Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2181 - Nàng quá hư rồi!! (2)

Đứng ở cửa, nàng không lập tức đi vào khách điếm.
Bởi vì, nàng đột nhiên cảm thấy tim đập có chút nhanh.
“Vãi, sao cảm giác khẩn trương giống như đi xem mắt nhỉ!”
Mai Thiên Vũ âm thầm nói thầm một câu trong lòng.
Cuối cùng, sau khi Mai Thiên Vũ hít sâu một hơi, lúc này mới kéo rèm cửa lên, cố lấy dũng khí đi vào.
Trong khách điếm rất thanh tĩnh và đẹp đẽ.
Không có một chút ồn ào.
“Việc làm ăn của khách điếm này của Lý Nguyên, tựa hồ có chút kém!”
Mai Thiên Vũ âm thầm nghĩ.
Đi vào đại sảnh, Mai Thiên Vũ nhất thời nhìn thấy một bóng dáng tuấn mỹ hoa lệ, ngồi ở trong đại sảnh, dựa vào vị trí vách tường, trong tay đang cầm một quyển sách đang im lặng nhìn.
Ánh mặt trời buổi chiều, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chiếu vài tia ấm áp lên người nam tử.
Chỉ riêng động tác đọc sách, đẹp giống như là một bức tranh.
Thấy Lý Nguyên, trong lòng Mai Thiên Vũ không khỏi một trận kích động.
Nàng không nhịn được đạp mủi chân, vươn tay gọi Lý Nguyên: “Lý Nguyên,”
Nhưng mà, mới vừa hô lên tên của Lý Nguyên, Mai Thiên Vũ lại đột nhiên phản ứng lại.
Cái kia, hiện tại ta dùng diện mạo vốn có của ta tới gặp Lý Nguyên, bởi vậy có lẽ Lý Nguyên không biết ta, ta cũng nên không biết Lý Nguyên mới đúng.
Không ngờ ta lại hô lên tên của Lý Nguyên, cái này không nên.
Trong đầu Mai Thiên Vũ chuyển động rất nhanh, nghĩ biện pháp bổ cứu.
Rất nhanh, nàng đã nghĩ ra một biện pháp bổ cứu.
Rất tự nhiên mở miệng nói: “À, ngươi hẳn là Lý Nguyên mà biểu ca ta nói nhỉ?”
Lý Nguyên nhìn Mai Thiên Vũ, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc: “Biểu ca ngươi? Biểu ca ngươi là ai?”
Sao hắn không biết Mai Thiên Vũ lại còn có một vị biểu ca?
Mai Thiên Vũ đi đến bên cạnh Lý Nguyên, mặt không đổi sắc nói: “Ta tên là Mai Thiên Hạc, biểu ca ta tên Mai Thiên Vũ, ngươi không quen sao?”
Thì ra là đang nói dối.
Lúc này Lý Nguyên mới hiểu được suy nghĩ thật sự của Mai Thiên Vũ.
Biểu cảm không khỏi


.
Ở trước mặt hắn nói dối, đây không phải tự làm mất mặt sao?
Vốn dĩ, Lý Nguyên muốn trực tiếp chọc thủng lời nói dối của Mai Thiên Vũ.
Nhưng mà, lời nói đến bên miệng, Lý Nguyên lại đột nhiên nhịn xuống.
Hắn cảm thấy, chọc Mai Thiên Vũ, cũng khá thú vị.
Vì thế, cuối cùng Lý Nguyên không chọc thủng lời nói dối của Mai Thiên Vũ.
Hắn theo lời nói của Mai Thiên Vũ, ra vẻ giật mình gật đầu nói: “Ngươi nói Mai Thiên Vũ à, ta quen, vài ngày trước từng gặp nhau một lần.”
Mai Thiên Vũ thấy thành công lừa được Lý Nguyên, trong lòng không khỏi âm thầm đắc ý.
Nhưng trên mặt nàng không lộ ra chút dị sắc.
Nàng nói với Lý Nguyên: “Trước đó biểu ca ta sau khi quen với ngươi rất bội phục ngươi, cảm thấy con người của ngươi không tệ lắm, bởi vậy ở trước mặt ta, thường xuyên nhắc tới ngươi. Mấy ngày nay lỗ tai ta sắp nghe ra vết chai rồi. Phải biết rằng, biểu ca này của ta, bản thân tài hoa hơn người, kinh thải tuyệt tuyệt, phong lưu phóng khoáng, nhưng mà cao ngạo đến...”
“Phì, khụ, khụ.”
Nghe đến đó, Lý Nguyên thật sự không nhịn nổi, suýt chút nữa bật cười.
Chỉ cảm thấy Mai Thiên Vũ này cũng quá không biết xấu hổ rồi.
Nào có ai khen bản thân như vậy?
Mai Thiên Vũ vốn đang nói hăng say, nàng thấy Lý Nguyên đột nhiên bị sặc, biểu cảm còn một dáng vẻ cổ quái đến cực điểm, không khỏi ngừng miêu tả.
Nàng bỉu môi, có chút bất mãn hỏi Lý Nguyên: “Thế nào, ngươi cảm thấy lời nói của ta có vấn đề sao?”
Lý Nguyên nhịn cười, khoát tay nói: “Không có gì, chủ yếu là ta cảm thấy tài hoa hơn người, kinh thải tuyệt tuyệt, phong lưu lỗi lạc mà ngươi nói, không liên quan tới Mai Thiên Vũ lắm, cho nên có chút thất thố.”
Mai Thiên Vũ nghe vậy, trên trán nhất thời nổi lên ba vạch đen.
Sắc mặt có vẻ rất khó coi.
Tựa hồ còn có thể thấy đỉnh đầu nàng đang bốc khói đen.
Một dáng vẻ thở phì phì.
Sao ta không liên quan tới tài hoa hơn người, kinh thải tuyệt tuyệt, phong lưu lỗi lạc?
Ta có thể trong thời gian mấy tháng, đã tu luyện đến Thiên Tiên trung kỳ, tuy rằng dựa vào hệ thống, nhưng đây coi như là tài hoa hơn người đi?
Còn nữa, dáng vẻ sau khi ta dịch dung, tuy rằng diện mạo quả thật không bằng soái bằng ngươi, nhưng làm sao cũng coi như phong lưu phóng khoáng đi?
Uổng công ta còn khen ngợi ngươi như vậy, không ngờ ngươi lại khinh thường ta.
Tức chết ta rồi!
Mai Thiên Vũ trừng đôi mắt trong veo như nước, cắn răng, nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Tựa hồ muốn nhào tới cắn Lý Nguyên hai cái.
Cũng may, cuối cùng nàng vẫn nhịn xuống xúc động muốn cắn Lý Nguyên.
Nhịn xuống, ta là thục nữ!
Nàng bất mãn hỏi Lý Nguyên: “Ngươi khinh thường ta, ặc, biểu ca ta sao?”
Thiếu chút nữa nói lỡ miệng!
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Không có khinh thường, chính là, haiz, quên đi, hay là ngươi nói tiếp chuyện vừa rồi đi?”
Mai Thiên Vũ cũng không muốn bỏ qua cho Lý Nguyên như vậy.
Nàng truy hỏi với Lý Nguyên:
“Ngươi thành thật nói cho ta biết, biểu ca ta ở trong lòng ngươi là ấn tượng gì?”
Lý Nguyên khó xử nói: “Bọn ta mới quen nửa ngày, có thể có ấn tượng gì?”
Mai Thiên Vũ bất mãn bĩu môi nói: “Nửa ngày cũng có thể sinh ra ấn tượng đi? Tựa như biểu ca ta, ấn tượng đối với ngươi đã sâu như vậy.”
Lý Nguyên thấy biểu cảm chờ mong của Mai Thiên Vũ, hắn nhất thời nhịn cười, cố ý nói: “Nếu phải nói ấn tượng đối với Mai Thiên Vũ, ta cảm thấy người này khá ẻo lả, rất nhiều lúc, còn lộ ra thần thái nữ nhân.”
Mai Thiên Vũ lại không biết Lý Nguyên đang cố ý chọc nàng.
Nàng còn tưởng rằng, bản thân thật sự trong lúc lơ đãng, thường xuyên lộ ra thần thái nữ nhân, điều này làm cho nàng không khỏi âm thầm ghi tạc trong lòng.
Cũng cảnh báo cho bản thân, về sau lúc giả làm nam nhân, nhất định phải chú ý chi tiết bằng không lộ ra chân ngựa là không được.
Mai Thiên Vũ không muốn rối rắm chuyện này, miễn cho Lý Nguyên hoài nghi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận