Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1160 - Luân hồi giả bị tiêu diệt toàn bộ

“Thật sự là do thực lực của Diệp Lăng Không quá mạnh, bọn họ đành phải tạm thời khuất phục hắn.” Nét mặt Mộng Yểm bất đắc dĩ giải thích với Lý Nguyên.
Mấy luân hồi giả Lư Khán Sơn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Ương thấy bộ dạng bị dọa sợ tay chân luống cuống của các Chí Tôn mãng hoang, vẻ mặt rất vi diệu.
Nếu như không phải tận tai nghe thấy mấy người họ giới thiệu mà chỉ nhìn thấy thái độ của bọn họ thì căn bản không thể tưởng tượng được đây chính là Chí Tôn ngang vai ngang vế với Thánh Nhân.
Quá mức nhát gan!
Nhưng mà đối mặt với Lý Nguyên, ai dám qua quýt chứ?
Càng hiểu Lý Nguyên sẽ càng cảm thấy đáng sợ!
Lý Nguyên phất tay với mấy Chí Tôn, không để bụng nói: “Mặc dù các ngươi quả thật có ý nghĩ mượn đao giết người, nhưng cũng bất đắc dĩ mà thôi, ta sẽ không trách tội.”
Nghe thấy lời nói của Lý Nguyên các Chí Tôn vừa ngạc nhiên vừa thở phào nhẹ nhõm.
Ngạc nhiên vì Lý Nguyên thật ra đã biết rõ ý nghĩ của bọn họ.
Thở phào đương nhiên là vì Lý Nguyên không tính toán chuyện này với bọn họ.
“Đa tạ Lý tiền bối thấu hiểu.”
Các Chí Tôn vội vàng cảm tạ Lý Nguyên.
“Không biết Diệp Lăng Không đã đến đây hay chưa?” Vô Hủ tò mò hỏi.
Chuẩn Đề đáp: “Diệp Lăng Không đã đến đây rồi, nhưng mà trong nháy mắt đã bị Lý trưởng quầy giết chết rồi.”
Giết chết rồi?
Các Chí Tôn nghe vậy, trong ánh mắt không khỏi lóe lên tia mừng rỡ.
Như vậy bọn họ không còn phải chịu Diệp Lăng Không ức hiếp nữa.
Mãng hoang lại do bọn họ quyết định.
Thoải mái!
Viêm Ma nhớ lại nỗi nghi ngờ trong lòng mình bấy lâu nay từ sau khi gặp Diệp Lăng Không, vì thế nét mặt đầy cung kính hỏi Lý Nguyên: “Xin hỏi Lý tiền bối, trong khoảng thời gian rất ngắn Diệp Lăng Không bỗng tu luyện đến cảnh giới Thánh Nhân, sau đó lại dễ dàng đột phá đến Thiên Đạo sơ kỳ, tốc độ tu luyện của người này thật sự khiến người khác khó thể tưởng tượng được. Tại hạ nghĩ mãi cũng không ra, không hiểu tại sao hắn làm được như vậy?”
Tiên Nghịch, Vô Hủ, Chu Thiên, Mộng Yểm nghe vậy cũng đầy tò mò mà nhìn Lý Nguyên.
Bọn họ cùng đầy thắc mắc với chuyện này.
Lý Nguyên giải thích: “Chuyện này nói ra cũng đơn giản, lúc đầu không phải ta đã phong ấn Thần Niệm vào trong Hồng Mông Hồ đó sao? Kết quả Diệp Lăng Không vô tình có được Hồng Mông Hồ và đã ước với Hồng Mông Hồ ba điều ước, vì thế mới khiến tu vi của hắn đột phá thẳng lên cảnh giới Thiên Đạo sơ kỳ.”
Hóa ra Diệp Lăng Không nhờ vào Hồng Mông Hồ mới có thể đột nhiên tu luyện đến cảnh giới Thiên Đạo!
Mấy vị Chí Tôn liền lộ ra nét mặt bừng tỉnh, cảm thấy mọi thứ đều sáng tỏ.
Nhưng mà trong lúc biết được nguyên nhân bọn họ lại cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Mấy vị Chí Tôn này cũng biết đến năng lực của Hồng Mông Hồ.
Dù sao lúc đầu bọn họ đã tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình Lý Nguyên thu phục Thần Niệm.
Chỉ là bọn họ không ngờ, Hồng Mông Hồ lại có thể trực tiếp thăng tu vi của người ta lên đến cảnh giới Thiên Đạo.
Năng lực này quá nghịch thiên, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của các Chí Tôn bọn họ!
Nghĩ đến bọn họ đã tu luyện vô số nguyên hội, vượt qua vô số kiếp nạn chỉ có được tu vi Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, còn chẳng bằng một điều ước với Hồng Mông Hồ, ngay lập tức mấy người bọn họ cảm giác so với người khác bọn họ đáng vứt đi rồi.
Không hổ là bút tích từ Lý tiền bối, không hề bình thường.
Nếu như ta có được Hồng Mông Hồ chẳng phải không cần tu luyện sẽ có thể đạt đến cảnh giới cao hơn hiện tại nữa sao?
Nghĩ đến đây các Chí Tôn lập tức tỏ ra vô cùng động lòng.
Không những các Chí Tôn động lòng mà các luân hồi giả cũng động lòng.
Tưởng tượng ra rằng nếu như mình có được Hồng Mông Hồ vậy thì tốt rồi!
Lý Nguyên để ý đến ánh mắt của các Chí Tôn trong lòng liền cười một cái.
Mấy người này đã định sẵn mãi mãi sẽ không có được Hồng Mông Hồ.
Mà sở dĩ Diệp Lăng Không có thể lấy được Hồng Mông Hồ, bề ngoài trông như là tình cờ nhưng thật ra nó đã được định sẵn.
Hắn là hậu thế của Hoàng Triều mà Hoàng Triều từng đắc tội với Lý Nguyên bị Lý Nguyên thẳng tay giết chết biến thành một khối ngọc tỷ.
Nhưng mà vạn vật đều có một cơ hội sống, cho dù Hoàng Triều đã chết cũng không ngoại lệ.
Lý Nguyên đã để lại một cơ hội sống cho Hoàng Triều, đó chính là Diệp Lăng Không và Hồng Mông Hồ.
Nhưng đáng tiếc, sau khi Diệp Lăng Không có được Hồng Mông Hồ đã đánh mất chính mình.
Đừng nói đến việc cứu tổ tiên của mình, ngay cả bản thân mình cũng mắc vào đó!
Không thể nắm chắc được cơ hội sống sót!
Đáng thương, đáng tiếc!
Chí Tôn mãng hoang không ở lại khách điếm quá lâu, rất nhanh đã cáo từ rời khỏi hồng hoang.
Lại qua mấy hôm thời gian một tháng tồn tại của luân hồi giả đã đến.
Nhưng mà mười lăm luân hồi giả ban đầu cuối cùng không một ai có thể sống đến được khi nhiệm vụ kết thúc.
Bao gồm tất cả luân hồi giả Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Ương, Lư Khán Sơn trong đó, toàn bộ đều chết bởi các nguyên nhân khác nhau.
Dương Kiếm Thư bị Diệp Lăng Không biến thành một bộ xương trắng, bởi vì Diệp Lăng Không chết cho nên Dương Kiếm Thư cũng chết theo.
Phương Thốn, Mộc Thạch Nhân, Cung Vị Ương, Lư Khán Sơn cũng mất mạng do một ma tu hút lấy tinh huyết và nguyên thần trong một lần cùng đang đi dạo trên phố.
Nhưng mà mặc dù những luân hồi giả này đều chết rồi nhưng chuyện liên quan đến Chủ Thần điện vẫn còn chưa kết thúc.
Kim Sơn tự.
Trong thiền viện của Pháp Hải.
Một bóng dáng bỗng hiện ra từ không trung, xuất hiện trong phòng luyện công.
Người này chính là Pháp Hải.
Chỉ thấy trong đôi mắt hắn chứa đầy tia sáng hưng phấn.
“Không ngờ chỉ xuyên đến một thế giới tiên hiệp cấp thấp mà lại đạt được một món Hậu Thiên linh bảo, thế giới Luân Hồi, quả thật thần kỳ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận