Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1382 - Ta buồn nôn chỗ nào? (2)

Tống cổ nhi tử, Trương Bách Nhẫn lập tức dẫn theo Thái Bạch Kim Tinh, bay về Thiên Đình.
Ra khỏi tiểu viện, Thái Bạch Kim Tinh cũng không nhịn được nữa, hỏi Ngọc Đế:
"Bệ hạ, người nọ thật sự là nhi tử của bệ hạ sao?"
Trương Bách Nhẫn: "Con nuôi, chỉ là con nuôi."
Thái Bạch Kim Tinh cũng không biết có nên tin hay không.
Trương Khai Thái kia, gần như cưỡi lên đầu Ngọc Đế đại tiện, nếu như không phải thân nhi tử, ai dám làm như vậy ?
A,. quên đi, lãnh đạo đã nói là con nuôi, coi như hắn là con nuôi đi!
Miễn cho kéo phong ba tới.
Làm thuộc hạ, phải học giả bộ hồ đồ!
"Chuyện đó, bệ hạ cảm thấy Đặng Thiền Ngọc, Tam Thánh Mẫu, Thất Công Chúa thật sự có chí bảo lợi hại như vậy sao?"
Thái Bạch Kim Tinh lại hỏi.
Trương Bách Nhẫn: "Trở về hỏi một câu sẽ biết."
Thái Bạch Kim Tinh lộ ra vẻ mặt suy tư: "Nếu như các nàng thực sự sở hữu chí bảo, bệ hạ dự định xử trí như thế nào ? Là phái các nàng đi trấn áp Bắc Câu Lô Châu, hay là..."
Con ngươi Trương Bách Nhẫn chuyển động, không trả lời.
Thái Bạch Kim Tinh chú ý tới sắc mặt của Ngọc Đế, nhỏ giọng nói: "Chí bảo ở trong tay các nàng, kỳ thực căn bản không phát huy được bao nhiêu tác dụng."
Trương Bách Nhẫn từ chối cho ý kiến, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
Trương Bách Nhẫn trở lại Thiên Đình, lập tức căn dặn Tiên Nga gọi nữ nhi thứ bảy Trương Ngọc Yên đến.
Dáng vẻ Trương Ngọc Yên so với trước đây không có gì thay đổi, vẫn thuần khiết vô song, tươi đẹp động lòng người.
Chẳng qua trong lòng nàng cảm thấy hơi lạ, không rõ phụ vương tìm nàng tới là để làm gì?
Trước đó gần mấy chục vạn năm đến nay, phụ vương đúng là rất hiếm khi đơn độc triệu kiến bảy tỷ muội các nàng, bởi vì quan hệ của các nàng và Lý Nguyên nên thái độ của Hạo Thiên, Dao Trì, Ngọc Đế dành cho các nàng luôn rất thân thiết.
Chỉ tiếc sau này mấy người họ thấy Lý Nguyên cũng không có ý gì khác với thất tiên nữ, còn chậm chạp không phát triển lên được mối quan hệ yêu thích, thế là thái độ của Hạo Thiên và Dao Trì dành cho thất tiên nữ lập tức dần dần lạnh nhạt xuống, đến bây giờ đã trở thành hời hợt giống như trước đây.
Chỉ là không có tiếp tục sai khiến như nha hoàn mà thôi.
“Hài nhi bái kiến phụ vương.”
Trương Ngọc Yên đi vào thư phòng, kính cẩn lễ phép lên tiếng hành lễ với Ngọc Đế.
“Nơi này không có người ngoài, Ngọc Yên không cần đa lễ, nhanh đứng dậy đi.”
Mặt Trương Bách Nhẫn đầy vẻ hiền hòa nhìn nữ nhi.
Trương Ngọc Yên nhìn dáng vẻ hiền lành của phụ vương, rất có cảm giác được sủng ái mà sinh ra lo sợ.
Ở trong trí nhớ của nàng, phụ vương luôn có vẻ uy nghiêm oai phong, cho tới bây giờ mỗi lần nàng đối diện với phụ vương đều phải nói năng thận trọng, căng thẳng đến nỗi ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy giọng điệu phụ vương hiền hòa như vậy.
“Không biết phụ vương gọi nhi thần tới có gì căn dặn?”
Trương Ngọc Yên nhịn xúc động xuống, hỏi phụ vương.
Thái độ vẫn kính cẩn lễ phép như cũ.
Trương Bách Nhẫn không có trực tiếp nói rõ nguyên nhân mà quan tâm hỏi han nữ nhi: “Khoảng thời gian này bảy tỷ muội các ngươi ở Thiên Đình có khỏe không? Có bị bắt nạt gì hay không? Nếu như có bị bắt nạt thì hãy nói cho phụ vương biết, phụ vương sẽ làm chủ cho các ngươi. Về mặt sinh hoạt nếu như có thiếu cái gì thì cũng nói cho phụ vương một tiếng để phụ vương sắp xếp cho các ngươi.”
Trương Ngọc Yên nghe vậy, không khỏi càng cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
Thậm chí nàng còn hơi nghi ngờ, đây thật sự là phụ vương của nàng sao?
Sao lại trở nên quan tâm như thế?
Hai người tiếp tục nói chuyện thêm một hồi, chủ yếu là Trương Bách Nhẫn thể hiện một chút tình cảm quan tâm tới nữ nhi.
Chờ sau khi bầu không khí đã hòa hợp rồi, cuối cùng Trương Bách Nhẫn mới hỏi đến chuyện mà hắn quan tâm nhất:
“Ta nghe được tin tức, nói Yên Nhi có một kiện Nghê Thường Tiên Y có thể phòng ngự thời gian luân hồi, vạn pháp chư thiên. Còn có một cái chén ngọc pháp bảo có thể chứa được vạn tộc tam giới, vây nhốt số mệnh nhân quả. Không biết có phải là thật không?”
Trương Ngọc Yên âm thầm giật mình, nàng không ngờ phụ vương lại biết chuyện của Nghê Thường Tiên Y và chén ngọc.
Chuyện này ngoài sáu vị tỷ tỷ ra nàng cũng không có nói với ai.
Hơn nữa nàng luôn sống ở Thiên cung, cho tới bây giờ đều không đấu pháp với người khác, thế nên người ngoài cơ bản không biết nàng có Nghê Thường Tiên Y và chén ngọc.
Không biết phụ vương đến cùng là biết được từ đâu?
Còn nữa, phụ vương đột nhiên hỏi tới chuyện này, không phải là muốn ta giao bảo vật ra đó chứ?
Phải làm sao mới ổn thỏa đây?
Trong lòng Trương Ngọc Yên hơi lo lắng.
Trương Bách Nhẫn thấy nữ nhi không nói tiếng nào, nét mặt biến ảo không chừng thì đã biết lời của Trương Khai Thái nói là thật.
Ngọc Yên quả nhiên có chí bảo.
Trương Bách Nhẫn tò mò lên tiếng: “Yên Nhi, ngươi lấy được hai món chí bảo này từ đâu? Sao lại không nói cho phụ vương biết hả?”
Trương Ngọc Yên úp úp mở mở nói: “Cảm thấy việc này không quan trọng lắm cho nên mới không mang ra nói.”
Trương Bách Nhẫn âm thầm liếc mắt.
Nếu như Nghê Thường Tiên Y của Trương Ngọc Yên thật sự có thể phòng ngự thời gian luân hồi, vạn pháp chư thiên thì Ngọc Uyển nàng thật sự có thể cải trang thành vạn tộc tam giới, vây khốn số mệnh nhân quả. Cấp bậc của hai kiện pháp bảo này có làm sao cũng là Tiên thiên linh bảo cực phẩm.
Ai dám nói Tiên thiên linh bảo cực phẩm không quan trọng đây?
Trương Bách Nhẫn nhịn cảm giác muốn vặn lại xuống, hắn bày ra vẻ mặt hiền lành nói với nữ nhi: “Yên Nhi, ngươi đưa hai kiện pháp bảo cho phụ vương xem thử.”
Trương Ngọc Yên thấy phụ vương đã mở miệng, không còn cách nào nên đành phải lấy hai cái chén ngọc sứ Thanh Hoa ra đưa cho phụ vương:
“Kiện Nghê Thường Tiên Y kia đang mặc ở trên người ta nên cũng không tiện để cho phụ vương xem xét.”
Trương Bách Nhẫn đón lấy chén ngọc, cẩn thận quan sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận