo Thánh, vừa không có đệ tử của Thánh Nhân, có nhiều thuộc hạ hơn nữa cũng vô dụng.”
Trong mắt của Chuẩn Đề đạo nhân lóe lên một tia sáng, hắn nhỏ giọng nói: “Ban nãy, Lý tiền bối có nói, sở dĩ Lâm Mặc và Trương Khai Thái kia có thể đột phá Thánh vị nhanh như vậy là nỏi vì bọn họ có Hệ Thống. Những năm gần đây chúng ta đã được chứng kiến không ít các Hệ Thống lớn mạnh, nếu như chúng ta có thể làm giống như Lão Tử, thu nhận một người đệ tử có Hệ Thống thì không bao lâu sau Tây Phương giáo của chúng ta chẳng phải sẽ có một vị Thánh Nhân hay sao?”
Tiếp Dẫn đạo nhân lo lắng nói: “Chưa nói đến việc người có Hệ Thống có thể gặp nhưng không thể cầu, có khi tìm được rồi nhưng đối phương không muốn bái chúng ta làm thầy thì sao.”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Có đồng ý bái sư hay không thì phải hỏi mới biết được. Quan trọng là phải tìm được cái người có thiên mệnh Hệ Thống kia đã.”
Tiếp Dẫn đạo nhân: “Làm sao mà tìm được? Nếu đối phương yếu kém thì chúng ta không thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, còn nếu đối phương đã mạnh rồi thì chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn, vậy sao đối phương có thể bái chúng ta làm thầy được chứ?”
Chuẩn Đề đạo nhân đảo mắt một vòng rồi nói ra: “Thật ra thì trong một lần vô tình ta phát hiện ra một người có Hệ Thống, thực lực hiện tại của đối phương cũng chưa mạnh lắm.”
“Ai?”
Vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên mặt của Tiếp Dẫn đạo nhân, nỗi lo lắng cũng biến mất.
Chuẩn Đề đạo nhân giải đáp: “Người này tên là Lưu Niệm, lúc này hắn đang bị giam ở Cục Rèn ở Đại Đường Tân Châu, sắp được mãn hạn tù rồi, chỉ cần nắm bắt được tâm lý của hắn là có thể đưa hắn về làm đệ tử của chúng ta.”
Tiếp Dẫn đạo nhân cảm thấy khó hiểu: “Nếu người này đã có Hệ Thống thì làm sao còn phải chịu phạt chứ?”
Chuẩn Đề đạo nhân trả lời: “À, ban đầu khi hắn vừa mới xuyên qua Hồng Hoang chưa được bao lâu, chưa biết đến quy tắc của Hồng Hoang cho nên đã dính vào một vụ án mạng, kết quả là bị đích thân Nữ Hoàng Bệ Hạ bắt phạt. Căn cứ theo hành động của hắn không tính là quá ác liệt nên Nữ Hoàng phán quyết hắn một vạn năm thi hành án, cũng không tịch thu Hệ Thống của hắn.”
Tiếp Dẫn đạo nhân lo lắng hỏi: “Nếu như người đã là do Nữ Hoàng Bệ Hạ đích thân bắt, nếu chúng ta nhận đối phương làm đệ tử thì liệu có làm mất hứng Nữ Hoàng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận