Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1052 - Phụ hoàng, thời thế bây giờ thay đổi rồi!

Hắn giải thích: “Phụ vương, hiện giờ thời thế thay đổi rồi.”
Đông Hoàng nghi ngờ: “Thời thế thay đổi? Thay đổi như thế nào?”
Đột nhiên, hắn nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi: “Chẳng lẽ nào, thiên địa do Vu tộc thống trị?”
Đế Tuấn cũng hoảng sợ không nhẹ.
Nếu thiên đình bị Vu tộc chiếm cứ, đối với hắn mà nói, thực sự là một đả kích thật lớn.
Lục Áp lắc đầu nói: “Bây giờ, Vu tộc sớm không còn tồn tại nữa rồi, đã cùng Nhân tộc hợp lại thành một.”
“Mà thiên đình hiện tại không còn bị Yêu tộc thống trị nữa, mà là bị Hạo Thiên thượng đế cùng Dao Trì kim mẫu nắm giữ. Về phần Yêu tộc chúng ta, sớm đã chia năm xẻ bảy, kết bè kết phải tự làm theo ý mình. Mấy chục vạn năm trước, Tây Phương mạnh mẽ quật khởi, chúng ta cùng hưởng lợi từ Tây Phương số mệnh, cho nên không thể không gia nhập Tây Vạn giáo.”
Đế Tuấn nghe vậy, hắn cực kì không hài lòng mà mắng Lục Áp và Ô Sào: “Các ngươi là thái tử yêu tộc, vì sao không thống lĩnh yêu tộc giành lại thiên đình? Mà lại để cho Hạo Thiên cùng Dao Trì nắm giữ?”
Đông Hoàng Thái Nhất khinh bỉ nói: “Thời điểm chúng ta thành lập yêu đình, Hạo Thiên cùng Dao Trì vắt mũi còn chưa sạch, làm gì có cái phẩm hạnh được nắm giữ quyền lực của thiên đế?”
Ô Sào giải thích: “Đó là do đạo tổ an bài.”
Ặc…..
Biết được do đạo tổ an bài, Đông Hoàng Thái Nhất cùng Đế Tuấn nhất thời không nói lên lời.
Không còn cách nào khác, đạo tổ là lớn nhất.
Mệnh lệnh của lão nhân gia hắn, sao còn có thể nghi ngờ?
“Đúng rồi”
Đế Tuấn như nhớ tới cái gì, vẻ mặt giận dữ.
“Côn Bằng lão tặc đâu, hiện tại hắn đang ở đâu? Nếu không phải trước kia, hắn thừa dịp ta lơ là cảnh giác, bất ngờ đánh lén, rồi cướp mất Hà Đồ Lạc Thư, ta cũng sẽ không bị Huyền Minh tự bạo mà chết. Ta phải tìm hắn tính sổ.”
“Đợi đã.”
Lục Áp vội vàng mở miệng ngăn cản: “Phụ vương vẫn là đừng đi tìm Côn Bằng tính sổ thì hơn, chuyện quá khứ coi như qua hết đi.”
Đế Tuấn vẻ mặt tức giận nhìn đứa con, bất mãn nói: “Sao bây giờ ngươi lại trở nên yếu đuối như vậy? Kẻ thù không đội trời chung, há có thể nói quên liền quên sao?”
Đông Hoàng Thái Nhất cũng nói: “Đợi sau khi ta bắt được Côn Bằng, ta phải lột da rút gân của hắn.”
Ô Sào và Lục Áp nghe vậy, da mặt giật giật.
Ô Sào khẩn trương giải thích: “Phụ vương, bá phụ có điều không biết, hiện giờ Côn Bằng dã chứng đạo thành thánh, đừng nói đi tìm hắn tính sổ, hắn không tìm chúng ta báo thù là may lắm rồi.”
Nghe thấy Côn Bằng đã chứng đạo thành thánh, Đế Tuấn cùng Đông Hoàng Thái Nhất đều bị sốc nặng.
Vẻ mặt ngây ra như phỗng.
Không thể chấp nhận được.
Giờ phút này, bọn họ mới hiểu ra, thế nào là “thời thế thay đổi”.
Thay đổi như này cũng lớn quá rồi?
Tiện nhân Côn Bằng kia thế mà lại thành thánh?
Lục Áp và Ô Sào nhìn bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của phụ vương nghĩ thầm, chuyện này đã là gì đâu, nếu hai người biết chuyện của Mãng Hoang chí tôn cùng Lý tiền bối, chắc sẽ thất hồn lạc phách mất.
Qua một hồi lâu, Đế Tuấn mới khôi phục lại tinh thần từ nỗi khiếp sợ, hắn kinh ngạc hỏi Lục Áp và Ô Sào: “Côn Bằng lão….”
Hắn đột nhiên phản ứng lại kịp, nuốt vội chữ “trộm”kia xuống.
“Làm sao hắn thành Thánh? Trước đây không phải là hắn đạt được Hồng Mông tử khí sao?” Vẻ mặt Đế Tuấn nghẹn họng nhìn trân trối hỏi.
Lục Áp bất đắc dĩ nói: “Không biết Côn Bằng lấy từ đâu ra một môn Thôn Phệ Ma Công, có thể thông qua việc thôn phệ sinh linh để tăng tu vi… Sau đó, từ mấy vạn năm trước, hắn đã đột phá thành Thánh.”
Đông Hoàng Thái Nhất khó tin mà nói: “Hắn không cần Hồng Mông tử khí?”
Ô Sào thiền sư: “Bây giờ không cần Hồng Mông tử khí cũng có thể thành Thánh.”
“Nhưng lúc trước không phải Đạo Tổ đã nói Thánh Nhân thiên địa đã có định số, muốn thành Thánh thì nhất định phải có Hồng Mông tử khí mới được sao? Sao lại không cần?”
Đế Tuấn không thể nghĩ ra: “Chẳng lẽ Đạo Tổ còn lúc tính sao sao?”
“Không phải Đạo Tổ tính sai mà chỉ là thời đại thay đổi quá nhanh.” Vẻ mặt Lục Áp cảm thán.
Bây giờ sau khi Hồng Hoang và Mãng Hoang dung hợp lại, đẳng cấp thế giới được tăng cao, vừa không bị Thiên Đạo áp chế, chỉ cần tu vi và cảnh giới đạt đến điều kiện phù hợp thì người người cũng có thể thành Thánh.
Vì vậy, bây giờ những đại năng Chuẩn Thánh như Trấn Nguyên Tử, Minh Hà lão tổ, Tây Vương Mẫu, tất cả đều đang bế quan tu luyện, hy vọng trở thành người tiếp theo thành công chứng đạo thành Thánh Nhân.
Đông Hoàng Thái Nhất đang tiêu hóa chuyện Côn Bằng đã thành Thánh, đột nhiên, hắn nhớ ra gì đó, chỉ thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ hưng phấn, kích động nói:
“Nếu Côn Bằng không cần Hồng Mông tử khí cũng có thể thành Thánh, thì chúng ta cũng không hề thua kém Côn Bằng chút nào, đương nhiên cũng có thể.”
Đế Tuấn nghe vậy thì khuôn mặt đang khiếp sợ lập tức mừng rỡ.
Hắn hung hăng vỗ tay, lớn tiếng kêu lên: “Hiền đệ nói rất đúng, nếu Côn Bằng có thể thành Thánh thì đương nhiên chúng ta cũng có thể.”
Trên mặt hắn lại một lần nữa dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực:
“Trở về chúng ta sẽ bắt đầu từ việc thành lập Yêu Đình mới, tập hợp khí vận, dùng phương pháp đế vương chứng đạo thành Thánh.”
Ý chí chiến đấu của Đông Hoàng Thái Nhất cũng trở nên sôi sục.
“Bây giờ, nếu Vu tộc tàn thì giữa thiên địa sẽ không còn ai là đối thủ của Yêu tộc chúng ta nữa. Lúc này, Yêu tộc chúng ta nhất định có thể thống nhất được tam giới.”
Thấy hai người dự định thành lập lại Yêu Đình, còn chuẩn bị thống nhất tam giới thì Lục Áp và Ô Sào lập tức bị dọa sợ không nhẹ.
Hai người ngăn chóng ngăn cản, nói: “Phụ vương, bá phụ, hay là bỏ đi, bây giờ thời đại thay đổi, chúng ta muốn hợp nhất Yêu tộc, thống nhất tam giới là gần như không thể làm được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận