Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 620 - Trưởng Tôn Vô Kỵ ngây người như phỗng!

Trái tim thình thịch đập không ngừng, gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, da đầu tê dại.
Hai câu này của Lý Nguyên thực sự quá đáng sợ.
Hai câu nói này của Lý Nguyên rõ ràng là muốn nói hoàng đế đương triều sắp xảy ra chuyện, hơn nữa còn bởi vì cuồng đồ mà gặp chuyện không may.
Cuồng đồ này là kẻ nào?
Là Lý Kiến Thành và Lý Nguyên Cát sao? Hay là ta?
Vậy cuối cùng có thành công không?
Trong lòng Lý Thế Dân có vô số ý nghĩ hiện lên, sắc mặt lúc sáng lúc tối, biến hoá liên tục.
Hắn uống liền một lúc mấy chén Quốc Sĩ Vô Song rồi mới từ từ bình tĩnh lại.
Hắn hỏi Lý Nguyên: “Lời kia của tiên trưởng không sợ mang đến tai hoạ sao?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Nhân quả không thể nào ứng nghiệm trên người ta, có thể có tai hoạ gì?”
“Có phải tiên trưởng sớm đã nhìn ra lai lịch của ta rồi?”
Lý Thế Dân lại hỏi.
“Tần Vương Lý Thế Dân.”
Lý Nguyên nói thẳng ra thân phận của Lý Thế Dân.
Lý Thế Dân cảm khái thở dài: “Không ngờ, trong phố phường này còn ẩn giấu một vị kỳ nhân như thế.”
Hắn đột nhiên nhìn mấy nam nhân cao to vạm vỡ khôi ngô, nói: “Tất cả các ngươi ra ngoài đi, ta có chuyện quan trọng muốn nói với tiên trưởng.”
Mấy nam nhân cao to vạm vỡ khôi ngô ngồi rải rác trong hành lang đột ngột đứng dậy hết.
Một đám người không nói gì, động tác gọn gàng rời khỏi khách điếm, toát ra kỷ luật nghiêm minh đặc biệt.
Lý Thế Dân thấy ánh mắt Lý Nguyên không hề thay đổi chút nào, tựa như hết thảy thế gian đều không thể khiến cho hắn xúc động, trong lòng càng cảm khái hơn.
Đợi sau khi tất cả hộ vệ rời đi, ánh mắt Lý Thế Dân lập tức sáng quắc nhìn chằm chằm vào mắt Lý Nguyên, nhỏ giọng hỏi: “Tiên trưởng có thể giải thích cho ta một chút, câu đế tinh phiêu diêu huỳnh hoặc cao, hốt hữu cuồng đồ dạ ma đao nghĩa là gì?”
Phòng Huyền Linh nín thở, nháy mắt cũng không dám nháy, chăm chú nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên không thừa nước đục thả câu, nói thẳng: “Sau ngày 25, đế tinh hiện tại sẽ giấu kỹ trong hư không, đế tinh mới sẽ chiếu rọi Đại Đường.”
Lý Thế Dân căng thẳng nín thở.
Hắn cố tỏ vẻ bình tĩnh phản bác lại Lý Nguyên: “Hiện nay thân thể hoàng thượng an khang, làm sao mà có đế tinh mới thay thế được?”
Lý Nguyên cười nói: “Đương nhiên là có người mài đao rồi.”
Lý Thế Dân: “Vậy đế tinh mới kia sẽ là ai?”
Bởi vì quá mức căng thẳng, giọng nói của hắn cũng trở nên khàn đi.
Khoé miệng Lý Nguyên cong lên, nhìn Lý Thế Dân cười như không cười, nói: “Chính là vị cuồng đồ mài đao kia.”
Lý Thế Dân không kịp suy đoán vẻ mặt của Lý Thế Dân, hắn vội vàng hỏi: “Tiên trưởng nói là có người tạo phản sao?”
Lý Nguyên: “Không thể nói là tạo phản, chỉ có thể nói là soán quyền.”
“Là Thái tử đúng không?”
Lý Thế Dân thử thăm dò.
Lý Nguyên: “Không, là Tần Vương.”
Lý Thế Dân chỉ cảm thấy một trận thiên lôi nổ vang trong đầu mình, nổ đầu hắn trầy da tróc vảy, màng nhĩ đùng đoàng, đầu váng mắt hoa.
Vậy mà lại là ta!
Vậy mà hắn lại biết ta có ý nghĩ soán ngôi! Người này quá khủng khiếp!
Tuy nhiên, mặc dù ta có ý nghĩ này nhưng cũng chưa tính toán hành động gì mà?
Còn nữa, hắn nói ta sẽ trở thành đế tinh mới, chuyện này có thật không?
Vô vàn ý nghĩ xuất hiện trong đầu Lý Thế Dân, làm cho hắn mất một lúc lâu mà vẫn chưa thể ổn định lại.
Phòng Huyền Linh cũng tinh thần kích động như trước.
Hắn mừng cho Lý Thế Dân sẽ trở thành đế tinh mới, nhưng cũng sợ hãi trước khả năng suy tính kinh khủng của Lý Nguyên.
Hơn nữa hắn còn hơi nghi ngờ, Lý Nguyên nói Lý Thế Dân sẽ trở thành đế tinh mới. Chuyện này có thật không?
Nếu như là thật thì tốt!
Là thành viên quan trọng trong phe phái Lý Thế Dân, hắn vô cùng hy vọng Lý Thế Dân có thể trở thành đế vương.
Qua một lúc lâu, Lý Thế Dân mới lấy lại tinh thần.
Hắn cũng không biết ở đây với Lý Nguyên như thế nào, che đậy cảm xúc, nói: “Ta hơi say, không thể tiếp tục đánh cờ với tiên sinh được nữa, sau này lại tìm tới tiên sinh đánh cờ sau.”
Nói xong, hắn vội vàng ôm quyền rời khỏi khách điếm.
Phòng Huyền Linh theo sát phía sau.
Lý Thế Dân và Phòng Huyền Linh trở lại phủ Tần Vương, lập tức cho người mời Trưởng Tôn Vô Kỵ tới.
Trưởng Tôn Vô Kỵ đi tới phủ Tần Vương thấy sắc mặt hai người Lý Thế Dân và Phòng Huyền Linh lúc trắng lúc đỏ, thay đổi không ngừng.
Ánh mắt hắn rời rạc, tinh quang loé lên, chỉ cảm thấy vô cùng kỳ quái.
“Lão Phòng, ngươi gặp phải quỷ à?”
Trưởng Tôn Vô Kỵ Nói đùa với Phòng Huyền Linh.
Phòng Huyền Linh thở dài nói: “Cũng chẳng khác gặp phải quỷ là bao!”
“Đây là chúng ta gặp được thần tiên.”
Lý Thế Dân nói.
Trưởng Tôn Vô Kỵ xem thường nói: “Gặp thần tiên thực sự cũng không cần phải hồn bay phách lạc như vậy chứ?”
Đạo nhân thuật sĩ hắn cũng đã gặp không ít, cũng không cảm thấy có gì quá sức tưởng tượng.
Phòng Huyền Linh: “Vị tiên trưởng này không hề tầm thường...”
Vừa nói, hắn kể rõ ràng tất cả những chuyện xảy ra trong khách điếm cho Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe.
Trưởng Tôn Vô Kỵ nghe nói có người tính ra được trong vòng một tháng tới Lý Thế Dân sẽ trở thành đế tinh mới, vẻ mặt nhất thời trở nên ngây ngốc giống Lý Thế Dân và Phòng Huyền Linh như đúc.
Nếu như Lý Thế Dân có thể thực sự xưng đế, muội muội không phải sẽ là hoàng hậu sao? Ta cũng trở thành hoàng thân quốc thích rồi!
“Ực.”
Cũng không biết là do khiếp sợ hay vui mừng, hắn nuốt nước miếng, nói: “Không phải là người này cố ý nói chuyện thần côn giật gân chứ?”
Phòng Huyền Linh nói:
“Có phải thần côn hay không, chỉ một tháng sau mới có thể xác định được. Tuy nhiên nhìn khí chất nói chuyện không giống như thần côn, mà là cao nhân thực sự có bản lĩnh.”
“Nhưng thân thể hoàng thượng an khang, một tháng sao có thể?”
Trưởng Tôn Vô Kỵ hoàn toàn không nghĩ ra.
Thời điểm ba người đang rơi vào khiếp sợ, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Một thủ hạ tâm phúc ở ngoài cửa nói: “Tần Vương, có chuyện quan trọng cần bẩm báo.”
Ba người nhanh chóng thu lại cảm xúc của chính mình, sau đó mới cho thủ hạ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận