Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 919 - Làm một gã hầu bàn, lại còn tính may mắn sao?

Đúng lúc này, Bạch Tinh Tinh và Thiết Phiến công chúa tìm tới.
Các nàng nghe Tôn Ngộ Không nói có thể cứu sống cây Nhân Sâm Quả, tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Không phải Tôn Ngộ Không chưa tìm được cách cứu sống cây Nhân Sâm Quả sao? Sao đột nhiên được rồi?
Trấn Nguyên Tử cảm nhận được linh khí ở trong bình ngọc, không khỏi giật mình từ trên diễn đoàn phóng tới.
Mặt mày đầy vẻ kích động nói: “Cái này, đây là dịch thể Ngưng Chi Cam Lộ, một giọt đã có thể sản sinh xương trắng, người chết sống lại, tẩm bổ vạn vật. Ngươi từ đâu mà có?”
Dịch thể Ngưng Chi Cam Lộ?
Bạch Tinh Tinh và Thiết Phiến công chúa cũng ngạc nhiên mở to hai mắt ra nhìn.
Đây chính là báu vật trời đất vô cùng trân quý, không ngờ Tôn Ngộ Không lại có.
Tôn Ngộ Không lên tiếng giải thích: “Mấy ngày trước ta đi tìm cách cứu sống cây Nhân Sâm Quả, một vị cao nhân tặng cho ta.”
“Cao nhân? Là ai?”
Trấn Nguyên Tử tò mò hỏi.
Tôn Ngộ Không: “Chắc là ngươi biết, họ Lý, hắn còn có một vị muội muội.”
Trong lòng Trấn Nguyên Tử hơi dao động, nhất thời sửng sốt há to miệng:
“Lại là Lý tiền bối sao?”
Hắn không cách nào tưởng tượng nổi nhìn Tôn Ngộ Không: “Ngươi biết cả Lý tiền bối cơ à?”
Lý tiền bối ư? Lại là vị đại lão thần bí này.
Bạch Tinh Tinh và Thiết Phiến công chúa liếc mắt nhìn nhau một chút, đây là lần thứ hai bọn họ nghe được ba chữ “Lý tiền bối”này.
Không biết vị đại lão này đến cùng lợi hại cỡ nào, sao lại khiến cho Trấn Nguyên Tử giật mình tới như vậy?
Trong lòng hai người lướt qua một tia nghi ngờ.
Tôn Ngộ Không trả lời: “Ta đã từng đi theo Lý tiền bối làm hầu bàn mấy năm. Hầu bàn đó biết không?”
Thật đúng là không công chịu ấm ức.
Trong lòng Thiết Phiến công chúa và Bạch Tinh Tinh lập tức sinh ra tình cảm tiếc thương vô hạn.
Nhưng Trấn Nguyên Tử lại lộ ra biểu cảm ghen tỵ nhìn Tôn Ngộ Không: “Ngươi ngược lại là vận may đấy, lại có thể làm hầu bàn cho Lý tiền bối, thảo nào lại có một thân tu vi như vậy.”
Khóe miệng Thiết Phiến công chúa và Bạch Tinh Tinh giật giật, suýt chút nữa đã cho rằng lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Làm một tên hầu bàn, lại còn tính may mắn gì hả? Đây coi là may mắn gì chứ?
Tên Trấn Nguyên Tử này, không phải chỉ đang cố ý châm chọc đấy chứ?
Trấn Nguyên Tử quả thực ghen tỵ.
Chỉ có sau khi biết đại gia giữ cửa và hầu gái của Lý Nguyên có thân phận gì thì mới biết có thể làm hầu bàn cho Lý Nguyên trâu bò cỡ nào.
Tôn Ngộ Không nhớ tới kinh lịch bái sư lúc đầu, gật đầu nói: “Vận khí xác thực tốt.”
Trấn Nguyên Tử nhịn xuống nỗi khiếp sợ trong lòng, hắn khó hiểu hỏi Tôn Ngộ Không: “Nếu ngươi đã có được Ngưng Chi Cam Lộ, vì sao không lấy ra từ trước?”
Tôn Ngộ Không: “Chưởng quỹ nói, cho dù ta không lấy ra, ngươi cuối cùng cũng phải thả chúng ta đi. Ta không tin lắm nên mới thử một chút.”
Hắn không có nói toàn bộ sự thật.
Dù sao có thể được đến lời cảm ơn của Trấn Nguyên Tử, vẫn là không cần nói ra trước mặt Trấn Nguyên Tử.
Trấn Nguyên Tử nghe vậy, không khỏi cười khổ.
Dù sao phía sau đám người này là Tây Phương giáo, hắn xác thực không dám làm gì bọn họ.
“Nếu biết ta cuối cùng phải thả các ngươi, vậy ngươi vì sao hiện tại lại đem Ngưng Chi Cam Lộ lấy ra tới?”
Tôn Ngộ Không: “Việc này cũng là do chúng ta sai trước, đương nhiên phải giúp ngươi cứu sống Nhân Sâm Quả Thụ.”
Trấn Nguyên Tử thấy Tôn Ngộ Không làm việc phong cách lỗi lạc, lại nghĩ tới quan hệ của đối phương với Lý Nguyên, trong lòng hơi động, lập tức toát ra một ý tưởng.
Hắn nói với Tôn Ngộ Không: “Phong cách làm việc của ngươi ngược lại là rất hợp ý ta. Nếu ngươi có thể cứu sống Nhân Sâm Quả Thụ, ta sẽ cùng ngươi kết bái huynh đệ. Không biết ý của ngươi như nào?”
Dù là Tôn Ngộ Không luôn bình tĩnh, nhưng sau khi nghe được ý tưởng của Trấn Nguyên Tử, vẫn không khỏi kinh ngạc há hốc mồm.
Một bên hai người Bạch Tinh Tinh và Thiết Phiến công chúa cũng kinh ngạc, nghẹn họng nhìn trân trối, biểu cảm tràn ngập vẻ không thể tin được.
Phải biết, Trấn Nguyên Tử thế nhưng là một trong các lữ khách may mắn được học tập ba ngàn đại đạo cùng Đạo Tổ tại Tử Tiêu cung, cùng bối phận với mấy vị thánh nhân.
Vậy mà chủ động đưa ra yêu cầu kết bái làm huynh đệ với Tôn Ngộ Không, điều này thực sự là quá ngoài ý muốn.
Trấn Nguyên Tử làm như thế, không sợ người khác nói hắn tự hạ thấp thân phận sao?
Tôn Ngộ Không thấy thiên thời, địa lợi, đợi sau khi hắn lấy lại tinh thần, trong lòng suy nghĩ một chút, đã đoán được dụng ý của Trấn Nguyên Tử.
Khẳng định là do chưởng quỹ, Trấn Nguyên Tử vì vậy mới muốn kết bái huynh đệ cùng ta. Chưởng quỹ chỉ sợ sớm đã nghĩ tới chuyện này đi?
Bằng không thì lão nhân gia cũng không đợi sau khi Phật môn chúng ta đến lại lấy ra thêm Ngưng Chi Cam Lộ.
Tôn Ngộ Không trong lòng hiện lên ngàn vạn suy nghĩ, chẳng qua trên mặt không có chần chờ quá mức.
Hắn thấy Trấn Nguyên Tử nhìn mình chân thành, gật đầu nói: “Nếu ngươi coi trọng ta, ta đương nhiên là cầu còn không được.”
Trấn Nguyên Tử thấy Tôn Ngộ Không đáp ứng, không khỏi hết sức vui mừng.
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi bị Như Lai lấy thế đè người, hắn coi như hoàn toàn hiểu ra bất đắc dĩ của một Tán Tiên.
Mặc dù hắn có tu vi cao, nhưng lại không có bất kỳ thế lực nào, đến mức để một hậu bối như Như Lai chèn ép cũng không dám phản bác.
Tôn Ngộ Không mặc dù tu vi không cao, nhưng phía sau có Lý Nguyên. Bởi vậy kết nghĩa huynh đệ cùng Tôn Ngộ Không, Trấn Nguyên Tử cũng không cảm thấy thua thiệt gì.
Trấn Nguyên Tử vội vàng bố trí đạo đồng, bày biện hương án, muốn cùng Tôn Ngộ Không chính thức kết bái.
Sau khi mấy người trước sảnh Như Lai, Đường Tăng, Trư Bát Giới, Sa hòa thượng biết được tin tức Tôn Ngộ Không muốn kết nghĩa huynh đệ với Trấn Nguyên Tử, đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm.
Không rõ Trấn Nguyên Tử nổi điên cái gì, lại muốn cùng một tu sĩ sơ kỳ Đại La Kim Tiên kết nghĩa huynh đệ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận