Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1181 - Hệ thống nha hoàn mạnh nhất!

Chỉ cần là người có đầu óc bình thường đều sẽ không tin.
Lý Trường Sinh cũng không tin.
“Ngươi đang đùa đúng không?”
Hắn ngờ vực hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên không nói gì, Nữ Oa trả lời thay hắn: “Hắn không hay nói đùa với người lạ.”
Lý Nguyên gật đầu.
Nữ Oa biết rõ vài thói quen của hắn.
Thấy Lý Nguyên gật đầu, nàng lập tức mừng rỡ, vui như vừa ăn được mật ngọt.
Nàng đắc ý nhìn về phía Hậu Thổ.
Hậu Thổ tức thì có chút ghen tị!
Lý Trường Sinh không hiểu Nữ Oa vui cái gì?
Hắn xoắn xuýt nói: “Thược Dược là cường giả Thiên Đạo hậu kỳ, sao có thể là nha hoàn của ngươi?”
Đát Kỷ thấy dáng vẻ khó tin của Lý Trường Sinh, nghi hoặc hỏi: “Người khác có khúc mắc ta còn hiểu được, còn ngươi khúc mắc cái gì?”
“Sao ta không được có khúc mắc chứ?”
Lý Trường Sinh không hiểu, hỏi.
Đát Kỷ: “Ngươi là Thiên Đạo chí cao, không phải còn vui vẻ làm thái giám ở Thái Cực cung sao?”
Lý Trường Sinh: “…”
Sao mà giống nhau được chứ?
Ta làm thái giám vì đó là yêu cầu của hệ thống.
Không lẽ Thược Dược làm nha hoàn cũng là yêu cầu của hệ thống?
Hừmmm, có thể lắm.
Nói không chừng Thược Dược cũng có một hệ thống, hệ thống nha hoàn mạnh nhất.
Thế nên nàng mới có nhiều Hỗn Độn chí bảo như vậy?
Vì vậy nhóm Đát Kỷ mới có thể đoán được hắn cũng có một hệ thống?
Càng nghĩ, Lý Trường Sinh càng cảm thấy khả năng này có lý nhất.
Nếu không hắn thật không nghĩ ra những người này là sao biết được chuyện của hệ thống.
Xem ra hắn và Thược Dược đúng là trời sinh một đôi!
Trai tài gái sắc, thực lực ngang nhau, còn có bàn tay vàng nữa.
Trên đời chỉ có một chữ có thể hình dung được đôi ta, chính là “xứng”!
Lúc Lý Trường Sinh đang ôm mộng đẹp thì Đát Kỷ nói tiếp: “Hơn nữa, Thược Dược tỷ tỷ cũng không phải tự nguyện làm nha hoàn mà là bị ca ca của ta ép buộc. So với chuyện ngươi tự nguyện làm thái giám thì nàng không phải quá bình thường sao?”
Ép buộc!
Lý Nguyên trợn mắt nhìn muội muội.
Trong ngữ cảnh muội muội nói, hắn giống như một tên cường hào ác bá vậy đấy.
Hắn làm như vậy chỉ vì muốn Thược Dược thu liễm sát khí lại, hoàn toàn là hành vi chính nghĩa mà!
Lý TRường Sinh nghe Đát Kỷ giải thích xong thì vô cùng bất ngờ.
Hắn không ngờ Thược Dược vậy mà lại bị Lý Nguyên “ép buộc”!
Chẳng lẽ Thược Dược không có “hệ thống nha hoàn mạnh nhất”!
Không được, ta phải cứu Thược Dược ra khỏi ma chưởng Lý Nguyên, sau đó để nàng lấy thân báo đáp!
Mà cũng có lẽ không cần khiến nàng lấy thân báo đáp, đến lúc đó, nàng sẽ chủ động lấy thân báo đáp!
Nghĩ đến cảnh tượng Thược Dược lấy thân báo đáp, Lý Trường Sinh vui đến suýt bật cười thành tiếng.
Lý Nguyên: “…”
Thôi được rồi, ai mà lại chẳng có ảo tưởng chứ?
Nhưng mà thực lực của Lý Nguyên mạnh thế nào mới có thể “ép buộc” được một vị cường giả Thiên Đạo hậu kỳ làm nha hoàn?
Lúc nãy hắn còn nói hắn mạnh hơn ta gấp ngàn vạn lần, chẳng lẽ là thật?
“Ngươi là Đại Đạo hả?”
Lý Trường Sinh thử dò xét Lý Nguyên.
Giọng hắn hơi gượng, hắn thật sự sợ Lý Nguyên nói một chữ “Đúng”.
Nếu Lý Nguyên là Đại Đạo, vậy sao hắn có thể cứu Thược Dược ra khỏi ma chưởng của Lý Nguyên đây?
“Không phải…”
Lý Nguyên ăn hết một miếng thịt kho tàu mới thản nhiên lắc đầu phủ nhận.
Há!
Lý Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.
Quá tốt rồi!
Hắn không phải Đại Đạo.
Xem ra ta vẫn còn hy vọng có thể cứu được Thược Dược!
Vậy mà lại để một vị mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành làm nha hoàn, thật không biết thương hoa tiếc ngọc!
Nhưng cũng may hắn không biết thương hoa tiếc ngọc, nếu không ta đã không có cơ hội rồi!
Xem ra lúc nãy hắn nói hắn mạnh hơn ta gấp ngàn vạn lần chỉ là nói khoác mà thôi!
“Ngay cả Đại Đạo cũng không phải, vậy mà cũng không biết xấu hỏi nói mạnh hơn ta gấp ngàn vạn lần?”
Lý Trường Sinh bực dọc nói với Lý Nguyên.
Suýt chút nữa dọa được ta rồi!
Lý Nguyên thấy dáng vẻ nhẹ nhõm của Lý Trường Sinh, không khỏi cười nói: “Cái này không mâu thuẫn đúng không?”
“Không mâu thuẫn.”
Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói.
“Một chút cũng không mâu thuẫn.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói tiếp.
“Vô cùng phù hợp ăn khớp.”
Lão Tử nói.
Ba tên nịnh bợ!
Lý Nguyên khinh bỉ nhìn Tam Thanh một cái.
“Ngay cả Đại Đạo cũng không phải, sao mạnh hơn ta gấp ngàn vạn lần được? Ngươi cũng quá khoác lác đi?”
Lý Trường Sinh hài hước nhìn Lý Nguyên.
Đát Kỷ thấy Lý Trường Sinh nói ca ca mình ba hoa, trong lòng vô cùng khó chịu.
Nàng không nhịn được nói: “Vì ca ta đã vượt ra Đại Đạo rồi, hắn nói mạnh hơn ngươi gấp ngàn vạn lần đã xem là khiêm tốn rồi!”
Bịch!
Lý Trường Sinh nghe vậy, lảo đảo một cái trực tiếp rơi xuống đất, ngã rầm một cái.
Lộ ra vẻ mặt trước đây chưa từng có.
Đã vượt ra Đại Đạo!
Bà mẹ nó, thật hay giả vậy?
Hắn mạnh vậy sao?
Đát Kỷ thấy Lý Trường Sinh ngã trên đất, vẻ mặt hoảng loạn mới lộ ra nụ cười hài lòng.
Ai bảo ngươi kinh thường ca ta!
Biết lợi hại chưa!
Sau khi hoàn hồn, Lý Trường Sinh vội vàng đứng dậy.
Bất chấp hoảng loạn, vẻ mặt kinh hãi hỏi Lý Nguyên: “Ngươi, ngươi thật sự đã vượt ra Đại Đạo?”
“Chẳng lẽ còn lừa ngươi sao?”
Đát Kỷ lẩm bẩm.
Lý Nguyên bình thản gập đầu.
Thấy Lý Nguyên thừa nhận, Lý Trường Sinh chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, sốc đến không nghĩ được gì nữa.
Hắn cũng hoài nghi Lý Nguyên và Đát Kỷ đang khoắt lát, dù sao hắn chưa từng nhìn thấy Đại Đạo, nói gì tới người đã vượt ra Đại Đạo.
Hắn có hệ thống còn không làm được!
Người khác làm sao có thể đạt tới cảnh giới cao như vậy được?
Bỗng nhiên Lý Trường Sinh nhớ đến cái gì đó, hắn lại hỏi Lý Nguyên: “Nói như vậy, phủ đệ mà Thược Dược ở cũng là của ngươi sao?”
Nếu Thược Dược thật sự là nha hoàn của Lý Nguyên, vậy thì tất nhiên phủ đệ cũng là của Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu: “Trước đây sống ở đó một thời gian.”
Lý Trường Sinh: “Vậy những Hỗn độn chí bảo Thược Dược sử dụng thì sao?”
Lý Nguyên: “Là mấy đồ dùng ta đặt trong phủ đệ.”
Thấy dáng vẻ hời hợt của Lý Nguyên, trong lòng Lý Trường Sinh rung động, nhưng đã đến mức độ tột đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận