Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2198 - Trẻ con nhà bên thèm phát khóc (2)

Sao hắn thấy câu này nghe sặc mùi châm chọc vậy nhỉ?
Đợi Tiểu Tê Tử rửa tay xong, bữa cơm chính thức bắt đầu.
Cuối cùng Mai Thiên Vũ cũng được ăn đồ Lý Nguyên đích thân nấu.
Nàng chỉ biết hình dung bằng một câu: Đứa bé nhà bên cũng phải thèm phát khóc!
Rốt cuộc nàng đã hiểu trong phim Thực Thần, tại sao các giám khảo ăn miếng cơm xá xíu mà cũng xúc động rớt nước mắt, họ không hề làm lố tí nào.
Bởi lẽ trên đời đúng thật có món ngon thế đấy.
Tỷ như năm món ăn, một món canh hôm nay Lý Nguyên làm.
Mỗi một món đều khiến Mai Thiên Vũ cảm thấy nếu đế giày có mùi vị này thì nàng cũng sẽ gặm hết ngon lành.
Chưa bàn về ngoại hình của Lý Nguyên, chỉ bằng tài nấu nướng này cũng dư sức chinh phục tất cả nữ nhân!
Ai, chẳng biết bao giờ mới có thể khiến Lý Nguyên nấu đủ loại món ngon cho ta ăn mỗi ngày?
Con tim kích động, đôi tay run run, Mai Thiên Vũ vốn muốn trổ bản lĩnh, nhai nuốt thoả thích bằng tốc độ bão lốc.
Song, cuối cùng nàng cũng phải khống chế tốc độ bão tố của mình
Ăn một cách tương đối thanh lịch và trang nhã.
Giống như một tiểu thư khuê các.
Đành chịu thôi, khí thế của Tiểu Tê Tử phía đối diện quá mạnh mà.
Mai Thiên Vũ hoàn toàn không dám buông thả bản thân trước mặt Tiểu Tê Tử.
Đừng nói là ăn uống thả ga, nàng có cảm giác nếu tiếng nhai của mình to hơn một chút thì đó chính là sự thất lễ nghiêm trọng.
Tiểu Tê Tử này là ai?
Tại sao khí thế của nàng còn mạnh hơn cả cha nàng?
Mai Thiên Vũ vừa lặng lẽ ăn cơm vừa nghĩ thầm.
Giữa bữa cơm, Mai Thiên Vũ bỗng nói với Lý Nhị: “Phụ vương, ta có chuyện muốn nói cho ngài biết.”
“Chuyện gì?”
Lý Nhị đang gặm một đống móng heo kho tàu, hắn tò mò hỏi lại Tiểu Tê Tử.
Ôi, móng heo vừa mềm vừa thơm ngon, ăn quá đã!
Tiểu Tê Tử bình tĩnh đáp: “Ta cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá, vậy nên ta định tặng ngôi vị hoàng đế cho ngươi, để ta tập trung bế quan tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá cảnh giới Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.”
Đùng!
Nghe lời này của Tiểu Tê Tử, Mai Thiên Vũ nhất thời cảm thấy bản thân bị sét đánh trúng.
Mai Thiên Vũ nhất thời chấn kinh đến mức tâm thần chập mạch, hồn lìa khỏi xác, miệng sùi bọt mép.
Cái gì?
Ngôi vị hoàng đế?
Đột phá Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên?
Tiểu Tê Tử thế mà lại là thánh nhân?
Nói vậy thì nàng chính là Nữ hoàng Tiên Đường trong truyền thuyết?
Mẹ ơi!
Thì ra con gái nuôi của Lý Nguyên là Nữ hoàng Tiên Đường!
Mai Thiên Vũ cuối cùng cũng hiểu tại sao đám Lý Mậu, Lý Đại lại tỏ ra sửng sốt như vậy sau khi nghe Lý Nhị nhắc đến tên Tiểu Tê Tử trong trà lâu.
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao Lý Nhị đặt tên Tiểu Tê Tử ngang hàng với hai thánh nhân nương nương khác.
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao khí thế của Tiểu Tê Tử lại khủng bố đến thế.
Bởi lẽ Tiểu Tê Tử chính là thánh nhân!
Hơn nữa vị nữ hoàng này còn sắp đột phá Thánh Vị.
Trâu bò quá đi mất!
Mai Thiên Vũ bàng hoàng, song mức độ sốc của Lý Nhị cũng chẳng thua nàng là bao.
Thậm chí chỉ hơn chứ không kém.
Bởi vì tin tức Tiểu Tê Tử tiết lộ quá sức bất ngờ, Tiểu Tê Tử vậy mà lại chuẩn bị truyền ngôi hoàng đế cho hắn!
Lẽ nào ta lại sắp phải làm hoàng đế?
Vả lại còn là một tuyệt thế hoàng đế uy áp tam giới, thống trị Cửu Châu.
Mẹ ơi, chân nhũn ra rồi.
Nói một cách tương đối, tin Tiểu Tê Tử muốn đột phá Thánh Vị còn không khiến chấn động dữ dội như thế.
Tại hiện trường, chỉ có ba người Lý Nguyên, Tiểu Long Nữ, Lý Nhị vẫn bình chân như vại, bình thản ăn cơm.
Tiểu Long Nữ quả thực không quan tâm điều gì ngoài chuyện của Lý Nguyên.
Trong mắt nàng, dù Tiểu Tê Tử làm Nữ hoàng hay Thái thượng hoàng làm hoàng đế thì cũng chẳng liên quan gì tới nàng.
Còn Lý Nguyên, hắn lại càng không thèm để ý đến mấy việc này.
Bất kể là hoàng đế hay thiên đạo, trong mắt hắn cũng chỉ là chuyện cỏn con không đáng kể mà thôi.
Qua một lúc lâu, Lý Nhị mới định thần lại sau cơn sốc.
Hắn nhìn Tiểu Tê Tử, trên mặt để lộ vẻ do dự: “Dù ngươi có muốn bế quan tu luyện thì cũng không cần thoái vị đâu. Hiện giờ ngươi đã sáng lập xong chế độ tam quyền phân lập Tiên Đường, các loại chính vụ cũng có thể giao cho các tể tướng và sáu bộ bàn bạc xử lý. Dù ngươi không đụng tay vào việc gì triều đình vẫn có thể vận hành bình thường, Vậy nên ngươi không cần đích thân can dự, chỉ việc nắm giữ quyền lực là được.”
Tiểu Tê Tử lắc đầu đáp: “Tuy rằng đại thần trong triều có thể tự vận hành xử lý sự vụ nhưng vẫn còn cần một vị đế vương giám sát hành động của họ mọi nơi mọi lúc, tránh để lợi ích của họ bành trướng quá nhiều rồi làm ra những chuyện khiến thiên hạ oán trách.
Lý Nhị vẫn có chút không muốn tiếp quản, hắn nói: “Tiên Đường chúng ta chỉ cần ngươi làm một cây Định Hải Thần Châm, những chuyện lặt vặt khác căn bản không thể gây ra sóng gió gì lớn. Quan viên triều đình có lẽ sẽ phát sinh chuyện có kẻ đứng giữa kiếm lời bỏ túi riêng, kết bè kéo cánh, nhưng chắc chắc không dám đi quá xa đến mức ngươi bất mãn. Vì vậy có cần ta giám sát hay không, thật ra cũng chẳng khác nhau mấy.”
Thấy phụ vương không muốn tiếp quản,
王脆

nói: “Thật ra ta cũng biết sự vụ triều đình không phiền nhiễu lắm. Chỉ là ta làm nữ hoàng lâu quá rồi, làm đến chán, thế nên bây giờ mới muốn thoái vị cho ngài.”
Mai Thiên Vũ: “…”
Nàng không ngờ làm hoàng đế mà cũng phát chán được.
Chẳng biết đây có tính là Versailles hay không?
Biết Tiểu Tê Tử thật sự muốn thoái vị, Lý Nhị không động lòng.
Thành thật mà nói, hắn sao có thể thờ ơ trước quyền thế ngút trời của Tiên Đường?
Song, tuy động tâm nhưng hắn cũng không nên chấp nhận ngay.
Như vậy có vẻ hấp tấp quá.
Ta có nên giữ kẽ không nhỉ?
Vì vậy, ngoài mặt hắn vẫn tỏ ra hơi lưỡng lự: “Nếu ngươi thật sự không muốn làm hoàng đế thì cũng không cần thoái vị nhường ta đâu? Tự cổ chí kim nào có chuyện con gái thoái vị cho cha mẹ làm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận