Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1419 - Nhà buôn mạnh nhất trong lịch sử!

Lúc này trong lòng Tống Tân Dương đang nghĩ, phải lấy ra thứ ngạc nhiên bất ngờ ở mẫu tinh làm cho Lý Nguyên mở rộng tầm mắt, trợn mắt há mồm, từ đó khiến Lý Nguyên chủ động đưa ra đề nghị trao đổi với hắn.
Dựa vào khoa học kỹ thuật của mẫu tinh, không tin ngươi không động lòng!
Tống Tân Dương tự tin nghĩ.
Hắn lại quay đầu nhìn về phía Lý Nguyên theo bản năng.
Kết quả hắn phát hiện, Lý Nguyên cũng nhìn về phía hắn.
Vẻ mặt vẫn cười như không cười, giống như là biết được suy nghĩ của hắn.
Mẹ nó, tu sĩ thật là thần!
Tống Tân Dương phỉ nhổ trong lòng.
"Lý lão đệ, chúng ta mau vào đi thôi, miễn cho bị Lý đại nhân quấn lên, ảnh hưởng tâm trạng."
Tống lão đầu nhỏ giọng nhắc nhở Lý Nguyên.
Mặc dù Lý Nguyên không sợ, nhưng mà hắn vẫn tiếp nhận ý tốt của Tống lão đầu.
Cùng Tống lão đầu đi vào phòng khách.
Chỉ là Lý Nguyên ngồi trong phòng khách chưa được bảo lâu thì đã có người chủ động tìm hắn.
"Nghe nói, hai viên trâu châu hồng kia là hạ lễ ngươi đưa à?"
Một giọng nói vang lên từ phía sau Lý Nguyên.
Lý Nguyên quay đầu nhìn lại, chính là vị Lý đại nhân của phủ Nội Vụ -- Lý Tự Nhiên. Tống lão đầu thấy Lý Tự Nhiên tìm tới Lý Nguyên, không khỏi lo lắng nhìn sang Lý Nguyên, nhưng sắc mặt Lý Nguyên lại như thường.
"Có việc à?"
Lý Nguyên mặt không thay đổi hỏi một câu.
Lý Tự Nhiên nhíu mày.
Chỉ cảm thấy Lý Nguyên như vậy không phải là biết còn cố hỏi sao?
Chẳng qua hắn là người có lòng dạ, tuy hơi không vui nhưng cũng không tức giận cho lắm, mà là lặp lại câu hỏi của mình một lần nữa: "Ta nghe nói hai viên trâu châu hồng kia là của ngươi à?"
Lý Nguyên gật đầu nói: "Không sai."
Lý Tự Nhiên hiếu kỳ: "Bảo vật trân quý, sao ngươi lại cam lòng tặng cho người khác thế?"
Lý Nguyên thành thật nói: "Bởi vì ở trong nhà của ta không tìm thấy được thứ nào rẻ hơn nó nữa."
Tống lão đầu: "..."
Lý Tự Nhiên: "..."
Cái lời chém gió này, sắp thành gió bão luôn rồi đó!
Ai mà biết tiếp lời thế nào chứ?
Lý Tự Nhiên ổn định tâm thần, hiếu kỳ hỏi: "Nói như vậy, trong nhà Lý lão đệ có rất nhiều bảo vật à?"
Lý Nguyên: "Có tí xíu thôi."
Ngược lại cũng không khách khí.
Lý Tự Nhiên nhịn xuống xúc động phỉ nhổ, hắn nhìn Tống lão đầu bên cạnh nói: "Ta muốn nói chuyện một mình với Lý lão đệ."
Tống lão đầu nghe vậy, thức thời nói: "Các ngươi trò chuyện đi, ta sang bên cạnh."
Chờ sau khi Tống lão đầu rời đi, Lý Tự Nhiên lập tức nhỏ giọng nói với Lý Nguyên: "Ta muốn trao đổi mấy viên có cấp bậc tương đương với trân châu mà Lý lão đệ đưa cho Tô Mạc Già, không biết ý của ngươi thế nào?"
Lý Nguyên mỉm cười, nói: "Ngươi chuẩn bị dùng vật gì để trao đổi?"
Lý Tự Nhiên nhìn chằm chằm Lý Nguyên mắt, thần bí nói: "Tiên đan có thể tăng tu vi, hoặc là tăng tuổi thọ."
Lý Nguyên: "Không có hứng thú."
Lý Tự Nhiên thấy Lý Nguyên nói không có hứng thú, vẻ mặt không khỏi sửng sốt.
Có vẻ rất chi là bất ngờ.
Dù sao, chỉ cần là tu sĩ, nào có ai không có hứng thú với đan dược chứ?
Hắn nhắc nhở: "Những đan dược này đều là vật ngự dụng của hoàng thất, phẩm cấp căn bản không phải là đan dược hay lưu thông trên thị trường có thể sánh bằng được, bình thường cho dù có tiền cũng không mua được đâu."
Lý Nguyên thản nhiên nói: "Vẫn không có hứng thú."
Lý Tự Nhiên: "..."
Hắn cảm thấy, chính lãng phí nhiều nước bọt quá rồi.
Sao người này vẫn ngoan cố thế?
Đan dược cao cấp mà còn nói không có hứng thú, hắn vẫn tính là tu sĩ sao?
Sắc mặt Lý Tự Nhiên thay đổi một hồi, hai mắt lập tức lạnh lùng đi.
"Ta khuyên ngươi đừng có rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!"
Hắn trực tiếp uy hiếp Lý Nguyên luôn.
Lý Nguyên cười nhạt: "Rượu mời thì ta uống không ít, rượu phạt cho tới bây giờ còn chưa hưởng qua, ngược lại là muốn nếm thử mùi của rượu phạt."
Lý Tự Nhiên cười lạnh nói: "Ngươi muốn nếm à, ta sẽ để cho ngươi nếm đủ."
Đối phó với một tiểu tu sĩ, Lý Tự Nhiên hắn có thừa thủ đoạn.
Nói xong, hắn vung tay bỏ đi.
Rất nhanh, Tống lão đầu đã đi tới bên cạnh Lý Nguyên.
Hắn có chút bận tâm hỏi Lý Nguyên: "Lý Tự Nhiên nói với ngươi cái gì thế, ta nhìn sắc mặt hắn, cảm giác khó cio như là muốn ăn thịt người ấy."
Lý Nguyên nói thẳng ý tưởng của Lý Tự Nhiên cho Tống lão đầu.
Tống lão đầu nghe vậy, vẻ mặt nghi ngờ nói: "Sao ngươi không đồng ý với yêu cầu trao đổi của hắn? Ta nghe người ta đồn rằng đám quan viên phủ Nội Vụ ấy đúng là có lén lút trộm tiên đan trong cung ra ngoài buôn bán. Bình thường những phú thương thân hào giống bọn ta muốn mua còn mua không được. Nếu ngươi là tu sĩ, có thể trao đổi đến tiên đan thì tại sao lại không làm chứ? Lại còn đắc tội hắn nữa?"
Lý Nguyên bình tĩnh nhún vai, nói: "Chủ yếu là đan dược đối với ta không có tác dụng gì. Còn có, ta không thích tính tình hắn cho lắm, không có hứng thú giao dịch với hắn."
Tống lão đầu: "Ngươi hơi bị khoác lác quá rồi đấy? Tiên đan trong hoàng cung đều là hàng cao cấp, có tác dụng với tiên nhân luôn, sao lại không có tác dụng với ngươi được chứ?"
Lý Nguyên tùy ý nói: "Người thân quen với tađều biết, không phải ta khoác lác."
"Ha ha."
Tống lão đầu cười ha ha, tròng lòng lại không tin.
Trên đời này còn có người không khoác lác chắc?
Hắn nhắc nhở Lý Nguyên: "Về sau ngươi phải cẩn thận một chút. Con người Lý Tự Nhiên vô cùng bụng dạ hẹp hòi, lại là quan lớn của phủ Nội Vụ, nếu như hắn muốn gây bất lợi cho ngươi thì cũng khó xử lắm đấy."
Lý Nguyên bình tĩnh nói: "Hắn, chẳng qua là một con kiến hôi mà thôi, không làm ra được bọt sóng gì."
Tống lão đầu thấy dáng vẻ Lý Nguyên không cho là đúng, trong lòng không khỏi âm thầm lắc đầu.
Cảm thấy Lý Nguyên vô cùng chủ quan.
Cách đó không xa, ánh mắt của Lý Tự Nhiên thỉnh thoảng ném về phía Lý Nguyên, âm u lạnh lẽo cực kỳ.
Mặc dù tu vi của hắn không cao, có điều hắn vẫn có thể nghe được cuộc trò chuyện của Lý Nguyên và Tống lão đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận