Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1987 - Con mắt lớn màu đỏ quái dị!!

Mà những nhân loại, yêu thú này trừ kêu rên vài tiếng ra thì ngay cả phản kháng cũng không làm được, đành phải để tùy Quang Minh Đại Đế loay hoay, trong khoảnh khắc bị được triệu hoán đến tế đàn thôn phệ trống không.
Hắn đã hoàn toàn quên đi thời điểm chính nghĩa lẫm nhiên chỉ trích Tô Trường Ly đấu pháp tạo thành khung cảnh thế giới Tinh Hà sinh linh đồ thán trước đó.
Trải qua lần rót ăn này, tế đàn triệu hồi cuối cùng cũng đủ linh hồn và máu tươi, có thể kích hoạt.
Theo Quang Minh Đại Đế hoàn thành động tác kết ấn cuối cùng, tế đàn đột nhiên tản mạnh ra ánh sáng đỏ, sương đỏ bốc lên, còn có ma âm thần bí quỷ dị vang lên từ trong tế đàn.
Dưới ảnh hưởng của nó toàn bộ thế giới Tinh Hà đều biến thành màu đỏ thẫm.
Ngay cả mặt trời trăng sao trên bầu trời, gió mưa sấm sét cũng không thể tránh khỏi.
Những người của thế giới này, yêu thú, động vật, cũng càng ngày càng nóng nảy.
Mắt của vô số động vật thế mà đều biến thành màu đỏ.
Mà theo ánh sáng đỏ của tế đàn càng ngày càng sáng, sương đỏ càng ngày càng đậm, hơi thở huyết sát càng ngày càng câu hồn đoạt phách, một bóng mờ lớn lập tức ngưng kết từ phía trên tế đàn, từ từ trở nên rõ ràng.
Bings mờ này nhìn kỳ dị không nói nên lời khác xa so với bất luận sinh linh nào đã biết.
Thân thể của nó cho dù là Đại Đế cũng không thể nhìn rõ.
Chỉ có thể nhìn thấy một cái một con mắt to lớn màu đỏ lòm với con ngươi thẳng đứng vô cùng to lớn so với thế giới Tinh Hà.
Con mắt với con ngươi nằm dọc đứng ngạo nghễ trên không trung, lạnh lùng nhìn toàn bộ thế giới Tinh Hà một cách chăm chú, tựa như xen vào giữa sinh mệnh và không phải sinh mệnh.
Tô Trường Ly trông thấy cái này mắt dọc, không tự chủ được liền cảm thấy da đầu run lên, phía sau phát lạnh.
Đây là một con mắt quái dị ra sao?
Trong ánh mắt lộ ra lạnh lùng và miệt thị tất cả.
Trong con mắt hiện lên sự điên cuồng muốn hủy diệt tất cả.
Dưới cái nhìn chăm chú của con mắt lớn này, Tô Trường Ly cảm giác như quá khứ của bản thân đều bị đối phương nhìn thấu, không có bất kỳ bí mật nào.
Đám người Quang Minh Đại Đế, Vĩnh Sinh Đại Đế, Thương Thiên Đại Đế giờ phút này cũng yên lặng nhìn con mắt lớn được triệu hồi ra này, trong lòng cũng run rẩy, tràn ngập lo lắng bất an dưới cái nhìn chăm chú của con mắt to lớn khủng bố này, bọn họ đột nhiên cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, hèn mọn.
Hơi thở con mắt kì dị này tản ra vượt xa tu vi của Đại Đế.
Quang Minh Đại Đế có loại cảm giác chỉ cần con mắt lớn này nháy mặt một cái thì bản thân sẽ biến thành tro bụi.
Thật sự là quá khủng bố!
Đây chính là Hoang Cổ Đại chúa tể sao?
Không nghĩ đến trong Hoang Cổ thế mà thật sự có tồn tại còn mạnh hơn so với Đại Đế. May mà thời điểm trước kia Hoang Cổ Ma Thần xâm lấn thế giới Tinh Hà cũng không có Hoang Cổ Ma Thần mạnh như vậy xuất hiện, nếu không thì chỉ sợ thế giới Tinh Hà đã sớm bị chôn vùi rồi.
Khiến mấy vị Đại Đế vô cùng nghẹn họng nhìn trân trối chính là dựa theo thuật triệu hoán bên trên có nói rõ, con mắt lớn này vẻn vẹn chỉ là một hình chiếu của Hoang Cổ Đại chúa tể mà thôi.
Một hình chiếu mà cũng lợi hại như vậy thì bản thể Hoang Cổ Đại chúa tể kia còn lợi hại bao nhiêu nữa?
Con mắt lớn này thật sự có thể thực hiện một nguyện vọng của ta sao?
Ngay tại thời điểm tám vị Đại Đế nhìn chằm chằm con mắt lớn màu đỏ trong không trung âm thầm lo lắng bất an thì đột nhiên trong lòng cả đám bọn họ sinh ra một cái cảm giác hình như con mắt lớn màu đỏ bỗng nhúc nhích.
Rõ ràng trạng thái vật lỳ của con mắt lớn màu đỏ vẫn không hề động đậy giống như lúc mới xuất hiện.
Nhưng mọi người lại cảm giác nó động đậy.
Đây là một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu, đặc biệt là trong lòng Quang Minh Đại Đế giờ phút này càng vô cùng khẩn trương.
Bởi vì, hắn cảm thấy hình như con mắt lớn màu đỏ kia đang ngó chừng dò xét hắn, khiến lông tơ toàn thân hắn đều dựng ngược lên.
Ngay tại thời điểm Quang Minh Đại Đế không biết làm sao thì một giọng nói cổ lão, thô cuồng, lại tràn ngập tà ác vang vọng toàn thế giới Tinh Hà.
“Sinh linh dị giới nhỏ yếu, các ngươi cũng không phải là Hoang Cổ Ma tộc, muốn cầu xin ta ban ân, cần tế hiến linh hồn của các ngươi, thần phục ý chí của ta, phụng ta làm chủ, đợi sau khi trở thành nô bộc của ta, sẽ ban cho các ngươi cơ thể và lực lượng vô hạn. Hiện tại quỳ xuống đi, nếu không, ta liền lấy tội danh khinh nhờn Đại chủ, tuyên án các ngươi tử hình.”
Nghe thấy giọng nói này, tám vị Đại Tịch Toàn cũng không khỏi biến sắc.
Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ đến tồn tại cổ quái đi ra từ thuật triệu hoán này lại muốn bọn họ hiến tế linh hồn của bản thân, biến bọn họ thành Hoang Cổ Ma Thần.
Nếu thật sự hiến thế linh hồn của bản thân, vậy thì còn sống chết của bản thân không phải sẽ vĩnh viễn chịu sự khống chế của đối phương hay sao?
Chuyện này đặt vào tám vị Đại Đế vẫn luôn cao cao tại thượng, làm sao có thể tiếp nhận được?
Cho tới hiện tại đều là bọn họ đi nô dịch người khác làm gì có chuyện người khác nô dịch bọn họ?
Nhưng nếu từ chối thì sẽ bị phán tử hình.
Tám vị Đại Đế cảm thấy đây là chuyện con mắt lớn quái dị này có thể làm được.
Phải làm sao mới ổn đây?
Rốt cuộc thì có từ chối không đây?
Mà tại thời điểm mọi người ở đây do dự thì âm thanh tà ác kia lại vang lên lần nữa.
“Nếu các ngươi đã không muốn thần phục... Kẻ khinh nhờn, chết!”
Vừa mới dứt lời, liền thấy lửa vô cớ bùng lên từ trên người Quang Minh Đại Đế.
Một ngọn lửa màu đen đốt cháy cơ thể Quang Minh Đại Đế.
Rõ ràng ngọn lửa này cũng không mãnh liệt nhưng dù Quang Minh Đại Đế sử dụng các loại biện pháp cũng không thể dập tắt ngọn lửa này.
Hơn nữa chẳng những thân thể Quang Minh Đại Đế đang bị thiêu đốt mà cả linh hồn của hắn cũng bị ngọn lửa màu đen thiêu đốt.
“A...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận