Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 767 - Tại sao ta lại xui xẻo như vậy?

Cô bé vui mừng nói: “Ngươi cũng muốn mua điện thoại sao? Tốt quá rồi, như vậy thì sau này lúc ngươi một mình ra ngoài liền có thể xem phát sóng trực tiếp của ngươi! Đường Tăng chỉ biết niệm kinh thôi, không thú vị gì cả!”
Tôn Ngộ Không hỏi: “Điện thoại có giá bao nhiêu?”
Tiểu Tê Tử: “Mười vạn lượng bạc.”
Bịch!
Hai chân Tôn Ngộ Không mềm nhũn, lập tức ngã từ trên ghế xuống đất.
Hắn khiếp sợ hỏi cô bé: “Không phải Bạch Hoa Xà Tinh bảo điện thoại bán giá một vạn hả? Sao ngươi lại bán với giá mười vạn? Ngươi cố tình ép ta, đúng không?”
Tiểu Tê Tử nghe Tôn Ngộ Không nhắc tới việc này lại thấy đau lòng: “Ài, ngươi đừng nhắc tới nữa. Ta vừa mới biết lúc trước ta toàn bán di động quá rẻ nên hai phút trước ta đã điều chỉnh lại giá bán điện thoại. Ngươi chính là khách hàng đầu tiên sau khi ta tăng giá.”
Sao ta lại xui xẻo như vậy?
Biết được Tiểu Tê Tử mới tăng giá được hai phút, Tôn Ngộ Không liền tức đến mức muốn hộc máu.
Sớm biết như vậy đã không dừng lại xem mấy người Băng Thiên bán nghệ.
“Ừm thì, ngươi có thể để hai phút sau hãy tăng giá được không?”
Tôn - Tiểu - Ngộ Không có hơi chột dạ hỏi cô bé.
Cô bé ngay lập tức lắc đầu như trống bỏi: “Không được, trước kia ta đã lỗ quá nhiều rồi, không thể tiếp tục lỗ thêm nữa.”
Tôn Ngộ Không thất vọng nói: “Nhưng ta không có nhiều tiền như vậy.”
Con bé nói: “Ngươi có đấy. Cư dân mạng đã tặng cho ngươi không ít đồ vật, đặc biệt là cái ‘Nhiên Đăng trả ta Định Hải Châu’, còn tặng cho ngươi một cái Hậu thiên linh bảo - ngọc bội Thần Tài đó, chỉ riêng cái Hậu thiên linh bảo này cũng có giá trăm vạn.”
“Thật không?”
Tôn Ngộ Không liền vui vẻ: “Nhưng ta phải làm thế nào mới có được đồ vật được tặng thưởng đó?”
Con bé bảo: “Ngươi mua một cái điện thoại, nhập thông tin của ngươi vào thì có thể lấy được vật phẩm ngươi được thưởng. Tuy nhiên, phần chiết khấu cho nền tảng cần được thanh toán trước.”
Tôn Ngộ Không kích động nói: “Vậy ngươi bán điện thoại cho ta trước đi, ta nhận vật phẩm xong sẽ đưa tiền cho ngươi.”
“Được”
Lần này thì Tiểu Tê Tử không từ chối.
Tiểu Tê Tử lấy một cái điện thoại từ trong kệ thủy tinh, sau đó nhập số liệu về vân tay, đồng tử, máu và các thông tin khác của Tôn Ngộ Không. Từ nay về sau, chỉ hắn mới có thể sử dụng chiếc di động này.
Sau khi Tôn Ngộ Không hoàn thành việc xác minh, vội vàng không chờ được mà đăng nhập vào tài khoản của mình.
Quả nhiên, ở trong cột vật phẩm của cửa hàng có hình ảnh của một khối ngọc bội.
Ở trong một cột trống khác, thấy có hơn 3 vạn lượng bạc.
Tôn Ngộ Không nhấn vào ngọc bội, muốn đổi ngọc bội thành tiền.
Tuy nhiên, hắn phát hiện muốn quy đổi ngọc bội cần phải nộp trước một phần của mười vạn lượng bạc.
Tỷ lệ đối với Hậu thiên linh bảo là 10%.
“Kẻ gian thương nào tạo cái này chẳng phải muốn lột một lớp da người sử dụng à?”
Tôn Ngộ Không không nhịn được mà chửi thầm một câu.
Cô bé vốn đang có vẻ mặt hiền lành liền lập tức nổi giận đùng đùng: “Không cho phép ngươi mắng cha ta.”
Tôn Ngộ Không nghi hoặc hỏi: “Ta có mắng cha ngươi đâu?”
Tiểu Tê Tử tức giận nói: “Ngươi nói cha ta là gian thương, như vậy còn không gọi là mắng à?”
“Cái này là cha ngươi tạo ra?”
Tôn Ngộ Không tò mò hỏi.
Cô bé: “Đương nhiên.”
Tôn Ngộ Không cảm thấy kỳ quái, lúc trước hắn vẫn luôn hoài nghi đây là do sư phụ mình làm ra, nhưng mà sư phụ làm gì có con gái?
Chẳng lẽ sư phụ lén lút kết hôn sau lưng mình? Ọe!
Lý Nguyên đang chuẩn bị cơm trưa tự nhiên thấy hơi buồn nôn.
Lén lút sau lưng?
Đây mà là tiếng người hả?
Con khỉ này thật ghê tởm.
Tôn Ngộ Không bất đắc dĩ nói: “Ta không lấy cái này ra được, phải làm sao bây giờ?”
Tiểu Tê Tử: “Ta có thể vay tiền để ngươi lấy ra.”
“Ngươi thật là tốt quá đi.”
Tôn Ngộ Không vui mừng khôn siết, chỉ cảm thấy có fan của mình thật tốt.
Tiểu Tê Tử: “Nhưng, ngươi mắng phụ thân ta, ta không thể giúp ngươi không hoàn trả.”
“Làm sao để có cách hoàn trả?”
Tôn Ngộ Không cẩn thận hỏi.
Hắn nghĩ, fan nhí này sao không ngốc nghếch chút chứ?
Chuyện của idol, so đo nhiều như vậy làm gì?
Tiểu Tê Tử từ từ nói: “Sau khi lấy ngọc bội ra, đổi một cái điện thoại, không thối tiền lẻ.”
“Gian thương!”
Tôn Ngộ Không trong thâm tâm nói thầm một câu.
Phải biết rằng, trước kia Tiểu Tê Tử nói ngọc bội Thần Tài trị giá 100 vạn bạc ròng, à điện thoại bán 10 vạn, trung gian còn kém hơn vài lần, đây là chuyện thối tiền lẻ sao?
Nhưng, Tôn Ngộ Không đối với tiền bạc vốn không để ý lắm, vậy nên mặc dù hắn mắng Tiểu Tê Tử là gian thương nhưng vẫn đồng ý với điều kiện của Tiểu Tê Tử: “Thành giao.”
Ngay sau đó, Tiểu Tê Tử cho Tôn Ngộ Không vay hơn 6 vạn lượng bạc, thêm số bạc mà Tôn Ngộ Không tự có, vừa hay chuộc được ngọc bội Thần Tài ra.
Giây phút nhìn thấy ngọc bội được lấy ra từ hư không, cả mặt Tôn Ngộ Không tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Thật ra, chỉ cần là chức năng truyền tống từ hư không này, điện thoại còn đắt hơn cả cái ngọc bội Thần Tài này.
Dùng một cái Hậu thiên linh bảo đổi lấy điện thoại, quá là lời.
Sau khi Tôn Ngộ Không cầm được điện thoại, liền vui tươi hớn hở rời khỏi cửa hàng điện thoại.
Nghĩ nghĩ hắn lại đến “Khách điếm Hữu Gian”, chuẩn bị đi thăm sư phụ.
Bước vào khách điếm, bài trí bên trong so với lúc hắn ở cách đây mấy trăm năm trước không có nhiều thay đổi lắm, chỉ là trên quầy rượu có thêm một cái chậu đen, một quả cầu thủy tinh.
Sao sư phụ không ở quầy rượu đọc sách?
Tôn Ngộ Không nghĩ nghĩ, bây sắp đến buổi trưa rồi, hình như đến lúc phải ăn cơm rồi.
Thế là hắn đi đến hậu viện, quả nhiên thấy Lý Nguyên đang ở phòng bếp.
Giờ phút này, Lý nguyên đang đội mũ đầu bếp, đeo một cái tạp dề màu trắng xào rau, động tác ưu nhã, mây bay nước chảy, lộ ra cảnh đẹp ý vui, giống như một nhà nghệ thuật đang thong dong chú tâm sáng tác ra một tác phẩm tuyệt thế.
“Chưởng quỹ, ta tới thăm ngươi này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận