Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2096 - Nếu không biết nói chuyện thì sau này đừng nói nữa!

Trong đó có cả lưỡi của hắn, lưỡi của Dịch Chí Bình không biết đã bị cắt từ khi nào.
“Aaaa, lưỡi của ta, ngươi đã làm gì ta?”
Dịch Chí Bình muốn gào lên nhưng khi hắn lại mở miệng lại không phát ra được tiếng nào.
Hắn thật sự đã trở thành người câm.
Không có từ gì có thể diễn tả được sự kinh hãi trong lòng hắn, hắn không ngờ rằng Lý Nguyên vừa nói sẽ khiến hắn không nói chuyện được nữa, hắn lập tức không phát ra được lời nào.
Đối với tu sĩ nếu chỉ cắt lưỡi thì cũng không ảnh hưởng đến việc nói chuyện.
Trừ cắt lưỡi ra chắc chắn Lý Nguyên đã làm gì đó.
Không lẽ hắn có thể Khẩu Hàm Thiên Hiến, Ngôn Xuất Pháp Tùy sao?
Dịch Chí Bình thật sự sợ rồi, hiện giờ trong đầu hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ chính là hy vọng người chủ nhân kia của hắn nhanh chóng đến đây.
Chủ nhân, rốt cuộc ngươi đang ở đâu?
Sao ngươi còn chưa tới?
Dịch Chí Bình không hề biết rằng thật ra chủ nhân của hắn đã ở trong đầu hắn rồi.
Lúc này thấy lưỡi của Dịch Chí Bình bị đứt, Đại Thanh Tùng lại càng ngạc nhiên hơn.
Vì vừa rồi hắn không hề phát hiện ra lưỡi của Dịch Chí Bình bị đứt như thế nào.
Cũng không thấy Lý Nguyên thi triển bất kỳ thần thông hay pháp lực nào.
Rốt cuộc người này là ai?
Sao ta lại không nhìn thấu được hắn?
Thực lực hiện tại của ta là cảnh giới Thiên Đạo sơ kỳ đó.
Cho dù hắn là Thánh Nhân cũng không thể qua mặt được ta chứ?
Đại Thanh Tùng suy nghĩ một chút, hắn dự định sẽ thăm dò người mà hắn không nhìn thấu được một lần nữa, hắn muốn biết, rốt cuộc người tên Lý Nguyên này đã tu luyện công pháp đặc biệt gì hay là thực lực cửa hắn mạnh đến khó lường?
Tâm hắn khẽ động, thân thể của Dịch Chí Bình trực tiếp bị Đại Thanh Tùng chiếm lấy.
Dich Chí Bính vốn đã hiến tế linh hồn mình cho hắn nên nếu Đại Thanh Tùng muốn chiếm lấy thân thể của Dịch Chí Bình chỉ cần nghĩ trong đầu thôi.
Sau khi hắn chiếm lấy thân thể Dịch Chí Bình, thân thể Dịch Chí Bình bỗng tràn đầy khí thế uy áp càn khôn, bá thiên tuyệt địa.
Hơn nữa, khí thế này còn đang khuếch trương, càng ngày càng mạnh, tựa như không có điểm dừng.
Cùng lúc đó, thân thể Dịch Chí Bình cũng nhanh chóng bành trướng.
Ngay lập tức, thân thể hắn cao lên mười trượng.
Thân thể hắn chằng chịt cơ bắp và mạch máu như một con mãng xà.
Con chim giẻ cùi trên cây xoài cảm nhận được luồng khí thế đáng sợ phát ra từ Dịch Chí Bình thì khỏi kinh ngạc, lông trên người dựng hết cả lên.
Bởi vì, hắn phát hiện khí thế này trước tiên là vượt qua Chuẩn Thánh, sau đó là vượt qua Thánh Nhân.
Cuối cùng, nó dừng lại ở cảnh giới Thánh Nhân đại viên mãn..
Hắn không thể tin được, tên bỉ ổi này lại có tu vi của một Thánh Nhân.
Điều này cũng thật điên rồ.
Trước đó sao ta không nhìn thấy?
Văn đạo nhân trở nên khiếp sợ, con mèo Ba Tư nhát gan kia lại càng khiếp sợ hơn, nó vội trốn vào tay áo rộng lớn của Lý Nguyên.
Nhưng mà với lực phòng ngự siêu cấp vô địch của Giang Lan nàng không cần phải sợ như vậy.
Tiếc là nàng quá nhát gan đi.
Nếu không nàng cũng sẽ không mang toàn bộ phần thưởng của hệ thống gia tăng lớp phòng ngự, Tiểu Long Nữ bị luồng khí tức này chấn nhiếp, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Trừ Lý Nguyên ra tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Dịch Chí Bình với vẻ mặt kinh hãi.
Tất cả đều không hiểu nổi, tại sao người này vừa rồi ở trước mặt Lý Nguyên không hề chút sức phản kháng, hiện giờ lại thay đổi đến chóng mặt như vậy?
Không lẽ, hắn cũng giấu tu vi đi à?
Nhưng nếu hắn thật sự giấu đi tu vi thì làm sao có thể bị Lý Nguyệt cắt đứt tứ chi? Cả lưỡi cũng bị cắt mất nữa?
Ai mà giấu tới khốn khổ như vậy?
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy vậy?
Tiểu Long Nữ khó hiểu nhìn Lý Nguyên.
Nàng muốn hỏi Lý Nguyên có biết chuyện đã xảy ra trên người của Dịch Chí Bình không?
Nhưng mà nàng sợ sẽ làm phiền hắn nên cuối cùng vẫn không mở lời.
Trái với sự khó hiểu của Tiểu Long Nữ, Dịch Chí Bình lại mừng như điên.
Tuy hắn nhận ra hắn không thể khống chế được thân thể của mình nữa.
Nhưng hắn cũng hiểu, như vậy là chủ nhân đã đến rồi.
Là chủ nhân đang khống chế thân thể hắn.
Chủ nhân đã tới giúp ta!
Lý Nguyên, ngươi tiêu rồi!
Hắn cảm thấy pháp lực trong cơ thể liên tục bành trướng, lực lượng trong cơ thể bùng nổ, pháp tắc tràn ngập xung quanh đều bị khí thế trên người trấn nhiếp, không cách nào tiếp cận được, điều này khiến Dịch Chí Bình càng kính sợ thực lực của chủ nhân hắn hơn.
Hắn thấy chỉ cần một đấm của chủ nhân là có thể làm tan nát cả Hồng Hoang chứ nói gì tới một Lý Nguyên.
Tên đó sẽ tan thành mây khói trong chớp mắt.
Mà cho dù thế thì chủ nhân trăm ngàn lần đừng dùng một đấm đấm hắn tan biến luôn, như vậy thì dễ cho hắn quá rồi.
Phải rút linh hồn của hắn ra rồi từ từ tra tấn, có như vậy mới hả được cơn giận trong lòng ta.
Dịch Chí Bình căm hận nghĩ.
Sau khi Đại Thanh Tùng kiểm soát thân thể của Dịch Chí Bình, hắn liền nhíu mày.
Hắn vốn định khôi phục lại hai tay, hai chân và lưỡi của Dịch Chí Bình như ban đầu, để nguyên như vầy quá tổn hại đến hình tượng của hắn rồi.
Đại Thanh Tùng vốn cho rằng chuyện này quá đơn đơn chỉ cần một ý niệm trong đầu là được thôi.
Nhưng sau khi phân bố ý niệm hắn phát hiện không thể khôi phục lại cái thân thể khuyết tật này của Dịch Chí Bình, điều này khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Vì một lý do nào đó hắn không thể dùng hết thực lực của mình.
Nhưng dù không thể dùng hết thực lực thì hắn cũng là Thánh Nhân đại viên mãn mà?
Sao ngay cả thương thế trên người cũng không chữa được?
Tuy hơi bất ngờ nhưng Đại Thanh Tùng không hề bị lúng túng, hắn lại tiếp tục sử dụng lực thời gian, lực sinh mệnh rồi lực luân hồi để khôi phục lại thân thể của Dịch Chí Bình, thực hiện đoạn chi trọng sinh.
Nhưng mà không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả đều thất bại.
Đại Thanh Tùng phát hiện, xung quanh những chỗ bị đứt lìa của Dịch Chí Bình có một luồng hắc khí đặc biệt, luồng hắc khí này có thể vô hiệu hóa cả lực thời gian, sinh mệnh và luân hồi. Vì ảnh hưởng của nó nên dù có cố gắng thế nào thì Đại Thanh Tùng cũng không thể khôi phục lại thân thể của Dịch Chí Bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận