Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 950 - Ta đâu còn nhỏ nữa?

Lý Tú Ninh chần chờ nói: “Không cần trả lại đâu, trước kia bọn ta cũng ăn không ít, Lý Nguyên cũng không nói gì.”
“Trời ạ, vậy mà ngươi còn từng ăn Hỗn độn linh quả?”
Nghe thấy Lý Tú Ninh nói, đám người Vân Hà, Vân Lam muốn điên lên.
Ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ vô tận.
Dù sao thì đây chính là Hỗn độn linh quả!
Vô số đại năng cũng chưa từng thấy qua, chứ đừng nói là ăn.
Lý Tú Ninh thấy dáng vẻ ngưỡng mộ của mọi người, nghĩ thầm:
Nếu các ngươi biết Tiểu Tê Tử ăn những quả này đến ói, còn không quỳ sao?
“Mau nói cho bọn ta, vải thiều có mùi vị gì?”
Vân Mông tò mò hỏi Lý Tú Ninh.
Tạch.
Lúc nói chuyện, còn không tự chủ được mà nuốt nước bọt.
Lý Tú Ninh: “Hương vị tuyệt đẹp, rất ngon, cảm giác ngọt ngào thấm vào trong lòng, nhưng lại không ngán. Dù sao ngoại trừ Lý Nguyên làm đồ ăn ra thì ta vẫn chưa từng ăn qua đồ ăn ngon như vậy.”
“Lý Nguyên còn có thể làm đồ ăn?”
Biểu cảm của mọi người lần nữa tràn ngập kinh ngạc.
Cứ giống như nghe thấy chuyện rất khó tin gì đó.
Dù sao thì hình tượng của Lý Nguyên và đầu bếp không chút nào hợp với nhau.
Lý Tú Ninh vội vàng gật đầu nói: “Biết, hơn nữa còn biết rất nhiều, đồ ăn ngự trù trong cung làm ra, ngay cả một phần vạn của Lý Nguyên cũng không sánh được.”
“Khoa trương như vậy sao? Nói đến ta lại muốn nếm thử tay nghề của hắn.”
Vân Mông nói.
“Ta cũng muốn nếm thử.”
Vân Lam cũng có vẻ mặt chờ mong nói.
“Hay là chúng ta bảo Lý Nguyên nấu món ngon cho chúng ta đi?”
Vân Hà đề nghị.
Mọi người nghe vậy, lập tức đồng ý.
Ngay cả Đại Tự Tại cũng lộ ra vẻ rung động.
Nhưng Lý Tú Ninh lại vội vàng lắc đầu nói: “Đừng nghĩ đến cái này nữa, ngoại trừ Tiểu Tê Tử ra thì vẫn chưa thấy hắn chủ động làm món ngon cho ai cả. Trước kia đều là ta đến ăn chực.”
Nói đến việc này, nàng không khỏi muốn rơi nước mắt.
Quá thất bại!
“Có phải bởi vì mị lực của ngươi không đủ hay không?”
Vân Lam dùng ánh mắt hoài nghi nhìn sư muội.
Lý Tú Ninh: “...”
Nàng tức giận nói: “Vậy mà lại dám nói mị lực của ta không đủ, vậy các ngươi đi bảo Lý Nguyên nấu cơm đi, thành công để ta ké một chút.”
Mọi người nghe vậy, tất cả đều im lặng.
Để bọn họ nói miệng thì được, thật sự đi tìm Lý Nguyên, cầu xin Lý Nguyên, thì bọn họ không làm được.
Vân Lam nhớ đến cái gì đó, chờ mong hỏi Lý Tú Ninh: “Sau khi ăn Hỗn độn linh quả sẽ có hiệu quả thần kỳ gì?”
“Đúng vậy, ngươi đạt được năng lực đặc thù gì không?”
Vân Hà cũng vội vàng hỏi.
Lý Tú Ninh lắc đầu nói: “Hoàn toàn không có bất kỳ hiệu quả gì.”
Mọi người có vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Sao lại không có hiệu quả chứ?”
“Tiên Thiên linh căn đều có các loại hiệu quả không thể tưởng tượng nổi, Hỗn độn linh căn hẳn là lợi hại mới đúng chứ.”
“Có phải xảy ra vấn đề gì không?”
Đại Tự Tại xen vào nói: “Lần trước vi sư cũng ăn một quả vải thiều, quả thật không có hiệu quả.”
“Vậy không phải là giả đó chứ?”
Vân Hà hoài nghi nói.
Đại Tự Tại lắc đầu nói: “Tất nhiên không phải là giả, các ngươi cũng không nghĩ xem, nếu Lý tiền bối trồng Hỗn độn linh căn ở trong viện, chắc chắn sẽ bố trí một loại cấm chế nào đó tránh cho người khác tùy ý hái xuống.”
“Chậc.”
Mọi người nghe sư phụ giải thích, lập tức bừng tỉnh gật đầu.
Chỉ là khó nén vẻ thất vọng trong mắt.
Đại Tự Tại: “Được rồi, khoảng thời gian này các ngươi cũng mệt mỏi, mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi đi.” Mọi người nghe vậy, vội vàng hành lễ với sư phụ, sau đó trở về phòng của mình.
Lý Tú Ninh không trở về phòng, mà đi xuống dưới lầu tìm Lý Nguyên.
“Bọn ta tới nơi này là vì lánh nạn, sẽ không gây phiền phức cho ngươi chứ?”
Lý Tú Ninh có chút lo lắng hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên nhìn Lý Tú Ninh, lạnh mặt nói: “Biết sẽ thêm phiền phức, còn tới sao?”
Lý Tú Ninh khó xử nói: “Chủ yếu là bọn ta cũng không biết nên đi đâu? Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có chỗ này mới có thể thành công tránh thoát sự ép buộc của Đại Thế Chí, cho nên…”Vẻ mặt nàng áy náy nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên quyết định không trêu chọc Lý Tú Ninh nữa, hắn thu hồi sắc mặt lạnh lẽo, vẻ mặt vui vẻ an ủi nói: “Bỏ đi, đùa với ngươi thôi. Ta vốn là mở quán trọ, các ngươi đến ở, có thể tính là phiền phức gì?”
Thấy Lý Nguyên không còn lạnh mặt nữa, lúc này Lý Tú Ninh mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi thật sự là khẩn trương chết nàng rồi.
Nàng hỏi: “Nếu Đại Thế Chí tìm đến thì làm sao?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Tìm đến thì cứ tìm đến, có thể làm gì được?”
Lý Tú Ninh thăm dò nhìn Lý Nguyên: “Sư phụ nói, Tây Phương giáo phía sau Đại Thế Chí có Thánh Nhân tọa trấn.”
Lý Nguyên: “Ngươi nói Chuẩn Đề sao, xem như là người quen cũ.”
Lý Tú Ninh kinh ngạc nói: “Ngươi còn quen biết Chuẩn Đề đạo nhân? Nếu các ngươi là người quen, vậy nếu hắn biết chúng ta ở nơi này, hẳn là sẽ không làm khó ngươi chứ?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Sẽ không đâu.”
Nên nói, Chuẩn Đề dám.
Bỏ đi, vẫn là không nên giả vờ nữa.
Lý Tú Ninh thấy thế, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng: “Hiện tại ta cũng hoàn toàn yên tâm rồi, ta luôn lo lắng sẽ gây thêm phiền phức cho ngươi. Đúng rồi, vừa rồi Vân Sơ sư tỷ không cẩn thận hái một quả vải thiều, ngươi sẽ không để ý chứ?”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Không để ý, dù sao quả vải thiều đó cũng là do huyễn thuật biến hóa ra.”
Giống như lúc trước những thứ mà Văn đạo nhân ăn vụng đều là huyễn thuật biến ra.
Mặc dù có thể chạm rõ ràng, cũng có thể cảm nhận được hương vị, nhưng thật ra đều là huyễn thuật. Chỉ có điều, cấp bậc pháp tắc của huyễn thuật này đối với người bình thường hơi cao, không phải Thánh Nhân thì sẽ không nhìn ra.
“Huyễn thuật?”
Vẻ mặt Lý Tú Ninh kinh ngạc: “Đó là huyễn thuật sao? Nhưng sao ta nhìn lại trông như thật vậy?”
Lý Nguyên khinh thường nói: “Chút tu vi này của ngươi thì sao nhìn ra được?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận