Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1929 - Nữ nhân này thật là hung ác (2)

Đương nhiên, trong lòng nàng lại không muốn thả Giang Phong và Hoa Nguyệt Nô đi, kẻ nào phản bội nàng đều phải chết hết!
Mà Liên Tinh thấy tỷ tỷ vậy mà lại đáp ứng thỉnh cầu của mình, không khỏi vui mừng khôn xiết, nàng phát hiện ở trước mặt tỷ tỷ, nói ra ý nghĩ thật sự của mình dường như cũng không khó khăn như trong tưởng tượng.
Xem ra, về sau không nên lo lắng vì đắc tội tỷ tỷ mà phải nhẫn nhục chịu đựng với tỷ tỷ, cần phải kiên trì ý nghĩ của mình.
Liên Tinh âm thầm hạ quyết tâm.
Giang Phong thấy mình tạm thời có thể giữ được mạng sống, trong lòng treo lơ lửng, cuối cùng buông xuống.
“Oa oa…”
Hình như ở nơi đây, có âm thanh của một đứa trẻ đang khóc đột nhiên vang lên từ phía sân sau.
Giang Phong lập tức kích động.
Chỉ thấy hắn khua tay múa chân kêu lên: “Sinh rồi, nương tử của ta sinh rồi!”
Đúng vào lúc này, vẻ mặt Vương bà kích động đi ra.
“Chúc mừng, chúc mừng, sinh ra hai tiểu tử mập mạp! Mẹ con đều bình an vô sự.”
“Hai đứa?”
Giang Phong cao hứng đến mức không ngậm miệng được!
Hắn đang muốn đi ra sân sau thăm con của mình cùng nương tử, thế nhưng, Yêu Nguyệt lại mở miệng nói ra: “Nếu như đã sinh, vậy đi thôi.”
Giang Phong nghe vậy, chần chờ một chút, hắn mới cầu xin Yêu Nguyệt nói: “Nguyệt Nô vừa mới sinh hài tử xong, có thể cho nàng nghỉ ngơi một lát rồi hẵng đi không?”
Yêu Nguyệt lạnh lùng nói: “Người tu luyện, nào có yếu ớt như vậy? Đương nhiên, nếu thật sự muốn nghỉ ngơi, ta cũng có thể làm cho nàng ta vĩnh viễn nghỉ ngơi.”
Giang Phong lập tức sợ tới mức không dám nói thêm gì.
Hắn đương nhiên hiểu, vĩnh viễn nghỉ ngơi là có ý gì.
Rất nhanh, Hoa Nguyệt Nô và hai đứa bé vừa sinh ra đã bị đệ tử Di Hoa cung mang ra ngoài từ sân sau.
Đang lúc muốn rời đi, Yêu Nguyệt nhìn thoáng qua Lý Nguyên, nói: “Ngươi cũng cùng ta quay về Di Hoa cung đi.”
Nàng không quên, vừa rồi Lý Nguyên cũng có hành vi mạo phạm với nàng.
Đương nhiên muốn mang Lý Nguyên về Di Hoa cung xử phạt.
Đương nhiên, ngoài việc xử phạt ra, tuyệt sắc cũng làm cho nàng thấy động tâm bực này, đương nhiên nàng sẽ không để ‘xuất đầu lộ diện’, bị những nữ nhân khác thưởng thức.
Đám người Quách Phù Dung, Lão Bạch thấy Yêu Nguyệt muốn dẫn Lý Nguyên cùng trở về, không khỏi lao nhao nháy mắt ra hiệu với Lý Nguyên.
Bọn họ còn không biết việc Lý Nguyên đắc tội Yêu Nguyệt.
Cho rằng Yêu Nguyệt mang Lý Nguyên về Di Hoa cung, là muốn có thế giới riêng của hai người!
Lý Nguyên vẫn ngồi ở vị trí trước không nhúc nhích, hắn tự rót cho mình một ly Trúc Diệp Thanh, sau đó lắc đầu nói: “Di Hoa cung thì ta không đi được, không hứng thú.”
Yêu Nguyệt thản nhiên nói: “Cái này ngươi không quyết định được.”
Nói xong, nàng vung ống tay áo, một dây thừng màu xanh lập tức bay ra trừ trong ống áo của nàng, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bay về phía Lý Nguyên.
Mấy người Lão Bạch, Tiểu Quách thấy tình hình này, không khỏi nghi hoặc mở trừng hai mắt.
Không khí này, sao lại cảm thấy không đúng thế?
Sao lại ra tay với Lý Nguyên rồi?
Chẳng nhẽ là muốn cướp thân?
Hành vi của vị Yêu Nguyệt cung chủ này cũng quá táo bạo đi!
Mắt thấy cây roi Câu Hồn sắp bao lấy Lý Nguyên, thế nhưng roi Câu Hồn vừa tiếp xúc đến thân thể Lý Nguyên thì lại đột nhiên biến mất.
Cuối cùng trở thành vô hình.
Mà Lý Nguyên, vẫn còn đang uống trà.
Làm như không nhìn thấy với công kích của Yêu Nguyệt.
Yêu Nguyệt vốn có vẻ mặt tự tin, đột nhiên trở nên kinh nghi bất định.
Trên khuôn mặt kiều diễm cung hiện ra một tia trắng bệch, dường như có chút thống khổ, nàng phát hiện bản thân mình chẳng những mất đi liên hệ với roi Câu Hồn, hơn nữa một tia nguyên thần mà mình đặt trong roi Câu Hồn lại còn bị xóa bỏ một cách kỳ diệu.
Nàng bởi vậy mà bị phản phệ.
Bị thoáng cái làm tổn thương một tia nguyên thần.
Tuy nhiên, nàng đã kịp thời khống chế được vết thương, cho nên người ngoài không nhìn ra gì cả.
Pháp bảo bị huỷ, còn bị nội thương, Yêu Nguyệt giờ phút này đang rất chi là kinh sợ.
Nàng không hiểu, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?
Tại sao lại đột nhiên không thấy roi Câu Hồn đâu?
Tại sao nguyên thần mà nàng ký thác vào roi Câu Hồn hình như bị xóa bỏ?
Vừa rồi rõ ràng nàng không cảm nhận được có người ra tay mà?
Hơn nữa, có thể huỷ diệt roi Câu Hồn, xóa bỏ nguyên thần nàng ký thác vào pháp bảo trong tình huống mà nàng không phát hiện ra, đây cũng không phải là chuyện tu sĩ bình thường có thể làm được.
Ít nhất phải là tu sĩ có giai cấp bằng nàng thì mới làm được!
Chẳng lẽ bên trong khách điếm này, còn ẩn tàng một vị đại năng nào đó?
Nghĩ tới đây, Yêu Nguyệt lập tức đề cao cảnh giác, thả ra thần thức, cẩn thận dò xét tình huống bên trong khách điếm.
Về phần Lý Nguyên, Yêu Nguyệt không có hoài nghi gì cả.
Dù sao tu vi của Lý Nguyên nàng chính là đã dò xét vô số lần, nàng cũng không cảm thấy mình nhìn lầm được.
Điểm tự tin ấy, nàng vẫn là có.
Liên Tinh, đệ tử Di Hoa cung, đám người Lão Bạch xung quanh thấy Yêu Nguyệt tế ra pháp bảo, đột nhiên lại biến mất không thấy gì nữa, tất cả cũng đều có vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao roi Câu Hồn đột nhiên biến mất không thấy?
Chẳng lẽ là do Yêu Nguyệt lần nữa thu hồi lại hay sao?
Xem ra, nàng đây là không đành lòng tổn thương Lý Nguyên rồi!
Mọi người ở đây đang âm thầm cảm khái, chỉ thấy trong tay Yêu Nguyệt đột nhiên xuất hiện một đoản kiếm màu xanh đen.
Đoản kiếm dài một thước bảy tấc, thoạt nhìn có vẻ như không có độ sáng gì, có vẻ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ hơn thì sẽ cảm thấy kiếm khí dày đặc, khí thế bức người, đến cả nguyên thần đều mơ hồ cảm nhận được một cơn đau đớn.
Bích Huyết Chiếu Đan Thanh!
Liên Tinh trông thấy kiếm này, sắc mặt không khỏi thay đổi rõ rệt.
Thanh bảo kiếm này tên là Bích Huyết Chiếu Đan Thanh, chính là một Hậu thiên linh bảo thượng phẩm, thần binh trấn phái của Di Hoa cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận