Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1263 - Ngất, Tiên Thiên Đan Mộc làm củi lửa!! (2)

Thược Dược thản nhiên trả lời: “Ta vừa rồi giúp nàng chữa lành rồi.
“Ngươi chữa sao?”
Hoàng Vĩ Kỳ đầy vẻ ngạc nhiên.
Tô Trường Ly cũng tràn đầy sự mơ hồ.
Nàng không ngờ được rằng, tay của mình, vậy mà thật sự đã được Thược Dược chữa khỏi.
Nàng thật sự có khả năng đó sao?
Còn nữa, vừa rồi cũng không thấy nàng làm gì cả?
Không dùng thuốc, cũng không thi pháp.
Nàng rốt cuộc dùng cách gì để chữa khỏi cho tay của ta?
Không nói đến ta trước đây thân là Tiên Đế, muốn điều trị vết thương do Lục Đinh Thần Hỏa gây ra, cũng phải vận công, thi triển pháp quyết mới được?
Tô Trường Ly phát hiện, nha hoàn này, ngoài việc xinh đẹp, còn có thể nướng đồ ăn ra, dường như còn che dấu những điều không tầm thường khác.
“Muội muội, ngươi còn đau không?”
Hoàng Vĩ Kỳ quẹt nước mắt trên mặt, quan tâm hỏi Tô Trường Ly.
Tô Trường Ly lắc đầu nói: “Không đau nữa rồi.”
Nhìn thấy muội muội lắc đầu, Hoàng Vĩ Kỳ mới hoàn toàn yên tâm.
Nàng hiếu kỳ hỏi Thược Dược: “Thược Dược tỷ tỷ, ngươi làm cách nào để chữa khỏi tay của muội muội vậy, ta không nhìn thấy ngươi làm cái gì cả?”
Tô Trường Ly cũng nhìn Thược Dược.
Thược Dược bình tĩnh đáp: “Vết thương nhỏ đó, ta nói nàng khỏi, nàng tự nhiên sẽ khỏi thôi.”
Cái này gọi là Ngôn Xuất Pháp Tùy.
Đáng tiếc, Hoàng Vĩ Kỳ không thể hiểu được.
Nàng chỉ cảm thấy, Thược Dược tỷ tỷ này, cũng quá thần kỳ rồi!
Hoàng Vĩ Kỳ không hiểu được cái gì gọi là Ngôn Xuất Pháp Tùy, nhưng Tô Trường Ly thì có thể hiểu được.
Chỉ là, nàng có chút không cách nào tiếp thu được, Thược Dược có thể lợi hại đến vậy sao?
Ngôn Xuất Pháp Tùy, đừng nói là Tiên Đế bình thường không có cách nào thực hiện được.
Cái này cần tu luyện thần công đỉnh cấp – Tiên Đế Đại Dự Ngôn Thuật mới có thể thực hiện Ngôn Xuất Pháp Tùy.
Hơn nữa, đừng nói là tu luyện đạt Tiên Đế Đại Dự Ngôn Thuật, cũng không phải có chuyện gì, cũng có thể sử dụng Ngôn Xuất Pháp Tùy.
Ví như, tu luyện tới Tiên Đế Đại Dự Ngôn Thuật, có thể tạo ra thế giới, có thể từ hư không sinh ra thổ hỏa phong thủy, nhưng không có cách nào một lời là có thể xóa sổ một vị Tiên Đế.
Thược Dược này, lẽ nào cũng tu luyện thần công giống như Đại Dự Ngôn Thuật?
Vậy vì sao ta không cảm nhận được trên người nàng có pháp lực dao động?
Lẽ nào, là do tu vi của nàng, cao hơn của ta nhiều?
Nếu như tu vi của nàng thật sự cao như vậy, sao có thể làm nha hoàn được?
Chung quy không thể nào, làm nha hoàn là sở thích đặc biệt của nàng sao?
Tô Trường Ly phát hiện, kể từ sau khi đến đây, có quá nhiều sự việc không thể hiểu nổi.
Có điều, hiện tại việc quan trọng nhất, là Tiên Thiên Đan Mộc.
Nàng chỉ vào Tiên Thiên Đan Mộc đang chất đống bên lò sưởi, hỏi Thược Dược: “Đây là Tiên Thiên Đan Mộc, các ngươi biết chứ?”
Thược Dược gật đầu nói: “Đương nhiên là biết rồi.”
Đồ trong nhà, nàng có gì mà không biết chứ?
“Ngươi vậy mà biết sao?”
Tô Trường Ly không nhịn được khóe miệng giật giật: “Nếu như đã biết, vậy ngươi vì sao lại đem chúng đi làm củi đốt?”
Thược Dược nghi ngờ hỏi: “Đan Mộc chứa nhiều linh khí thuộc tính hỏa, dùng nó để đốt lửa, sức lửa mạnh, đốt cháy được lâu, không có mùi vị, không có tro bụi và khói, than được đốt ra còn có thể dùng để nướng đồ, do đó rất thích hợp dùng để đốt lửa.”
Tô Trường Ly: “…”
Nàng sắp sụp đổ rồi.
Lời này là do người nói ra sao?
Là bởi vì Đan Mộc dùng tốt, cho nên với dùng để nhóm lửa?
Chị ơi, nhưng đây là thần mộc cấp thần mà?
Không nói thân là Tiên Đế, đều là bảo bối hiếm có khó tìm, chỉ có thể thấy ko thể cầu, có thể nào tôn trọng nó một chút được không?
Vốn dĩ, nàng vẫn cho rằng Thược Dược không biết đến Tiên Thiên Đan Mộc, mới phung phí của trời như vậy.
Ngàn vạn không ngờ tới, đối phương thật sự hiểu rất rõ đặc tính của Tiên Thiên Đan Mộc.
Sao lại có thể như vậy?
Trước đây, nàng vẫn nói tòa lâu đài này, mặc dù đẹp đẽ, nhưng căn bản không bì nổi với hoàng cung Đại Ly trân quý của nàng.
Nhưng hiện tại, nàng mới biết rằng, là mình tự vả mặt mình rồi.
Một đống Tiên Thiên Đan Mộc này, đã là bảo bối trân quý hơn hoàng cung của nàng rồi.
Hoàng Vĩ Kỳ ở một bên nghe Tô Trường Ly và Thược Dược nói chuyện, bất giác chớp chớp mắt khó hiểu hỏi: “Tiên Thiên Đan Mộc là cái gì?”
Tô Trường Ly giải thích: “Tiên Thiên Đan Mộc là thần mộc cấp thần, cực kỳ quý hiếm, là tài nguyên quý giá để tinh luyện ra pháp bảo thuộc tính lửa cấp cao.”
Hoàng Vĩ Kỳ ngạc nhiên nói: “Như ngươi nói, những đống củi này, thật ra là Tiên Thiên Đan Mộc sao?”
Tô Trường Ly gật đầu.
Nàng lập tức phản ứng lại, hỏi muội muội: “Ngươi vừa rồi đi nghịch lửa, lẽ nào là muốn rút Tiên Thiên Đan Mộc ra?”
Tô Trường Ly gật đầu.
Hoàng Vĩ Kỳ bối rối nói: “Nhưng linh mộc quý giá như vậy, sao lại lấy làm củi đốt chứ?”
“Ta cũng muốn biết.”
Tô Trường Ly mở miệng nói.
Hai người khó hiểu nhìn Thược Dược.
Thược Dược bình tĩnh đáp: “Thật ra Tiên Thiên Đan Mộc cũng không quý giá gì, bên trong sân, còn nhiều thứ còn quý giá hơn nó nhiều, vì vậy, không cần để ý nhiều đâu.”
Tô Trường Ly nghe một nha hoàn nói với nàng rằng Tiên Thiên Đan Mộc không quý giá lắm, chỉ cảm thấy đặc biệt cạn lời.
Thân là Tiên Đế, nàng đều không dám mạnh miệng như vậy.
Hơn nữa, bên trong sân còn nhiều đồ vật còn quý hơn cả Tiên Thiên Đan Mộc, này là thật sao?
Vì sao ta không nhìn thấy?
So với Tiên Thiên Đan Mộc còn quý giá hơn, vậy nó là bảo bối cấp thần gì vậy?
Vốn dĩ, nàng muốn nói Thược Dược là đang khoác lác.
Nhưng nàng lại nhìn Tiên Thiên Đan Mộc ở bên trong lò sưởi, nàng không thể không do dự với Thược Dược, thật sự chỉ là khoác lác thôi sao?
Lại nói, cữu cữu hờ và mẫu thân hờ nói giống nhau, là một vị đại năng tuyệt thế, sở hữu vô số bảo vật?
Trước đây, nàng không hề tin tưởng cữu cữu hờ này, có thể là đại năng tuyệt thế gì chứ.
Nàng cảm thấy tu vi của cữu cữu hờ này cùng lắm là đạt tới Hỏa Thần (Địa Tiên), đã là đánh giá cao rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận