Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1338 - Đây là lừa bịp đó ba!

Cổ Trường Phong gật đầu, cũng cất giọng nói: “Phần lớn dị năng bởi vì nhận kích thích mãnh liệt, lúc này mới kích hoạt, hoặc bộc phát ra uy lực trước nay chưa có. Nếu những biện pháp khác cũng vô dụng đối với ngươi, có lẽ chỉ có biện pháp này mới có thể kích thích tiềm năng của ngươi. Suy cho cùng, chỉ hai lần trước, đều là lúc ngươi gặp phải nguy hiểm sống chết, lúc này mới kích hoạt dị năng của ngươi.”
Thẩm Sơ Thu: “Nếu như biện pháp này không thể kích hoạt thì sao?”
“Cứ thử trước rồi hãy nói.”
Lôi Trạch nói.
Nếu biện pháp này không thể kích hoạt, hắn cũng không biết nên dùng biện pháp gì. Có lẽ, bọn họ thật sự lầm rồi?
Diều hâu cánh sắt không phải là Thẩm Sơ Thu giết chết?
Cổ Trường Phong cảm thấy, cần phải cho Thẩm Sơ Thu một chút lòng tin, vì vậy an ủi:
“Bình thường đối mặt sống chết trước mắt, cũng sẽ kích thích tiềm năng giấu diếm trong cơ thể con người.”
Trên mặt Thẩm Sơ Thu hơi do dự, nàng nói với Cổ Trường Phong và Lôi Trạch: “Các ngươi thật sự có thể bảo đảm an toàn cho ta chứ?”
Lôi Trạch tự tin nói: “Đây là điều hiển nhiên.”
Cổ Trường Phong không nói thêm gì, chỉ thấy hắn đưa tay cầm một cái hộp ném ra khỏi trực thăng.
Chờ thêm khoảng hơn hai phút đồng hồ, thân hình Cổ Trường Phong chợt lóe, trực tiếp bay khỏi trực thăng.
Chỉ chốc lát sau, Thẩm Sơ Thu nhìn thấy một tàn ảnh bay vào bên trong trực thăng.
Chờ sau khi thấy rõ ràng dáng vẻ tàn ảnh thì kinh ngạc phát hiện, tàn ảnh chính là Cổ Trường Phong.
Mà trong tay của hắn, còn cầm cái hộp lúc trước bị ném xuống.
Cổ Trường Phong để cái hộp xuống, vẻ mặt ung dung nói với Thẩm Sơ Thu: “Như này ngươi an tâm chưa?”
Quả thật Thẩm Sơ Thu an tâm hơn rất nhiều.
Nếu Cổ Trường Phong có thể bắt được cái hộp, lại mang về trực thăng, vậy rõ ràng cũng có thể đỡ được nàng.
Cho nên, sau khi Thẩm Sơ Thu do dự một lát, cuối cùng vẫn đồng ý nhảy ra từ trực thăng.
Dùng kích thích sống chết cực hạn để kích hoạt hệ thống của nàng!
Bởi vì nàng cảm thấy, Cổ Trường Phong nói rất có lý.
Hai lần trước, đều là trước sống chết, từ đó mới không chút báo trước chém giết diều hâu cánh sắt và con gián bảy sao đó sao.
Có lẽ, hệ thống thật sự có tác dụng khi nàng đứng trước sống chết?
Dù sao có hai Thánh vương mười hai sao là Cổ Trường Phong và Lôi Trạch hộ pháp, cũng không cần lo lắng có chuyện bất ngờ xảy ra.
Mặc dù đã đưa ra quyết định, chẳng qua đến lúc Thẩm Sơ Thu thật sự sắp nhảy ra từ trực thăng, nàng vẫn cảm thấy trong lòng run sợ, từ đầu đến cuối không cất được bước chân.
Đây là độ cao 5000m (trực thăng quân đội) đấy.
Chỉ nhìn từ trực thăng xuống phía dưới thôi đã da đầu cảm thấy tê dại, chứ đừng nói là nhảy xuống, lại còn không có dù để nhảy.
Đây là tìm chết danh xứng với thực!
Thẩm Sơ Thu đứng ở cửa trực thăng nhảy, hai tay bắt lấy tay vịn bên cạnh thật chặt, chà sát một lúc lâu, không dám nhảy xuống.
Cổ Trường Phong thấy thế, nói với Thẩm Sơ Thu: “Ta giúp ngươi một tay.”
Nói xong, hắn không chút do dự đánh ra một đường kình khí, đẩy Thẩm Sơ Thu ra.
“A!”
Thẩm Sơ Thu hét to một tiếng, lập tức không bị khống chế bay ra cửa trực thăng.
Cảm nhận được thân thể không ngừng rơi xuống, gió xung quanh giống như sắp cắt da thịt của nàng, không khí mỏng manh, càng khiến não Thẩm Sơ Thu có chút thiếu dưỡng khí.
Thẩm Sơ Thu chỉ cảm thấy trái tim cũng sắp nhảy ra ngoài.
Lời nói trong miệng lại càng không mạch lạc, oa oa kêu to không ngừng.
Nàng cảm thấy, mình sẽ va chạm mặt đất bất cứ lúc nào, sau đó té thành bánh thịt.
Loại sợ hãi lớn hơn nhiều so với đối mặt diều hâu cánh sắt và con gián bảy sao lúc trước.
Sao lại đột nhiên đẩy lão nương thế? Cũng không cho chuẩn bị chút tâm lý nào cả, đây là lừa bịp đó ba!! Thẩm Sơ Thu mắng chửi Cổ Trường Phong xối xả ở trong lòng.
Nàng vội vàng cầu nguyện, thần phật đầy trời, Thượng Đế Tây Phương, Quỷ vương Địa phủ, hệ thống ba ba, các ngươi nhất định phải phù hộ ta không sao!
Đặc biệt là hệ thống ba ba, nhất định phải dùng sức chút!
Còn hai Thánh vương Cổ Trường Phong, Lôi Trạch, thời khắc mấu chốt, nhất định đừng đứt dây xích!
Đây chính là nguyên nhân tại sao nàng không mắng ra miệng, bây giờ, nàng vẫn chờ Cổ Trường Phong cứu mạng.
Thẩm Sơ Thu không biết đã rơi xuống phía dưới bao lâu.
Chỉ cảm thấy dài như một thế kỷ, chỉ mới nháy mắt cuối cùng nàng có thể nhìn thấy vài vật kiến trúc ở mặt đất rồi.
Nơi này là bầu trời trên trụ sở huấn luyện Lang Nha.
Vật kiến trúc dưới mặt đất càng ngày càng rõ ràng, nỗi sợ trong lòng Thẩm Sơ Thu càng ngày càng mãnh liệt.
Trong lòng không ngừng cầu nguyện hệ thống ba ba, ra tay cứu mạng nhanh lên một chút.
Nếu không thật sự sắp chết người!
“Cách mặt đất rất gần rồi, nhưng dị năng của Thẩm tiểu thư vẫn không bị kích hoạt, thật sự diều hâu cánh sắt là nàng chém giết đấy sao?”
Lôi Trạch cau mày nói với Cổ Trường Phong. Tầm mắt của Cổ Trường Phong vẫn nhìn chăm chú Thẩm Sơ Thu, chưa trả lời câu hỏi của Lôi Trạch.
Lại qua mười mấy giây, Lôi Trạch nói: “Bây giờ nàng cách mặt đất rất gần, nên ra tay cứu nàng.”
Cổ Trường Phong lập tức lắc đầu nói: “Không thể cứu.”
Lôi Trạch nghe vậy, lập tức kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Hắn không thể tin nhìn Cổ Trường Phong, nói: “Nhưng chúng ta mới vừa đồng ý cứu nàng!”
Vẻ mặt Cổ Trường Phong bình tĩnh nói: “Nàng phải nhất định chân chính thể nghiệm sống chết, mới có thể kích thích dị năng của nàng. Nếu như chúng ta ra tay cứu nàng, nàng sẽ không thể chân chính cảm nhận được cái chết. Thế nên không thể ra tay cứu nàng.”
Lôi Trạch chần chờ nói: “Vậy nếu như vẫn không thể kích thích dị năng của nàng? Vậy không phải nàng thật sự ngã chết sao?”
Cổ Trường Phong sâu xa nói: “Nếu thế, vậy thì nàng không thể kích thích dị năng, chứng tỏ diều hâu cánh sắt và con gián bảy sao không phải là dị năng của nàng chém giết, thật ra thì nàng chỉ là người bình thường. Đầu năm nay, người phàm chết còn thiếu sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận