Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2271 - Ngươi có nguyện vọng nào không?

Phu nhân cảm nhận được bầu không khí quỷ dị này, trong lòng càng thấp thỏm bất an.
Nàng vội vàng nói:
“Mẫu thân không có nguyện vọng gì, nguyện vọng của mẫu thân chính là hy vọng Cát Tường cả đời bình an khỏe mạnh.”
Sau khi phu nhân nói chuyện, hình dáng qua bao nhiêu năm vốn không thay đổi của vô bé đột nhiên cao gấp đôi.
Dáng vẻ của nàng tuy vẫn non nớt như trước kia, nhưng nhìn nàng không giống đứa bé mới sinh ra nữa, mà biến thành một đứa trẻ khoảng hai tuổi.
Nam nhân và phu nhân nhìn thấy sự thay đổi khiếp người của con gái.
Thì không khỏi há to miệng kinh ngạc.
Vẻ mặt có hoảng sợ, có hoảng hốt, cũng có không biết phải làm sao.
Bọn họ hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.
Tuy bọn họ biết cô con gái mà mình nhận nuôi hơi khác với người thường, nhưng không ngờ lại khác với người thường đến vậy.
Sau khi cơ thể của cô bé cao gấp đôi, thì dáng vẻ lạnh như băng đột nhiên trở về bình thường.
Hai tròng mắt cũng lần nữa có thể nhìn thấy đồng tử.
Nhiệt độ trong phòng cũng lập tức ấm lên.
Sau khi Cát Tường trở lại bình thường, thì nàng chủ động tránh khỏi vòng tay của phu nhân.
Vui vẻ chạy đến chiếc bàn bên cạnh để ăn vặt.
Không có bất kỳ lời giải thích nào về chuyện xảy ra ban nãy.
Hình như cũng không nhận ra sự thay đổi trên người mình.
Phu nhân và nam nhân thấy thế, không khỏi liếc mắt nhìn nhau.
Biểu cảm tràn ngập mờ mịt.
Thậm chí hai người họ còn nghi ngờ, có phải vừa rồi xuất hiện ảo giác hay không?
Nhưng nhìn con gái trở nên lớn gấp đôi.
Thì hai người họ hiểu được, vừa rồi vốn không phải là ảo giác.
Chỉ là, hành vi của con gái sao đột nhiên trở nên như vậy, không thể tưởng tượng nổi như vậy?
Phu nhân nhẫn nhịn nghi hoặc trong lòng, nàng vội vàng ngồi xổm xuống, quan tâm hỏi con gái: “Cát Tường, tại sao vừa rồi ngươi lại hỏi nguyện vọng của mẫu thân?”
“Lêu lêu!”
Cát Tường ăn đậu phộng, chỉ cười khúc khích, vốn không trả lời lời của phu nhân.
Hình như nàng lại biến trở về dáng vẻ không thể nói chuyện trước đây.
Phu nhân vẫn không chết tâm, tiếp tục hỏi: “Cát Tường, ngươi có thể nghe thấy lời của mẫu thân không?”
Nhưng Cát Tường chỉ lo ăn uống, hoàn toàn không trả lời phu nhân.
Phu nhân thấy thế, lập tức bất đắc dĩ liếc nhìn trượng phu một cái.
Biểu cảm của nam nhân cũng tràn ngập bất đắc dĩ.
Đợi sau khi cô bé ăn đủ, nàng lại chạy ra ngoài phòng chơi với tuyết.
Vui vẻ tự tại, vô ưu vô lo như trước đây.
Chỉ là, động tác trở nên nhạy bén hơn.
Phu nhân nhìn con gái vui vẻ chơi đàu với tuyết ở bên ngoài, vẻ mặt lo lắng hỏi nam nhân: “Phu quân, ngươi nói xem rốt cuộc vừa nãy con gái đã xảy ra chuyện gì?”
Nam nhân lắc đầu nói: “Sao ta biết được?”
Phu nhân: “Cảm giác con gái của chúng ta tràn ngập thần dị, bất phàm giống như Thần nhân trong truyền thuyết vậy.”
Nam nhân gật đầu nói: “Quả thật, truyền thuyết nói trên trời có một vị thần tiên, Na Tra, sinh ra là có thể đi có thể nói chuyện. Cảm giác con gái chúng ta không khác mấy với vị thần tiên này.”
Phu nhân lo lắng: “Không lẽ Cát Tường là yêu quái đó chứ?”
Nam nhân này cũng không thể nói chính xác.
Dù sao thì yêu quái ở thế giới này cũng không phải là chủng tộc hiếm có gì.
Dân gian thường lưu truyền câu chuyện yêu quái biến thành con người.
Nam nhân suy nghĩ một lúc, nói: “Cát Tường đơn thuần đáng yêu như vậy, cho dù nàng là yêu quái, cũng là yêu quái tốt, sẽ không hại người. Vì vậy, bất kể nàng là yêu quái hay là con người, đều không sao cả.”
Phu nhân gật đầu, khẳng định: “Chắc chắn Cát Tường sẽ không hại người.”
Nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói: “Phái Hoa Sơn cứ hai mươi năm sẽ phái người xuống núi, đến thôn trang gần đó chọn người có linh căn lên núi làm đệ tử. Năm nay chính là năm thứ hai mươi, nếu người của phái Hoa Sơn đến, phát hiện sự dị thường của Cát Tường thì phải làm sao?”
Nàng càng nghĩ, càng lo lắng: “Mấy năm nay Cát Tường vẫn không lớn, còn không biết mở miệng nói chuyện, người gần đây đều thầm nghị luận, nói Cát Tường hơi kỳ lạ, không bình thường. Nếu bọn họ phát hiện trong một đêm Cát Tường đã cao lớn như vậy, thì càng không dễ giải thích.” Nam nhân nghe vậy, cũng hơi phát sầu.
Hắn lẩm bẩm nói: “Cũng không biết sau khi bị quan phủ hoặc người tu luyện phát hiện dáng vẻ này của Cát Tường, có thể khiến cho bọn họ đối đãi khác biệt hay không? Nếu bọn họ nói Cát Tường là yêu quái, muốn hàng yêu trừ ma Cát Tường, vậy thì làm thế nào mới ổn?”
Phu nhân suy nghĩ một lúc, nói: “Ta nghe người ta nói phái Hoa Sơn là danh môn chính phái, chưởng môn Nhạc Bất Quần của phái Hoa Sơn được xưng là Quân Tử Kiếm, làm người khiêm tốn nho nhã, chính khí lẫm liệt.
Phu nhân của Nhạc chưởng môn, nữ hiệp Ninh Trung Tắc, còn thường xuyên dẫn đệ tử xem bệnh trừ tà miễn phí cho những người bình thường như chúng ta, không có chút kiêu căng nào.
Dáng vẻ này của Cát Tường, chúng ta muốn giấu diếm nhất định là không giấu được, chi bằng, đợi lúc phái Hoa Sơn xuống núi nhận đồ đệ, chúng ta chủ động để Cát Tường bái nhập phái Hoa Sơn.
Đến lúc đó, cho dù phái Hoa Sơn phát hiện dị thường trên người Cát Tường, bọn họ thân là danh môn chính phái, cũng sẽ không gây bất lợi cho Cát Tường.”
Nam nhân nghe thấy ý định của phu nhân, gật đầu nói: “Đây cũng là một cách. Chỉ có điều, cứ như vậy, thì Cát Tường phải rời xa chúng ta.”
Phu nhân bất đắc dĩ nói: “Muốn tương lai Cát Tường tốt đẹp, chắc chắn không thể luôn giữ nàng ở bên cạnh, chỉ có thể để nàng rời đi.”
Một tháng sau.
Phái Hoa Sơn xuống núi, đến các thôn làng gần đó nhận đồ đệ.
Lần này do phu nhân chưởng môn phái Hoa Sơn, Ninh Trung Tắc đích thân dẫn đệ tử đến các thôn làng kiểm tra linh căn của trẻ em trong độ tuổi.
Từ một ngàn năm trước, bởi vì Kiếm tông và Khí tông bất hòa nên phái Hoa Sơn bộc phát xung đột, cuối cùng phát triển thành tự giết lẫn nhau, khiến cho rất nhiều đệ tử bởi vậy mà chết.
Cũng có đệ tử bởi vậy mà nản lòng, rời khỏi Hoa Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận