Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1165 - Ta thật sự không phải thái giám!!

Hằng Nga nghe thấy phía sau vang lên một giọng nói lạ, lúc này mới nhận ra phía sau mình vậy mà lại có người.
Nàng vội quay người lại, chỉ thấy một người con trai trông có chút dịu dàng, ái nam ái nữ, mặc một chiếc áo choàng cổ tròn tay hẹp màu đỏ thẫm, đầy hờ hững đứng phía sau nàng.
Nhìn thấy ăn mặc của đối phương, biểu cảm của Hằng Nga không khỏi có chút kỳ quặc.
Quần áo này, thật giống với trong hoàng cung của Tiểu Tê Tử, quần áo của thái giám mặc nhỉ?
Người này sao lại mặc quần áo như vậy?
Nhưng mà hắn trông cũng khá giống thái giám, còn mặc quần áo của thái giám, lẽ nào, hắn chính là tháo giám?
Thật ra, đây là vì Lý Trường Sinh vẫn luôn mặc loại quần áo này từ hai mươi vạn năm trước, kết quả mặc quen rồi, không nghĩ đến việc đổi phong cách cho bản thân.
“Là Nữ hoàng Tiên Đường phái ngươi đến đây sao?”
Hằng Nga trực tiếp hỏi Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh mặt đầy kỳ quặc nhìn Hằng Nga.
Hắn biết Nữ hoàng Tiên Đường, còn ở Thái Cực Cung của Lý Nhị gặp qua vài lần.
Trông lại mềm mại dễ thương, nhưng đáng tiếc chỉ là một đứa trẻ, trực tiếp bị hắn loại trừ khỏi danh sách những người vợ.
Nhưng mà: “Tại sao ngươi lại nói ta là Nữ hoàng Tiên Đường phái đến?”
Hắn kỳ quặc hỏi Hằng Nga.
Hằng Nga khẽ nhíu mày: “Ngươi không phải đang mặc quần áo của Tiên Đường hoàng cung sao?”
Lý Trường Sinh nghe thấy lời này, trong lòng lập tức sinh ra một cảm giác không lành.
Hắn vội vàng cúi đầu nhìn, quả nhiên, bản thân mặc quần áo của thái giám.
Trời ạ, bản thân vậy mà lại bị tiên nữ nhận nhầm là thái giám.
Hình tượng hoàn toàn bị hủy trong một lần.
Ta, ta không muốn sống nữa!
Lý Trường Sinh nén lại sự sụp đổ của nội tâm, hắn vội giải thích với Hằng Nga: “Hằng Nga tiên nữ đừng hiểu lầm, thật ra ta không phải thái giám, ta là người đàn ông khỏe mạnh, có thể cưới vợ, có thể sinh con.”
Hằng Nga không hiểu nói: “Vậy sao ngươi lại mặc quần áo của thái giám Tiên Đường?”
Lý Trường Sinh: “Đây, chuyện này nói ra rất dài, để ta từ từ giải thích với Hằng Nga tiên tử.”
Hằng Nga nghe thấy lời này, vẻ mặt đột nhiên lạnh đi, nàng lạnh nhạt nói: “Ngươi không cần thiết phải giải thích với ta, ta cũng không có hứng thú nghe.”
Lý Trường Sinh không có quan hệ gì với Tiểu Tê Tử, Hằng Nga đương nhiên không có hứng thú để ý Lý Trường Sinh rồi.
Nếu không phải Lý Trường Sinh mặc quần áo trong hoàng cung Tiểu Tê Tử, tưởng là người Tiểu Tê Tử phái đến, với tính tình của nàng, sẽ không nói chuyện với Lý Trường Sinh, càng đừng nói đến để nàng nghe một người đàn ông lạ giải thích.
Nghe sở thích bệnh hoạn của một người lạ, đây chẳng phải là có bệnh sao?
Lý Trường Sinh nhìn thấy vẻ mặt không cho phép của Hằng Nga, trong lòng lập tức đầy thất vọng.
Hắn cảm thấy, Hằng Nga chắc chắn vẫn nghĩ rằng hắn là thái giám, bởi vậy thái độ mới đột nhiên trở nên lạnh nhạt như vậy.
Nhưng ta thật sự không phải thái giám mà!
Ít nhất, bây giờ ta không phải!
Ta phải nghĩ cách thay đổi hình tượng trong lòng tiên nữ.
Hằng Nga lại không hề để ý Lý Trường Sinh, trực tiếp đi vào cổng lớn phủ đệ.
Sắp đến Tết Trung thu rồi, nàng muốn chuẩn bị bánh ngọt và bánh trung thu cho công tử.
Bởi vì mấy mươi vạn năm trước, nàng vẫn luôn dùng hoa quế làm nguyên liệu làm bánh ngọt, lo rằng công tử ăn ngán rồi, lần trung thu này, nàng chuẩn bị đổi một loại nguyên liệu, bởi vậy, Hằng Nga mới đến phủ đệ trước vài ngày.
Bởi vì trong Nguyệt cung rất nhiều nguyên liệu đều không có, bắt buộc phải đến phủ đệ lấy.
Lý Trường Sinh thấy Hằng Nga đi vào phủ đệ, liền muốn đi theo vào.
Nhưng mà, Dương Hòe đương nhiên sẽ không cho phép một người ngoài vào trong phủ đệ.
Hắn lập tức chặn ngay cửa, cau mày nói: “Đây không phải nơi ngươi có thể tùy ý đi vào.”
Lý Trường Sinh dùng giọng điệu đùa giỡn với đời nói: “Châm chước một chút đi, mọi người đều là thiên đạo, đừng có không hợp tình người như vậy.”
Dương Hòe nhàn nhạt nói: “Ta khuyên ngươi đừng nên làm trái ý Hằng Nga, nàng không phải người ngươi có thể nhúng tay vào.”
Suy nghĩ của Lý Trường Sinh, đương nhiên không qua được mắt của Dương Hòe.
Nhưng mà, Hằng Nga là thị nữ của công tử, công tử thích nhất xem Hằng Nga nhảy múa, sao có thể để Lý Trường Sinh nhúng tay vào?
Lý Trường Sinh cười nhạt, tự tin nói: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nàng chưa gả, ta chưa cưới, ta theo đuổi nàng có gì không được? Cho dù nàng gả cho người ta rồi, không phải vẫn có thể li hôn sao? Hôn nhân tự do hiểu không? Hằng Nga, bổn công tử theo đuổi chắc rồi!”
Còn có Nữ Oa và Hậu Thổ, bổn công tử cũng theo đuổi chắc rồi!
Câu này, Lý Trường Sinh không hề nói ra miệng.
Để tránh ở trước mặt Hằng Nga, tạo thành ấn tượng không tốt.
Dù sao, hắn ở trong ấn tượng trong lòng Hằng Nga, vốn dĩ đã không tốt rồi!
Dương Hòe nhìn dáng vẻ tự tin của Lý Trường Sinh, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia châm biếm: “Ngươi sẽ không tưởng rằng, tu vi hiện tại của ngươi, là có thể muốn làm gì thì làm chứ?”
Lý Trường Sinh đắc ý nói:
“Ngươi cũng đừng nói, tâ cảm thấy, tu vi hiện tại của ta, vẫn thật sự có thể muốn làm gì thì làm.”
Thân là Thiên Đạo chí cao, kết quả vẫn không thể muốn làm gì thì làm, vậy thì ai mới có thể muốn làm gì thì làm?
Còn Đại Đạo, đó là ý chí hồng mông, bản thân dựa vào hệ thống đều không cách nào tu luyện đến Đại Đạo, Lý Trường Sinh không cảm thấy trên đời này, thật sự có người có thể tu luyện đến loại cảnh giới này.
“Ếch ngồi đáy giếng, cũng dám nói xằng nói bậy.”
Đột nhiên, một giọng nói lành lạnh truyền vào trong tai Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh vội vàng đi theo hướng âm thanh, lập tức nước miếng cũng suýt chút chảy ra rồi.
Đây lại là một người đẹp tuyệt thế đẹp hơn Hằng Nga, Nữ Oa, Hậu Thổ cả ba lần.
Phụ nữ hai mươi tám trẻ trung, dịu dàng xinh đẹp, lưng ong chân thon, lúc thì dễ thương, lúc thì thanh thuần, lúc thì cao quý, dường như hàng ngàn phong cảnh tập hợp lại.
Về ngoại hình khí chất, đã vượt khỏi phạm trù mà từ ngữ có thể miêu tả rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận