Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 928 - Lời nói của tỷ phu, đương nhiên là tính.

Bạch Khởi thu hồi Hồng Uyên bảo kiếm, nhìn con chim giẻ cùi hỏi.
Chim giẻ cùi thấy Bạch Khởi nhận hắn là tỷ phu của Lý Nhị, trên trán lập tức lộ ra ba sợi gân màu đen.
“Hắn không phải.” Lý Nhị vội vàng chen vào một câu.
Cơm có thể ăn lung tung, nhưng tỷ phu không thể nhận bậy.
Con chim giẻ cùi nhìn lấy Bạch Khởi, thản nhiên nói: “Chủ nhân bảo ngươi và Doanh Chính đi gặp hắn một lần.”
“Chủ nhân ngươi lại là ai?”
Bạch Khởi hỏi.
Mặc dù trên mặt hắn không hiểu thanh sắc, nhưng trong lòng lại im lặng một hồi.

Thực lực của chim giẻ cùi đã vô cùng lợi hại, vậy mà đối phương còn có chủ nhân, vậy chẳng phải càng lợi hại sao?
Bỗng nhiên Bạch Khởi phát hiện muốn thống nhất Nhân tộc dường như không dễ dàng như dự tính.
Nếu ngay cả thống trị Nhân tộc cũng không dễ dàng, vậy chinh phục Thiên Đình, chủ tể Địa phủ thì sao? Chỉ sợ càng không dễ dàng!
Trong lòng Bạch Khởi không khỏi trở nên có chút nặng nề.
Chim giẻ cùi cũng là Văn đạo nhân lạnh lùng trả lời: “Đi thì ngươi sẽ biết.”
Trên mặt Bạch Khởi bất động, thản nhiên nói: “Chỉ có người khác đến chủ động xin gặp Thủy Hoàng bệ hạ, không ai có tư cách để Thủy Hoàng bệ hạ chủ động đi gặp người khác. Chủ nhân ngươi muốn gặp Thủy Hoàng bệ hạ thì bảo hắn đích thân đến là được.”
Văn đạo nhân bình tĩnh nói: “Vừa hay, chỉ có người khác chủ động bái kiến chủ nhân của ta, chưa ai có tư cách để chủ nhân ta chủ động bái kiến.”
Trong lòng Bạch Khởi không khỏi càng tò mò chủ nhân của chim giẻ cùi.
Là người nào lại cuồng vọng hơn cả Thủy Hoàng bệ hạ vậy?
Chỉ là, mặc dù trong lòng hắn tò mò, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như nước, thản nhiên nói: “Vậy thì hết cách.”
Muốn Thủy Hoàng bệ hạ di giá đích thân đi bái kiến, mãi không thể nào! Hắn, Bạch Khởi nói!
Văn đạo nhân: “Chủ nhân có nói, nếu các ngươi có thể đánh bại hắn thì hắn có thể bảo Lý Nhị nhường Đại Đường lại cho các ngươi.”
Bạch Khởi nghe vậy, trong lòng không khỏi khẽ động, hắn vội vàng nhìn về phía Lý Nhị: “Chuyện này có tính không?”
Lý Nhị gật đầu không chút do dự nói: “Lời nói của tỷ phu đương nhiên là tính.”
Hắn rất có lòng tin với tỷ phu.
Dù sao thì đây cũng là tồn tại ngay cả Thánh Nhân vạn cổ cũng phải khúm núm quỳ gối, mặc dù Thủy Hoàng lợi hại, nhưng còn xa mới bằng tỷ phu!
Bạch Khởi suy nghĩ một lúc, bóng dáng chợt lóe, lập tức biến mất khỏi thành lâu.
“Các ngươi đợi một chút.”
Chỉ để lại một câu dư âm vang lên bên tai mọi người.
Bạch Khởi đi đến trước xe rồng, bẩm báo với Thủy Hoàng về chuyện vừa rồi.
Thật ra Tần Thủy Hoàng đã nhìn thấy tất cả mọi chuyện trên tường thành, lắng nghe trong tai.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ hứng thú: “Chúng ta hãy đi gặp ‘tỷ phu’ thần bí này xem hắn muốn nói cái gì.”
Nói xong, xe rồng lập tức động đậy, bay về phía vị trí cửa thành.
Bạch Khởi theo sát phía sau.
Mười hai con hắc long kéo xe rồng nhanh chóng đi đến trên bầu trời cửa thành, trực quan cảm nhận được uy áp vô thượng, thi sát nồng đậm cùng với khí thế hủy diệt thiên địa phát ra từ hắc long, binh lính, đại thần Đại Đường trên tường thành đều khiếp sợ nghênh chiến, rung động: “Dẫn đường cho trẫm.”
Thủy Hoàng mở miệng nói.
Âm thanh như sấm, khí phách nặng nề truyền vào tai mỗi người trên tường thành một cách rõ ràng!
Trên thân chim giẻ cùi hiện lên một tia linh quang, bóng dáng lập tức trở nên khổng lồ trăm trượng, hắn ngồi xổm xuống, nói với Lý Nhị và Tiểu Tê Tử: “Tiểu chủ, bệ hạ, các ngươi hãy lên lưng ta, ta sẽ dẫn các ngươi trở về khách điếm.”
Tiểu Tê Tử nghe vậy, trực tiếp lái xe của nàng, chở Nữ Bạt lên trên lưng của chim giẻ cùi.
Lý Nhị bước cẩn thận trên cánh chim giẻ cùi.
Phát hiện cánh chim giẻ cùi vững vàng như mặt đất bằng phẳng, lúc này mới yên lòng.
Sau đó, trong lòng trở nên kích động không thôi.
Đây là lần đầu tiên hắn cưỡi thần điểu phi hành nên đương nhiên rất vui vẻ.
Còn về hắn là Nhân Hoàng, tại sao con chim giẻ cùi này có thể nâng được hắn lên, chuyện tỷ phu làm, còn cần biết tại sao sao?
Đợi Lý Nhị bước lên lưng chim, con chim giẻ cùi giương cánh lập tức bay lên, trực tiếp bay về phía khách điếm phía đông thành.
Mà xe rồng thì đi theo phía sau chim giẻ cùi.
“Không ngờ Lý tiền bối lại ra tay.”
Bát Cảnh cung, Thái Thượng Lão Quân lẩm bẩm mở miệng nói.
Phù Nguyên Tiên Ông thở dài: “Xem ra, dường như Lý tiền bối không hy vọng Nhân tộc bị Thiên Đạo tước đoạt thân phận nhân vật chính thiên địa.”
Thái Thượng Lão Quân nghe vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thất vọng.
Người cũng lộ ra vẻ thất vọng còn có Như Lai Tây Phương, Hạo Thiên và Dao Trì Thiên Đình.
“Có Lý tiền bối ra tay, xem ra Nhân tộc vẫn là nhân vật chính của thiên địa.”
Như Lai vừa nói, hắn vừa dặn dò Quan âm bên cạnh: “Ngươi hãy phái Phật môn hộ pháp võ tăng ở Đại Đường đến tương trợ Đường Vương.”
Quan âm chần chờ nói: “Có Lý tiền bối ra tay, Đường Vương còn cần chúng ta tương trợ sao?”
Như Lai thản nhiên nói: “Mặc kệ có cần hay không, đây là thái độ của Phật môn chúng ta. Nếu Đường Vương thấy Phật môn chúng ta bảo vệ giang sơn giúp hắn, nhất định trong lòng hắn sẽ cảm kích, sau này cũng sẽ mở rộng cánh cửa tuyên truyền cho Phật môn.”
Quan âm nghe vậy, lập tức giật mình gật đầu.
“Ca, ngươi muốn trợ giúp Lý Nhị đối phó đại quân Sát Thi của Thủy Hoàng sao?”
Đát Kỷ vừa chơi trò chơi trong khách điếm, vừa hỏi ca ca.
Lý Nguyên cũng đang chơi tuyệt địa cầu sinh, hắn thản nhiên nói: “Không phải giúp Lý Nhị.”
Đát Kỷ khó hiểu nói: “Vậy ngươi còn bảo Văn đạo nhân đi cứu Lý Nhị?”
Lý Nguyên: “Cứu Lý Nhị vốn không phải giúp hắn, chỉ là giúp đám Nhân tộc Đại Đường.”
Đát Kỷ nói: “Để Thủy Hoàng thống trị Nhân tộc cũng không có vấn đề gì chứ?”
Lý Nguyên: “Vấn đề rất lớn.”
Hắn vỗ tay phát ra tiếng.
Một dòng sông thời không lập tức xuất hiện trước mặt Đát Kỷ.
Ở trong dòng sông thời không, nàng nhìn thấy toàn bộ Cửu Châu đều bị mây đen bao phủ, mỗi ngày đều hỗn loạn, âm phong ảm đạm, giống như bức tranh đen trắng không có lấy một tia sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận