Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1054 - Trước tiên chinh phục Lý Nguyên, sau đó chinh phục thiên hạ

Thượng Quan Uyển Nhi chính là Thượng Quan Uyển Nhi trong truyền thuyết, còn Lý Văn Thành thì là công chúa Văn Thành lúc đầu.
Chẳng qua trong thế giới này vận mệnh của bọn họ đều đã thay đổi.
Các nữ tử truyền kỳ như Võ Chiếu, Lý Tú Ninh, Lý Lệ Chất, Lương Hồng Ngọc, Lê Hoa, Dư Trại Hoa, Lý Thanh Chiếu, Tần Lương Ngọc cùng trở thành cánh tay đắc lực của Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử làm Nữ hoàng, rất nhiều đại thần do nàng đề bạt đều là nữ tử.
Có thể nói Tiểu Tê Tử đã gián tiếp nâng cao địa vị của nữ tử Đại Đường.
Võ Chiếu thấy Tiểu Tê Tử đã đồng ý với đề nghị của nàng, nàng lại hỏi tiếp: “Vậy bệ hạ cảm thấy nếu như Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất cùng đồng ý gia nhập vào vương triều Tiên Đường chúng ta nên phong cho bọn họ tước vị gì thì thỏa đáng?”
Tiểu Tê Tử không hề do dự nói: “Nếu như bọn họ đồng ý gia nhập vào Tiên Đường, trẫm có thể phong cho bọn họ làm Đông Hoàng Đại Đế Yêu tộc và Thanh Thiên Đại Đế Thiên giới, thống trị Yêu tộc, quản lý Tiên quả cho trẫm, cùng hưởng đãi ngộ thân vương, thấy trẫm không cần quỳ.”
Mặc dù Tiểu Tê Tử chỉ nói vài từ nhưng trong lòng Võ Chiếu lại dậy sóng cuồn cuộn.
Phong Đông Hoàng Thái Nhất làm Đông Hoàng, Đế Tuấn là Thiên Đế, điều này chẳng phải đồng nghĩa với việc trong lòng Tiểu Tê Tử đã có suy nghĩ thống ngự chúng yêu chinh phục Thiên đình rồi sao?
Nếu như thực hiện được điều này, tương lai vương triều Tiên Đường có thể thống trị vạn tộc, uy áp tam giới thật sự rồi.
Nghĩ đến đấy Võ Chiếu cảm thấy máu huyết sục sôi.
Nàng vô cùng mong ngóng cảm giác thống trị vạn giới, làm chủ chúng sinh.
Điều này mang đến cho nàng cảm giác hưởng thụ không gì sánh bằng.
Mặc dù Võ Chiếu kích động trong lòng nhưng không tỏ ra trên mặt, nàng cung kính hành lễ với Tiểu Tê Tử và Lý Nguyên một cái rồi cáo từ rời khỏi khách điếm.
Lúc rời đi nàng cố ý nhìn Lý Nguyên một cái.
Trong đôi mắt ánh lên một tia vô cùng phức tạp.
Giống như lộ ra nét quyến rũ, tỏ ra ngây thơ cùng với sự hiếu kỳ, nhưng dường như thật ra chẳng có gì cả chỉ đơn giản nhìn một cái mà thôi.
Nhưng mà Lý Nguyên vẫn cứ nhìn vào quân cờ, căn bản không hề nhìn Võ Mị Nương kia một cái.
Võ Mị Nương thấy Lý Nguyên vốn không chú ý đến nàng giống như xem nàng không hề tồn tại, điều này khiến nàng không khỏi thở dài trong lòng một hơi.
Nàng khát vọng quyền lực, đương nhiên cũng sùng bái kẻ mạnh.
Mặc dù Võ Chiếu không hề biết năng lực thực sự của Lý Nguyên, nhưng nàng đã nghe nói nghĩa phụ của bệ hạ thực lực thâm sâu khó lường.
Ngay cả Thánh Nhân cũng kiêng dè.
Sở dĩ vương triều Tiên Đường có thể phát triển thuận lợi thế này, chỉ trong vòng mấy chục vạn năm đã nhảy vọt trở thành thế lực siêu cấp chỉ đứng sau đạo phái Thánh Nhân, nguyên nhân bởi vì thế lực ở các giới kiêng kỵ nghĩa phụ của bệ hạ nên không dám gây khó khăn quá mức với vương triều Tiên Đường.
Còn có trong mấy chục vạn năm ngắn ngủi bệ hạ đã tu luyện đến Chuẩn Thánh đại viên mãn, chỉ cách cánh cửa chứng đạo thành Thánh một bước chân, điều này cũng bởi vì có liên quan đến Lý Nguyên.
Nghe nói bệ hạ còn có vô số thiên tài địa bảo cũng lấy được từ trong tay của vị nghĩa phụ thần bí này của nàng.
Các kỳ tích thần kỳ như thế đương nhiên sẽ khiến Võ Chiếu sinh ra cảm giác hiếu kỳ trước nay chưa từng có với Lý Nguyên.
Thế cho nên, trong lòng nàng đã bày ra vô số cách nhằm tiếp cận Lý Nguyên, dự định sau khi quan hệ giữa nàng và Lý Nguyên trở nên thân thiết sẽ nhờ vào năng lực của Lý Nguyên để hoàn thành mơ ước thống trị Cửu Thiên trong lòng của nàng.
Người ta thường nói nam nhân chinh phục thiên hạ còn nữ nhân chỉ cần chinh phục nam nhân là được rồi.
Võ Chiếu thì muốn chinh phục nam nhân này xong mới chinh phục thiên hạ.
Nhưng đáng tiếc, tất cả mọi cách dùng để tiếp cận Lý Nguyên đều không được Lý Nguyên để ý tới.
Người này gần như không quan tâm đến bất cứ ai ngoại trừ Tiểu Tê Tử và Đát Kỷ.
Hắn toàn toàn thờ ơ trước những ám chỉ, thậm chí lời bộc lộ rõ ràng của nàng, hoặc những cuộc gặp gỡ cố ý tạo nên hay cả những cơ duyên tình cờ.
Khiến Võ Chiếu vô cùng nản lòng.
Thậm chí nàng còn nghi ngờ người này vốn không thích nữ nhân.
Nếu không sao lại không chút động lòng với nàng như vậy?
Phải biết rằng chỉ một ánh mắt của nàng đã khiến vô số nam nhân thần hồn điên đảo vì nàng, nguyện chết vì nàng.
Trong lòng Võ Chiếu có hàng vạn suy nghĩ nhưng nét mặt vẫn nghiêm túc bình tĩnh đi trên đường.
Tiểu Tê Tử nhìn Võ Chiếu rời đi rồi lại nhìn phụ thân, trên gương mặt nàng không khỏi lộ ra một chút trêu ghẹo: “Ta thấy hình như Võ Chiếu thích phụ thân, ta thường thấy nàng lén lút quan sát phụ thân, dáng vẻ ngượng ngùng lại quyến rũ.”
Lý Nguyên trợn mắt với Tiểu Tê Tử một cái nói: “Nhóc thối tha nhà ngươi, biết cái gì gọi là thích sao?”
Tiểu Tê Tử nghe vậy liền trợn mắt nói: “Phụ thân nhìn thấy đứa nhóc nào sống mấy chục vạn năm chưa?”
Lý Nguyên hỏi lại: “Không phải là ngươi sao?”
Tiểu Tê Tử: “...”
Nói đến đây nàng lại muốn khóc.
Đều tại trước đây phụ thân bồi bổ cho nàng quá mức.
Thế cho nên bây giờ nàng đã mấy chục vạn tuổi nhưng tuổi sinh lý lại vẫn giống như đứa trẻ.
Haizz, cũng không biết đến khi nào ta mới lớn lên!
Trên mặt của Tiểu Tê Tử tỏ ra đau buồn giống như mỗi đứa trẻ đều mong muốn mình lớn nhanh hơn một chút vậy.
Nữ Bạt ở bên cạnh thấy Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử đang đấu võ mồm, nét mặt nở một nụ cười dịu dàng.
Nàng thích cảm giác có Tiểu Tê Tử và Lý Nguyên ở bên cạnh, tự do tự tại.
Mấy năm nay nàng luôn ở bên cạnh Tiểu Tê Tử, chăm sóc ăn uống thường ngày cho Tiểu Tê Tử.
Tận mắt chứng kiến Tiểu Tê Tử từng bước từng bước xây dựng Đại Đường thành dáng vẻ của hiện tại.
Nhưng mà khi nàng thấy Tiểu Tê Tử nhắc đến Võ Chiếu trong lòng nàng do dự một lúc cuối cùng vẫn lên tiếng: “Ta phát hiện Võ Chiếu dường như quá ham mê quyền lực.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận