Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1543 - Bởi vì sợ chết, toàn bộ chọn phòng ngự (2)

Cự thạch trên núi lăn xuống, cây cối bị nhổ tận gốc, bùn đất vẩy đầy trời, khủng bố như đang xảy ra đất đá trôi.
Ngay sau đó, một dải lụa màu đỏ, dùng tốc độ khó mà tin nổi hướng cuốn tới Giang Lan.
Giang Lan còn chưa kịp phản ứng, nàng đã bị dải lụa đỏ này quấn lấy thân thể, sau đó dải lụa kéo nàng nhanh chóng bay ngược về.
Dải lụa dính nhớp, ẩm ướt, còn có một chút nhiệt độ.
Dịch thể không biết tên dính trên da lông Giang Lan, khiến Giang Lan buồn nôn.
Thân hình của nàng theo cấp tốc bay về phía một ngọn núi bên cạnh lôi kéo của dải lụa đỏ.
Giang Lan bay trên bầu trời, lúc này mới nhìn rõ.
Bên cạnh ngọn núi cao ngàn trượng, lại là một con quái vật to lớn, bề ngoài giống con ếch lười.
Chỉ là lúc trước con quái vật này không hề nhúc nhích, trên người lại mọc đầy hoa cỏ cây cối, Giang Lan căn bản không phát hiện được gì dị thường.
Mà dải lụa đỏ quấn lấy thân thể Giang Lan, vậy mà là đầu lưỡi con ếch lười.
Mà dính nhớp trên người Giang Lan, cũng chính là nước miếng của con ếch lười.
Oẹ!
Giang Lan phản ứng lại, không khỏi buồn nôn.
Sau đó, nàng liền bị con ếch lười cuốn vào trong bụng.
Thân thể của nàng bị một tầng dịch thể còn nóng hơn nham thạch, còn ăn mòn hơn acid sulfuric bao phủ.
Đây đúng là dịch vị của Băng Hỏa Ma Thiềm.
Có thể tiêu hóa huyền thiết cùng xích đồng đến không còn một mảnh.
Nhưng mà, dịch vị của Băng Hỏa Dung Thiềm, ngoài làm cho Giang Lan cảm thấy buồn nôn gấp bội ra, đối với thân thể Giang Lan lại không hề có ảnh hưởng gì.
Ngay cả lông mèo cũng không bị ăn mòn một cọng.
Nhịn xuống buồn nôn trong lòng, Giang Lan bơi ra khỏi dịch vị, đi tới trên một khí quan màu đỏ, cũng không biết là gì.
Trong lòng lặng lẽ nghĩ cách ra ngoài.
Nàng chuẩn bị theo thực quản của Băng Hỏa Ma Thiềm, từ cổ họng ra ngoài.
Chỉ có điều, thân thể Băng Hỏa Ma Thiềm quá lớn, Giang Lan quanh đi quẩn lại đi hết một vòng, nàng thế mà lạc đường.
Giang Lan hết cách, chỉ đành dùng móng mèo cào lục phủ ngũ tạng của Băng Hỏa Ma Thiềm.
Grào!
Giang Lan lập tức cảm thấy một trận đất rung núi chuyển, còn nghe thấy một tiếng gào rống đau khổ.
Cơ thể nàng đều bị làm cho nghiêng ngả.
Nhưng mà Giang Lan không hề bị thương, nàng tiếp tục tóm lấy khí quan có thể cào ở xung quanh, một trận mèo cào.
Tuy điểm thuộc tính Giang Lan có được mấy năm nay đều cộng lên phòng ngự.
Nhưng mà nâng cấp phòng ngự nhân tiện khiến cho sức mạnh của nàng được tăng lên, công thêm mấy năm nay ăn vô số tiên chi linh quả, tuy độ cứng miêu trảo của nàng còn lâu mới bằng phòng ngự của nàn, nhưng cũng không phải yêu thú bình thường có thể so sánh.
Rất nhanh, trong người Băng Hỏa Ma Thiềm đã bị Giang Lan cào tới mức máu thịt mơ hồ.
Băng Hỏa Ma Thiềm càng đau tới mức gào rống liên tục, lăn lộn dưới đất không ngừng, dẫn tới một trận đất rung núi chuyển.
Đồng thời, các khí quan trong người nó đột nhiên cháy lên hừng hực.
Cơ thể của Băng Hỏa Ma Thiềm lập tức biến thành một lò luyện to lớn.
Gần như có thể hòa tan cả sao trời.
Nhưng mà Giang Lan đã có thể miễn dịch công kích của pháp thuật thuộc tính từ lâu rồi.
Vì vậy liệt diễm xung quanh hoàn toàn không hề có ảnh hưởng gì đối với nàng.
Ngược lại, nàng tóm càng chắc hơn rồi.
Nếu ngươi đã muốn ăn ta, vậy ta cào bụng ngươi ra lỗ.
Hừ!
Không biết cào bao lâu, Giang Lan cảm nhận được động tác của Băng Hỏa Ma Thiềm càng ngày càng nhỏ, tiếng kêu rên cũng càng ngày càng yếu.
Đến cuối cùng, Băng Hỏa Ma Thiềm đã hoàn toàn yên tĩnh lại.
Liệt diễm vốn thiêu trời diệt đất đã dập tắt.
Lục phủ ngũ tạng vốn lấp lóe đạo văn trở nên vô cùng ảm đạm.
Mặc kệ Giang Lan mèo cào thế nào, Băng Hỏa Ma Thiềm đều không có phản ứng.
Giang Lan lập tức hiểu ra Ma Thiềm lần này chắc là bị nàng cào chết rồi!
Đương nhiên, có khi là bị đau chết.
Trải qua một phen cố gắng, cuối cùng Giang Lan đã cào rách được cơ thể của Ma Thiềm, rút ra khỏi lưng của nó.
Đúng lúc này, Giang Lan lập tức nghe thấy hệ thống vang lên một tiếng nhắc nhở.
“Tinh, ký chủ giết chết hung thú Băng Hỏa Ma Thiền Kim Tiên kỳ, thưởng mười vạn điểm thuộc tính tự do, thưởng ký chủ thần thông miễn dịch pháp tắc thời gian (sơ cấp), thưởng ký chủ pháp tắc chuyển hóa, có thể chuyển hóa lực phòng ngự của ký chủ thành lực công kích độ mạnh ngang nhau.”
“Trong thời gian chuyển hóa, lực phòng ngự của ký chủ sẽ giảm thấp tương ứng.”
Thấy phần thưởng của hệ thống, tâm trạng vốn bị dịch dạ dày của làm buồn nôn của Giang Lan cuối cùng đã vui vẻ chút.
Lần này phần thưởng của hệ thống phong phú quá rồi.
Nhất là pháp tắc chuyển hóa, cái này khiến nàng có được lực công kích rồi.
Nàng không để ý thi thể của Băng Hòa Ma Thiềm nữa, trở về vị trí của cây ăn Bích Lạc quả, hái Bích Lạc quả trên cây xuống, sau đó dùng móng vuốt mèo lông xù ôm lấy Bích Lạc quả, hí hửng trở về hang động của mình.
Chỉ là nàng vừa trở về đến hang động của mình, lại bất ngờ phát hiện cửa hang động bản thân cố ý ngụy trang giống như cái miệng bát, đã bị nổ ra một cái động lớn.
Nàng vội vàng chạy vào trong hang động, chỉ thấy hang động bị một đám nam nữ trẻ tuổi chiếm cứ.
Đám người này còn vui mừng phấn khởi kiểm kê các loại linh quả, quỳnh tương, tiên dược nàng sưu tầm ở trong hang động của nàng.
“Ha ha ha ha, lần này Tầm Bảo Thử đúng là lập công lớn rồi, không ngờ trong hang động không bắt mắt này lại giấu nhiều Thiên Tài Địa Bảo như vậy!”
Một nam tử trẻ tuổi mặc đạo bào màu đen, trong lòng ôm một con chuột lông vàng, hắn vừa nhẹ nhàng vuốt đầu của con chuột lông vàng, vừa nhìn linh quả đầy đất, không kiềm chế được sự vui mừng, nói với đồng bọn.
Một nữ tử áo xanh cầm bảo kiếm ở bên cạnh hớn hở ra mặt nói: “Đúng vậy, lần này đúng là phát tài rồi, chỉ cần chia những tiên quả linh dược này, lấy để luyện chế đan dược, thì chúng ta không cần phải buồn phiền vì đan dược khi khí đến Thái Ất Kim Tiên rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận