Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2161 - Kêu Bao Chửng tự mình tới tìm ta!

Làm sao ở trước mặt Địa Tiên kỳ này lại yếu ớt như vậy?
Người này thật sự là Địa Tiên kỳ à?
Linh bảo của Lý Đại bị hủy, chỉ cảm thấy nguyên thần truyền đến một trận đau đớn không gì sánh nổi.
Khiến hắn không nhịn được hai tay ôm đầu, đau đớn kêu rên.
Khoé miệng và mũi Lý Đại, đều có máu tươi kim sắc chảy ra.
Chỉ tiếc là, tuy rằng vô cùng đau đớn, nhưng bởi vì không phát ra được âm thanh nào, Lý Đại chỉ có thể không tiếng động kêu rên.
Đúng lúc này, chỉ thấy khối kim hoàn bị Lý Nguyên lần nữa nung chảy thành kim loại, bất chợt hóa thành một luồng lưu quang, bắn về phía Lý Đại đang đau đớn kêu rên.
Bả vai Lý Đại ngay sau đó bị kim loại đánh trúng, bả vai tức khắc bị đánh máu thịt be bét, tiên cốt vỡ vụn.
Vẻ mặt Lý Đại, lập tức trở nên càng thêm thống khổ và và dữ tợn.
Lý Nguyên nhìn Lý Đại thảm hại, hờ hững nói: “Hy vọng ngươi có thể tiếp thu giáo huấn, về sau đừng tuỳ tiện như thế nữa.”
Lý Đại bởi vì phẫn nộ cực độ, hai mắt đã trở nên đỏ thẫm.
Ánh mắt hắn nhìn Lý Nguyên, vừa tràn đầy sợ hãi, vừa đầy ắp oán độc.
Sự khủng bố của Lý Nguyên, hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của Lý Đại.
Song, điều này không có nghĩa là, hắn sẽ sợ Lý Nguyên.
Con cháu hoàng gia, còn chưa từng sợ ai.
Hắn thề, sỉ nhục hôm nay chịu, hắn nhất định phải trả thù lại gấp bội.
Lý Nguyên không để ý tới Lý Đại nữa, xoay người tiếp tục đi về phía trà lâu.
“Chậm đã.”
Nhưng, vào lúc này, một âm thanh lại hô lên với Lý Nguyên.
Chỉ thấy Triển Chiêu lúc này đi ra.
Người lên tiếng vừa rồi, đúng là hắn.
Triển Chiêu nhìn Lý Nguyên, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Hiện tại ngươi không thể đi, ngươi đả thương điện hạ, đã phạm tội có ý định đả thương người, bây giờ, ngươi nhất định phải đến nha môn với ta, tiếp nhận điều tra.”
Cùng lúc nói chuyện, khí tức của Triển Chiêu, đã toả định Lý Nguyên.
Hơn nữa, bàn tay của hắn, đã đặt lên chuôi kiếm bên hông.
Bày ra tư thế tuỳ thời đều sẽ động thủ.
Mai Thiên Vũ, lão Hình thấy Triển Chiêu muốn bắt Lý Nguyên tới nha môn thẩm vấn, trên mặt đều không khỏi lộ ra một tia lo lắng.
Ở Đại Đường, có thể nói không người nào dám đối nghịch với triều đình.
Lý Nguyên ở trước mặt mọi người đả thương Lý Đại, thật sự là có chút không sáng suốt!
Bọn họ căng thẳng nhìn Lý Nguyên, không biết Lý Nguyên sẽ ứng đối thế nào.
Lý Nguyên xoay người liếc mắt nhìn Triển Chiêu, lạnh nhạt nói: “Muốn điều tra, kêu cấp trên của ngươi Bao Chửng tự mình tới tìm ta.”
Nói xong, hắn bèn không để ý tới Triển Chiêu nữa, xoay người rời đi.
Triển Chiêu thấy thế, tự nhiên không thể để Lý Nguyên rời đi.
Hắn đang muốn xuất thủ chế ngự Lý Nguyên, song, mãi đến lúc này, hắn mới khinh hoảng phát hiện, chính mình lại không cảm giác được pháp lực trong cơ thể.
Thậm chí ngay cả thôi động Trạm Lư bảo kiếm của hắn cũng không cách nào làm được.
Hắn cảm giác, bản thân dường như đã biến thành một phàm nhân.
Đây là chuyện thế nào?
Vì sao không thể vận chuyển pháp lực trong cơ thể?
Người này rốt cuộc đã thi triển thần thông gì với ta?
Triển Chiêu vô cùng hoảng sợ, mồ hôi lạnh trực tiếp làm ướt đẫm lưng hắn.
Đã từng, hắn từng giao đấu với vô số tội phạm cùng hung cực ác, đã trải qua vô số sinh tử, nhưng bất kể thực lực của tội phạm có khủng bố thế nào, nhưng ít ra, Triển Chiêu biết, đối phương đã sử dụng pháp thuật gì, sử dụng pháp bảo gì.
Lại chưa từng gặp phải chuyện quỷ dị như hôm nay.
Hắn căn bản không biết, Lý Nguyên rốt cuộc đã sử dụng pháp thuật, hay là sử dụng pháp bảo gì, mới khiến hắn mất đi pháp lực.
Triển Chiêu trong lòng sợ hãi không thôi, chỉ có điều, mọi người lại không biết tình huống của hắn lúc này.
Mọi người thấy Triển Chiêu nhìn Lý Nguyên rời đi, mà không hề ngăn cản, đều cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Vì sao Triển Chiêu còn không động thủ?
Thế này không giống tính tình của Triển Chiêu mà?
Lý Đại che cánh tay của mình, cực kỳ bất mãn hỏi Triển Chiêu: “Triển bộ đầu, ngươi có ý gì? Ngươi không phải luôn tự xưng là công chính nghiêm minh ư? Vì sao còn không xuất thủ bắt tên hung thủ này?”
Chẳng qua, hắn nói hồi lâu, lại chợt nhớ tới, bản thân bây giờ đã không phát ra được âm thanh nào.
Đệt!
Lý Đại tức giận đến tái mặt.
“Triển bộ đầu, chúng ta còn không động thủ hả? Nếu không động thủ, người này sẽ đi xa mất.”
Lúc này, một thủ hạ bên cạnh Triển Chiêu cũng nhỏ giọng hỏi Triển Chiêu.
Triển Chiêu vội ngăn cản nói: “Đừng động thủ, người này thực lực sâu không lường được, căn bản không phải là người mà ngươi và ta có thể đối phó được. Vừa rồi hắn chỉ liếc mắt nhìn ta, ta lập tức liền không cảm giác được pháp lực trong cơ thể, căn bản không cách nào sử dụng pháp thuật và pháp bảo.”
“Chuyện này...”
Mọi người nghe vậy, tất cả đều lộ ra biểu cảm trợn mắt há mồm.
Bọn họ lúc này mới biết, Triển Chiêu vậy mà đã mất đi pháp lực.
Mọi người nhìn bóng lưng Lý Nguyên đi xa, trong lòng tràn ngập tò mò.
Người này, rốt cuộc là ai?
Thực lực của hắn, rốt cuộc có bao nhiêu?
Vì sao không thấy hắn xuất thủ, lại có thể khiến hai Thái Ất Kim Tiên nháy mắt mất đi sức chiến đấu?
Bây giờ, mọi người đã hoàn toàn tin lời của Lý Nguyên trước đó, không phải là đang khoác lác.
Lý Nguyên, có lẽ thực sự chướng mắt kim đan cực phẩm và linh thạch hạ phẩm.
Lý Đại biết Triển Chiêu đã mất đi pháp lực, bỗng hiểu ra, muốn dựa vào Triển Chiêu bắt lấy Lý Nguyên, hoàn toàn không thực tế.
Xem ra, vẫn chỉ có thể trở về nói cho phụ vương ta biết, để phụ vương làm chủ cho ta.
Nghĩ tới đây, Lý Đại tức khắc che lại vết thương của mình, nhanh chóng rời đi.
Mai Thiên Vũ thấy Lý Nguyên sắp đi xa, nàng nhanh chóng đóng cửa tiệm đuổi theo.
“Vị huynh đài này xin chờ một lát.”
Lý Nguyên và lão Hình dừng bước.
Lý Nguyên nhìn Mai Thiên Vũ, hỏi: “Ngươi có chuyện gì không?”
Mai Thiên Vũ: “Ta cố ý tới cảm ơn ngươi, cảm tạ tín nhiệm của ngươi vừa rồi, đồng thời giúp ta bênh vực lẽ phải.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận