Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1991 - Còn dũng cảm hơn!!!

Thực thực vừa rồi Hoang Cổ Đại thể hiện ra trong lúc lơ đãng thật sự là quá khủng bố.
Nói Tô Trường Ly có thể đánh lui Đại chúa tể, đây đã là nguyện vọng lớn nhất của chúng sinh Tinh Hà rồi.
Chúng sinh Tinh Hà ký thác toàn bộ hi vọng của thế giới Tinh Hà lên người Tô Trường Ly.
Bất kể là người của đế quốc Thần Thánh, hay là thú nhân, hoặc là người của vương triều chân núi phía Bắc... , tại thời khắc này toàn bộ đều vứt bỏ vị thần mình đã từng tín ngưỡng, tất cả đều tín ngưỡng một mình Tô Trường Ly.
Chỉ có người cao ngạo như vậy mới có thể xứng với sự cúng bái của chúng sinh Tinh Hà
Về phần Quang Minh, Thương Thiên, Vĩnh Sinh... Những Đại Đế này, được rồi, lúc trước mắt bị mù mới thờ bọn họ!
Tô Trường Ly đương nhiên sẽ không quỳ xuống với cái thứ gọi là Đại chúa tể này.
Nay cả cữu cữu còn không bắt trẫm phải quỳ thì một con mắt có tư cách gì để ta phải quỳ?
Con mắt này quỳ xuống dưới chân ta thì còn còn tạm được!
Về phần tại sao Tô Trường Ly không để con mắt này quỳ xuống trước cữu cữu là vì nàng cảm thấy con mắt này căn bản không có tư cách quỳ trước cữu cữu nàng!
Bề ngoài nó xấu, không xứng!
Ngay tại thời điểm Tô Trường Ly đang suy nghĩ thì đột nhiên nàng cảm nhận thấy có một ánh mắt đang chăm chú nhìn mình.
Tuy, Tô Trường Ly cũng không có trông thấy có bất kỳ ai đang chăm chú nhìn nàng, chẳng qua là nàng vẫn phản ứng lại trong nháy mắt.
Đây nhất định là con mắt kia đang nhàn nàng chăm chú.
“Nhìn chằm chằm trẫm làm cái gì vậy, người quái dị!”
Tô Trường Ly lập tức không chút khách khí mắng một câu với con mắt lớn trên không trung.
Lời này vừa nói ra, vạn giới phải sợ hãi.
Chúng sinh Tinh Hà nghe được cũng trợn mắt há mồm.
Hoàn toàn không biết nên nói cái gì cho phải.
Tuy, bọn họ vô cùng mong chờ Trường Ly Đại Đế có thể đánh lui Hoang Cổ Đại chúa tể, nhưng bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ đến Trường Ly Đại Đế đại đế lại cứng, lại dũng như thế!
Quả thực còn dũng cảm hơn trăm triệu lần!
Tuy có vạn phần tự tìm đường chết nhưng bất luận thế nào thì chỉ dựa vào hành vi siêu dũng của Trường Ly Đại Đế dám cứng rắn đối mặt chính diện với với Hoang Cổ Đại thì đã đủ để khiến chính sinh Tinh Hà hoàn toàn khâm phục Trường Ly Đại Đế!
So với hành vi của Trường Ly Đại Đế thì hành vi của mấy vị Đại Đế Quang Minh, Thương Thiên, Thú Hoàng thật sự là quá kém!
Siêu kém có được không!
Chẳng những chúng sinh Tinh Hà chấn kinh, mấy vị Đại Đế Quang Minh, Thương Thiên, Thú Hoàng, Vĩnh Sinh cũng bị chấn động đến nghẹn họng nhìn trân trối thậm chí đều có hơi không thể tin vào tai của mìn.
Làm thế nào bọn họ cũng không dám nghĩ tới chuyện sau khi Tô Trường Ly nhận thức được sự khủng bố của Hoang Cổ Đại chúa tể chẳng những không có thần phục, ngược lại còn dám nhục mạ Đại chúa tể.
Đây chẳng phải là đang tự tìm đường chết sao?
Trên đời này sao lại có người ngu si như thế?
Dù sao, tất cả mọi người biết thực lực của Hoang Cổ Đại chúa tể vượt qua Tô Trường Ly quá nhiều.
Tô Trường Ly lại mạo phạm Đại chúa tể như thế, có thể có kết quả sao?
Chắc chắn là thập tử vô sinh.
Quá không nghĩ ra!
Chẳng những chúng sinh Tinh Hà, mấy vị Đại Đế chấn kinh với hành vi của Tô Trường Ly, mà ngay cả con mắt lớn hình như cũng có sửng sốt một chút.
Rõ ràng nó không nghĩ đến một con côn trùng nhỏ yếu sau khi biết sự mạnh mẽ của nó lại còn dám nói năng vô lễ với nó.
Con ‘côn trùng’ này điên rồi sao?
Sao nàng dám?
Con quái mắt lớn thế phải trừng phạt thứ ‘côn trùng’ không biết trời cao đất dày này, thủ đoạn so với vừa nãy trừng phạt Quang Minh Đại Đế phải hung tàn gấp một vạn lần.
Chẳng qua không đợi Đại chúa tể động thủ, liền thấy Quang Minh Đại Đế lấy lại tinh thần, tranh trước một bước, chỉ vào mũi Tô Trường Ly, tức hổn hển lớn tiếng quát lớn: “Lớn mật, cũng dám vũ nhục chủ nhân, thật sự không thể tha thứ.”
Mấy vị Đại Đế Mặc Uyên, Vĩnh Sinh, Vũ Cực, Thú Hoàng cũng phản ứng lại.
Hiện tại thế nhưng đang là thời điểm để thể hiện trước mặt Đại chúa tể.
Cũng không thể để một mình Quang Minh thể hiện trước mặt Đại chúa tể.
Bởi vậy, mấy vị Đại Đế, cũng nhao nhao quát Tô Trường Ly.
Nhìn kiểu giận không thể trôi giống như Tô Trường Ly giết cha mẹ bọn họ.
“Tô Trường Ly bất kính với chủ nhân, còn không mau mau tự sát!”
Võ Cực Đại Đế.
“Vô tri cuồng đồ, dám có gan sỉ nhục chủ nhân, không giết không đủ để chấn nhiếp thế nhân!”
Vô Kiếm Đại Đế.
“Tức chết ta vậy, sỉ nhục chủ nhân, so với giết cha mẹ ta còn không thể tha thứ hơn!”
Thương Thiên Đại Đế tức giận đến đấm ngực dậm chân.
“Chủ nhân, xin cho ta tự tay thay ngài chém giết kẻ cuồng vọng này, dạy dỗ lại nàng ta dám bất kính với chủ nhân.”
Vĩnh Sinh Đại Đế thì mở ra lối riêng, xin chỉ thị từ con mắt lớn trên bầu trời, dáng vẻ không nhịn nổi.
“...”
Trông thấy vẻ mặt vô sỉ của mấy vị Đại Đế, chúng sinh Tinh Hà thấy da mặt mình điên cuồng co rút, im lặng, tức giận đến cực điểm.
Bọn hắn không nghĩ tới, trên đời này lại còn có người vô sỉ như vậy!
Uổng công cho từng tên vẫn còn là Đại Đế mà một chút lễ nghĩa liêm sỉ cũng không có.
Lúc này mới đầu hàng bao lâu, hai chữ ‘chủ nhân’ này thế mà lại gọi thuận miệng như thế.
Thật sự là buồn nôn!
Chúng sinh Tinh Hà buồn nôn, chẳng qua con mắt lớn lại rất hài lòng với thái độ của Đại Đế kia, đều phù hợp với tư cách nô bộc!
Trong lòng hắn hơi động, bảy tia sáng đỏ lập tức bay về phía bảy vị Đại Đế Vĩnh Sinh, Thương Thiên, Mặc Uyên, Vũ Cực, Vô Kiếm, Thú Hoàng, Trường Không.
Không đợi bảy vị Đại Đế kịp phản ứng, bảy luồng hồng quang lần lượt đánh trúng bọn họ.
Tuy nhiên, bảy vị Đại Đế cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại họ phát hiện ra trong đan điền của mình, linh khí đột nhiên tăng mạnh, bên trong tử phủ, thần thức của họ trở nên mênh mông hơn cả dải ngân hà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận