Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1308 - Dùng tư thái cứu thế chủ làm chấn động tất cả mọi người!

Tiểu Tê Tử không nói thêm gì, lập tức bay về phía khe nứt không gian trên bầu trời.
Mà mười hai Tổ Vu và Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất đứng xung quanh Tiểu Tê Tử, bảo vệ cho Tiểu Tê Tử.
Phàm là hung thú Tuyệt Địa có ý đồ tiếp cận đều bị chém giết.
Lập tức, trên bầu trời Giang thành có mưa máu bay tán loạn, vung vãi khắp nơi.
Pháp thuật màu sắc đa dạng tràn ngập chân trời.
Tiếng nổ mạnh khủng bố vô song chấn động vòm trời.
Hung thú Tuyệt Địa xung quanh nhìn thấy có người có ý đồ tiếp cận khe nứt không gian, công kích phát ra càng kịch liệt hơn.
Hơn nữa ngày càng có nhiều hung thú mạnh mẽ vây về phía này.
Triển khai công kích khủng bố vô song về phía đám người Tiểu Tê Tử.
Nhất thời, trên bầu trời Giang thành đều là pháp tắc và pháp tắc va chạm, lực lượng và lực lượng cắn giết.
Tất cả không gian đều bị pháp thuật cuồng bạo lấp đầy, không có chút khe hở nào.
Dù là mười hai Tổ Vu, Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất đều là cường giả cảnh giới Chuẩn Thánh, nhưng cũng cảm thấy có chút khó tiêu với công kích như dời núi lấp biển này.
Đặc biệt là lúc mọi người cách khe nứt Tuyệt Địa càng gần, thì công kích chịu đựng lại càng mãnh liệt.
Cho nên đến cuối cùng, mọi người đều trở nên khó khăn khi đối mặt với công kích không kẽ hở xung quanh.
Tất nhiên người bên trong bảo điện Lăng Tiêu cũng nhìn thấy chuyện Tiểu Tê Tử dẫn dắt mọi người xông về phía khe nứt Tuyệt Địa.
Đặc biệt là Chúc Giang Ca, trên mặt tràn ngập châm chọc.
“Chỉ là Chuẩn Thánh đại viên mãn đã muốn phong ấn khe nứt Tuyệt Địa, quả thực không biết lượng sức.”
Trương Bách Nhẫn biết rõ lai lịch của Tiểu Tê Tử, hắn nghe Chúc Giang Ca nói Tiểu Tê Tử không biết lượng sức thì không khỏi mở miệng phản bác: “Vậy thì chưa chắc, chỉ cần Nữ hoàng Tiên Đường có dự định này, muốn phong ấn khe nứt Tuyệt Địa cũng không phải là không thể.”
Chúc Giang Ca thấy Trương Bách Nhẫn lại dám phản bác mình, không khỏi hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Hừ, ngây thơ, các ngươi hoàn toàn không hiểu cấp bậc của thế giới Tuyệt Địa. Diện tích của Hồng Hoang chưa bằng một phần trăm của Tuyệt Địa. Thánh Nhân ở bên trong cũng phải kẹp theo đuôi làm người. Đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù Hồng Quân đích thân ra tay cũng không phong ấn được khe nứt không gian này.”
Trong lòng Trương Bách Nhẫn cười giễu: Hừ, là ngươi không hiểu bối cảnh của Nữ hoàng Tiên Đường, đừng thấy ngươi chảnh, nếu như đắc tội Nữ hoàng Tiên Đường thì ngươi cũng nghỉ ăn cơm đi!
Đương nhiên, hắn vốn không nói ra lời chửi bới trong lòng.
Tránh chọc giận Chúc Giang Ca, chịu thiệt thòi!
Chúc Giang Ca nhìn về phía Giang thành, thản nhiên nói: Sắp rồi, Nữ hoàng Tiên Đường và thuộc hạ của nàng sắp trở thành người quá khứ muốn phong ấn không gian Tuyệt Địa, chỉ có hắn ra tay mới được.
Chỉ là Chúc Giang Ca vốn không vội ra tay.
Hắn phải đợi lúc toàn bộ sinh linh của Hồng Hoang chìm vào tuyệt vọng, công kích càng ngày càng mãnh liệt, để mười hai Tổ Vu không thể không bày ra Đô Thiên Thần Sát đại trận, triệu hồi chân thân Bàn Cổ, dùng điều này để ngăn cản vô số hung thú Tuyệt Địa xung quanh.
Vốn mười hai Tổ Vu cho rằng sau khi triệu hồi chân thân Bàn Cổ thì có thể đại sát tứ phương. Nhưng điều khiến bọn họ vô cùng hoảng sợ chính là bọn họ vừa triệu hồi chân thân Bàn Cổ không lâu, thì hai luồng khí tức kinh khủng đã bay ra từ trong không gian Tuyệt Địa.
Đây là hai cự nhân tuyệt thế cao khoảng trăm vạn trượng.
Cơ bắp cự nhân từng cục, trên người chỉ mặc một chiến quần, phía sau khoác một lớp áo choàng, trên đầu đội mũ sắt.
Một cự nhân trong số đó khoác áo choàng đỏ, mang mũ sắt màu đỏ, một tay cầm trường mâu, một tay cầm tấm thuẫn hình tròn.
Cự nhân khác thì khoác áo choàng đen, đội mũ đen, một tay cầm bảo kiếm, một tay cầm chiến chùy.
Tạo hình của hai người này giống như Thần thoại Hy Lạp và Thiên Thần.
Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh nhìn thấy hai cự nhân, cảm giác khí tức của cự nhân, sắc mặt không khỏi thay đổi lớn, giữa thần tình tràn ngập trịnh trọng.
Hai cự nhân này đều tản ra uy áp của Thánh Nhân.
Hơn nữa còn là uy áp Thánh Nhân đại viên mãn.
Cuối cùng Trương Bách Nhẫn cũng hiểu tại sao Chúc Giang Ca lại nói Nữ hoàng Tiên Đường sẽ trở thành “người quá khứ” rồi.
Chỉ là, Nữ hoàng Tiên Đường có cha bảo vệ, hai Thánh Nhân đâu thể đối phó.
Sau khi hai cự nhân bước ra từ không gian Tuyệt Địa thì lập tức phát động công kích chân thân Bàn Cổ.
Chỉ thấy cự nhân khoác áo choàng đen vung bảo kiếm trong tay lên.
Kiếm khí trực tiếp xuyên qua không gian, xuyên qua thời gian, vây quanh chân thân Bàn Cổ.
Xung quanh chân thân Bàn Cổ lập tức hiện ra kiếm mang vô biên.
Nhưng chân thân Bàn Cổ vẫn chưa kịp chống cự thì đã bị kiếm mang chém thành bột mịn, biến mất trong hư không.
Chịu ảnh hưởng việc chân thân Bàn Cổ bị hủy, mười hai Tổ Vu đều bị cắn trả, trong miệng mỗi người đều phun ra máu tươi màu vàng kim, khí tức thoáng cái trở nên yếu đi ba phần.
Điều này khiến cho đám người vốn không chịu nổi công kích xung quanh trở nên bận rộn tay chân.
Mặc dù giờ phút này mọi người cách khe nứt Tuyệt Địa không còn bao xa, nếu như bình thường thì một suy nghĩ đã bay đến nơi.
Nhưng hiện giờ con đường phía trước của mọi người bị hai cự nhân và hung thú Tuyệt Địa vô biên vô tận ngăn cản, muốn tiến lên một bước đều vô cùng khó khăn.
Giờ phút này tình cảnh của Tiểu Tê Tử và mọi người đều tràn ngập nguy cơ.
Tâm trạng của mười hai Tổ Vu cùng với Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất cũng không khỏi nghiêm túc.
Mặc dù bọn họ biết phụ thân của Tiểu Tê Tử là đại cao thủ siêu cấp vô địch.
Bọn họ biết, bất kể Tiểu Tê Tử gặp phải nguy hiểm gì, Lý Nguyên chắc chắn sẽ không ngồi nhìn mà không quan tâm.
Nhưng bọn họ lại không nắm chắc Lý Nguyên có ra tay cứu bọn họ hay không.
Dù sao thì, ở độ cao của Lý Nguyên, cho dù bọn họ sống hay chết, đều không có ý nghĩa với Lý Nguyên, do đó sẽ không để ý đến?
Ngay lúc mười hai Tổ Vu thầm bất an thì cự nhân tay cầm bảo kiếm lại lần nữa phát động công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận