Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 166 - Đạo trường của Nguyên Thủy Thiên Tôn bị hủy (2)

Nhiên Đăng đạo nhân thản nhiên nói: “Cho dù ngươi có muôn vàn lý do thì ngươi đã phá hủy đạo trường của Xiển giáo, đả thương đệ tử Xiển giáo cũng đều phải chịu phạt.”
Thấy lại có một người không nói lý lẽ, Đát Kỷ lập tức mất kiên nhẫn, nổi giận nói: “Hừ, đệ tử Xiển giáo vô cớ giết ngươi thì các ngươi mặc kệ, ta cũng chỉ đả thương đệ tử của các ngươi, ngươi lại đòi đánh đòi giết, Xiển giáo các ngươi đúng là lũ chó tiêu chuẩn kép!”
Da mặt Nhiên Đăng đạo nhân run lên, hai mắt trở nên sắc lạnh như dao.
Hắn không ngờ Đát Kỷ lại ngang nhiên ở trước phó giáo chủ như hắn vũ nhục Xiển giáo.
Quả thực là to gan làm loạn, không biết sống chết.
Trong lòng hơi động, Càn Khôn xích lập tức được hắn lấy ra, nhanh chóng đập vào sau lưng Đát Kỷ.
Càn Khôn xích vốn có năng lực rút ngắn Càn Khôn, cho dù cách triệu dặm cũng có thể lập tức đến trong nháy mắt.
Vì vậy mới lấy ra Càn Khôn xích, một giây tiếp theo đã xuất hiện sau lưng Đát Kỷ, cho dù Đát Kỷ muốn thi triển pháp tắc không gian tránh đi cũng không kịp.
Bụp!
Càn Khôn xích đánh vào trên lưng Đát Kỷ.
Đát Kỷ tưởng rằng sẽ đau nhưng lại khiến cho nàng thấy kỳ lạ là y phục trên người nàng đột nhiên tỏa ra huyền quang, trực tiếp bắn ngược Càn Khôn xích trở về.
Đừng nói là bị thương, đến cả đau đớn nàng cũng không hề cảm giác được.
“Á, sao lại không đau?” Đát Kỷ khó hiểu.
Nhiên Đăng đạo nhân thấy như vậy thì không khỏi mở rộng tầm mắt.
Mặc dù hắn không dùng toàn lực nhưng cũng không thể bắn trúng sau lưng mà không có phản ứng được.
Hơn nữa Càn Khôn xích còn bắn ngược trở về với lực lượng tương tự, điều này cũng quá quỷ dị rồi.
Y phục của nàng rốt cuộc là pháp bảo gì?
Nhiên Đăng đạo nhân chưa từ bỏ ý định lại khống chế Càn Khôn xích đập về phía Đát Kỷ, lần này hắn gia tăng pháp lực lên.
Bụp!
Khi Càn Khôn xích đang đập vào y phục của Đát Kỷ thì vẫn bị một luồng huyền quang bắn ngược về như trước, hơn nữa lần này độ mạnh càng lớn hơn, Nhiên Đăng suýt chút nữa không khống chế được Càn Khôn xích.
“Kỳ lạ, quá kỳ lạ, sao lại kỳ lạ như thế?” Nhiên Đăng đạo nhân nhìn chằm chằm y phục của Đát Kỷ, vẻ mặt nghi ngờ khó hiểu.
Chưa từng nghe nói tam giới có pháp bảo y phục gì lợi hại như vậy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn bí mật quan sát động tĩnh bên ngoài, hắn thấy cảnh này thì cũng ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm.
Nhiên Đăng đạo nhân bị đánh, hắn vội vàng dùng thần thức dò xét y phục của Đát Kỷ, nhưng thần thức của hắn vừa tiếp xúc với y phục, lại trực tiếp bị dội ngược lại.
“Sao có thể.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn giật mình đến mức suýt chút nữa nhảy dựng khỏi tấm bồ đoàn.
Dù sao hắn cũng là Thánh Nhân, thần thức sâu như biển, sâu không lường được, trong một niệm, có thể nhìn thấu vũ trụ Càn Khôn, quá khứ tương lai.
Nhưng hiện tại, thần thức của hắn lại bị một bộ quần áo dội ngược về, quả thực vượt quá tưởng tượng của hắn.
Chẳng lẽ quần áo của nàng là Tiên thiên chí bảo, trong mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện lên vẻ kinh ngạc.
Đát Kỷ thấy công kích của Nhiên Đăng đạo nhân với mình hoàn toàn không có hiệu quả, vừa ngạc nhiên, vừa phấn khích.
Quần áo này là do ca ca thối đưa cho ta lúc ta còn nhỏ, hắn nói có thể thay đổi màu sắc và kiểu dáng theo ý muốn, sao không nói còn có thể phòng ngự công kích, bây giờ Đát Kỷ vẫn chưa hiểu quần áo này rốt cuộc là thế nào, nhưng nếu có thể phòng ngự công kích của Nhiên Đăng đạo nhân, nàng định chạy đến núi Côn Luân trước, rồi mới nghiên cứu chuyện quần áo.
“Lão già chết tiệt này, thân là phó giáo chủ mà lại đánh lén, quả thật không biết xấu hổ.”
Đát Kỷ trước tiên là mắng Nhiên Đăng đạo nhân một câu, sau khi mắng chử xong, lại dùng quạt Ba Tiêu Phong Hỏa quạt về phía Nhiên Đăng hai lần, rồi mới thi triển thuật Hóa Hồng nhanh chóng bay về nơi xa.
Lão già chết tiệt! Các đệ tử Xiển giáo xung quanh nghe vậy khóe miệng không ngừng run rẩy, vẻ mặt ngây ra như phỗng.
Đây là cuồng đồ từ đâu đến mà ngay cả phó giáo chủ Xiển giáo cũng dám mắng, vậy không phải là muốn chết hay sao, Nhiên Đăng đạo nhân bị mắng đến mức suýt chút nữa thì hộc máu.
Chỉ thấy chòm râu của hắn run rẩy, cơn giận trong lòng xông thẳng lên đỉnh đầu.
Từ khi hắn hóa hình đến nay, đây là lần đầu tiên bị người khác nhục mạ như vậy, quả thật không thể chịu nổi.
“Hừ, sao ta có thể để cho ngươi chạy thoát được.”
Hắn hừ lạnh một tiếng, lập tức giẫm lên Càn Khôn xích, xuyên qua hư không, đuổi theo Đát Kỷ.
Đòn tấn công của quạt Ba Tiêu Phong Hỏa, bị Mậu Kỷ Hạnh Hoàng kỳ ngăn chặn, cũng không tạo ra ảnh hưởng gì đến Nhiên Đăng.
Trong khi đuổi theo, hắn tháo chuỗi tràng hạt trên cổ xuống, ném về phía Đát Kỷ.
Chuỗi tràng hạt đón gió mà trướng, lập tức bay đến đỉnh đầu Đát Kỷ, quấn quanh người nàng.
Nhưng, thân hình Đát Kỷ chợt lóe, sử dụng thuật dịch chuyển không gian biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, thân hình của Đát Kỷ lại xuất hiện cách đó hàng nghìn dặm.
Sau đó, Nhiên Đăng đạo sĩ lại dùng Linh Cửu đăng, Hoàng Kim Linh Lung tháp, Tử Kim Bát Vu tấn công Đát Kỷ.
Đáng tiếc, những công kích này nếu không bị quần áo của Đát Kỷ dội ngược về, thì cũng là bị Đát Kỷ dùng thần thông không gian né tránh, hoàn toàn không gây ra ảnh hưởng gì đến Đát Kỷ.
Thấy hồi lâu vẫn không thể bắt được một Đại La Kim Tiên, Nhiên Đăng đạo nhân nhất thời không nén được giận.
Thể diện của phó giáo chủ ta để đâu, hắn quyết tâm, lập tức lấy ra linh bảo nửa đời của mình – Trấn Thiên Quan.
Bản thể của Nhiên Đăng đạo nhân, là do một tia linh thức sinh ra từ trong Tiên thiên linh bảo tạo thành, bản thể của hắn biến thành một linh bảo cực phẩm - Trấn Thiên Quan.
Có thể phong ấn chư thiên, trấn áp càn khôn.
Một chiếc quan tài bằng đồng lập tức bay ra từ đỉnh đầu của Nhiên Đăng, nhanh chóng đuổi theo Đát Kỷ.
Trấn Thiên Quan đón gió mà trướng, lập tức trở nên to lớn hơn mười vạn trượng.
Hơn nữa vẫn còn tăng vọt, cả trời đất đều chiếc quan tài bằng đồng này bao phủ, thế giới đột nhiên chuyển thành màn đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận