Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2099 - Sự khiếp sợ của Đại Thanh Tùng!!

Nhưng mà, đây vẫn không phải điều làm cho Đại Thanh Tùng khiếp sợ nhất.
Điều làm cho Đại Thanh Tùng sợ hãi nhất chính là, cánh tay trái bản thể của hắn vậy mà cũng ở cùng thời gian, rơi xuống trong phòng học.
Vị trí chỗ đứt giống y như vị trí chỗ đứt của cánh tay nguyên thần.
Máu tươi màu tím bầm nháy mắt nhiễm đỏ trường bào của Đại Thanh Tùng.
Cũng khiến cho bạn học chung quanh và đạo sư đang giảng bài trên bục giảng sợ tới mức lớp học vốn im lặng, nhất thời trở nên rối loạn.
Mọi người đều quan tâm hỏi Đại Thanh Tùng.
“Đại Thanh Tùng, ngươi làm sao vậy?”
“Vô duyên vô cớ, sao cánh tay ngươi bị đứt?”
“Đại Thanh Tùng, ngươi đây là làm gì?”
“Kỳ quái, sao máu của ngươi là màu tím bầm?”
“Đúng vậy, máu tươi tiên nhân bình thường không phải màu vàng nhạt sao? Hơn nữa, máu tươi này còn có một luồng dược hương nồng đậm, ngửi một cái cảm giác tinh thần gấp trăm lần!”
“Mau đừng ngửi nữa, mau chóng dùng bùa cầm máu cầm máu cho Đại Thanh Tùng.”
“Dùng bùa cầm máu cái gì, giờ phút này hẳn là dùng bùa chặt đứt sinh cơ mới đúng, nhân lúc cánh tay đứt còn nóng, nhanh chóng cầm lên nối lại.”
Thật ra, bạn học chung quanh không biết chính là, trong nháy mắt Đại Thanh Tùng đã lập tức thi triển thần thông ở chỗ cánh tay bị đứt, muốn chữa trị cánh tay bị đứt.
Nhưng mà, cho dù hắn thi triển loại thần thông nào, thậm chí, hắn còn sử dụng một lọ được gọi là thánh đan chí tôn có thể chữa trị mọi thương thế mà hệ thống thưởng cho, nhưng cũng không thể chữa trị cánh tay gãy.
Giờ phút này Đại Thanh Tùng hoàn toàn bị dọa.
Chỉ cảm thấy một luồng cảm giác vô cùng mát lạnh, từ lòng bàn chân hắn nháy mắt xuyên tới đầu.
Làm cho hắn không khống chế được rùng mình một cái.
Nếu, chỉ là phân thân nguyên thần của hắn bị chém đứt một cánh tay, hắn vẫn sẽ không sợ hãi như vậy.
Nhưng đây chính là bản thể của hắn!
Phân thân bị thương, sao bản thể có thể bị thương?
Hơn nữa, bản thể của hắn là thiên đạo chi khu, nhục thân sớm đã tu luyện tới cảnh giới Hỗn Nguyên Bất Lộ, vạn kiếp bất diệt, hỗn độn bất hoại.
Cho dù là hơn một ngàn thánh nhân, đồng thời triển khai công kích với hắn, thân thể hắn cũng sẽ không có chút tổn thương.
Vì sao cánh tay của ta, không chút dự báo đã bị đứt?
Chẳng lẽ, chỉ bởi vì Lý Nguyên búng tay một cái sao?
Búng tay của hắn trâu bò như vậy?
Chẳng những tổn thương tới phân thân nguyên thần của ta, vậy mà còn tổn thương tới bản thể của ta?
Đây chẳng phải ý nghĩa là thật ra Lý Nguyên biết thân phận thật của ta?
Nghĩ đến đây, Đại Thanh Tùng liền cảm thấy một trận sợ hãi trước nay chưa có đánh úp lại hắn khiến cả người hắn rợn tóc gáy, lần lượt dựng ngược lên.
Cho dù lúc trước hắn mới xuyên qua đến Hồng Hoang, cũng chưa từng hoảng sợ bối rối như thế.
Đại Thanh Tùng không thể tưởng tượng.
Đây là loại thực lực như thế nào?
Hơn nữa, vừa rồi nếu ta không phải cũng muốn búng tay, còn không phát giác cánh tay của ta thật ra đã bị đứt.
Điều này chứng tỏ, tốc độ công kích của Lý Nguyên đã vượt qua nhận thức Pháp Tắc Thời Gian của ta.
Lần này, công kích của Lý Nguyên là cánh tay, cánh tay không cách nào khôi phục.
Nếu hắn công kích nguyên thần của ta, vậy ta không phải sẽ hoàn toàn chết sao?
Càng nghĩ, Đại Thanh Tùng càng cảm thấy cực kỳ kinh khủng, mồ hôi lạnh đã làm ướt trán hắn.
Ngay lúc Đại Thanh Tùng âm thầm khiếp sợ, sau khi đạo sư phù văn của hắn phát hiện tình huống của Đại Thanh Tùng, đã trước tiên đi tới trước người Đại Thanh Tùng.
Đạo sư phù văn không nói hai lời, lập tức lấy ra một tờ Sinh Cơ phù thượng phẩm, vỗ vào vị trí tay gãy của Đại Thanh Tùng.
Bạn học chung quanh thấy thế, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
“Có đạo sư ra tay, Đại Thanh Tùng không có việc gì.”
“Đại Thanh Tùng, ngươi cũng được đó, vậy mà tự mình làm rớt cánh tay của mình, thật không biết vừa rồi ngươi đang làm cái gì.”
“Các ngươi đừng chế ngạo Đại Thanh Tùng, không phát hiện mồ hôi của hắn đều đau đến chảy ra rồi sao?”
“Ồ?”
Ngay lúc vẻ mặt tất cả bạn học đều thoải mái, đạo sư phù văn lại phát ra một tiếng kinh ngạc.
Bởi vì, đạo sư phù văn phát hiện, sau khi Sinh Cơ phù hóa thành linh quang, cánh tay của Đại Thanh Tùng vậy mà cũng không đoạn chi trọng sinh như hắn dự đoán, khôi phục như lúc ban đầu.
Miệng vết thương vẫn là dáng vẻ cũ.
Cảm giác giống như hắn dùng một tờ phù văn giả vậy.
Nhưng hắn biết, Sinh Cơ phù không có khả năng là giả.
Đây chính là hắn dùng vô số tiên chi linh thảo, kết hợp phù văn đặc biệt chính tay luyện chế mà thành.
Làm sao có thể giả?
“Tại sao có thể như vậy?”
Đạo sư phù văn nhìn cánh tay gãy của Đại Thanh Tùng, vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
Bạn học chung quanh cũng đưa mắt nhìn nhau.
Phải biết rằng, Sinh Cơ phù là tiên phù thượng phẩm cấp Tiên, loại trị liệu giống như đoạn chi trọng sinh này, hẳn là phù hợp mới đúng.
Làm sao có thể không có chút tác dụng?
Cái này cũng quá kỳ quái.
Chỉ có Đại Thanh Tùng không cảm thấy kỳ quái, trước không nói tính đặc thù của miệng vết thương của hắn, chỉ riêng là Hỗn Nguyên Bất Lộ chi khu của hắn, cũng không phải là một tiên phù có thể chữa trị.
Đương nhiên, bạn học xung quanh chỉ cho rằng Đại Thanh Tùng là tu sĩ Yểm Tiên trung kỳ.
“Đại Thanh Tùng, rốt cuộc cánh tay ngươi là làm sao bị đứt? Còn nữa, sao máu của ngươi là màu tím bầm?”
Đạo sư phù văn cũng nhịn xuống tò mò trong lòng, vẻ mặt khó hiểu hỏi Đại Thanh Tùng.
Bạn học xung quanh cũng lần lượt nhìn bạn học bình thường kiệm lời ít nói, mọi thứ đều nhìn bình thường không có gì kỳ lạ này.
Lần đầu tiên bọn họ phát hiện, bạn học nhìn như bình thường này, tựa hồ cũng không bình thường
Đại Thanh Tùng thấy sự dị thường của mình, khiến cho người khác thật là tò mò.
Hơn nữa, hắn cảm thấy thân phận của mình, rất có thể bại lộ ở trước mặt Lý Nguyên.
Điều này làm cho Đại Thanh Tùng có loại cảm giác nguy cơ thật sâu.
Hắn không dám tiếp tục ở lại học viện Ly Sơn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận