Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2001 - Thực ra, trẫm còn có một người cữu cữu!

Sao Đại chúa tể lại công kích ‘Tô Trường Ly’ trong đồng tử mà không công kích bản thể Tô Trường Ly?
Chẳng lẽ, hiệu quả công kích Tô Trường Ly phục chế kia, và công kích bản thể Tô Trường Ly, là giống nhau?
Linh hồn phục chế chỉ ngơ ngác đứng trong kỳ đồng, hai mắt dại ra vô thần.
Đối mặt với công kích của Đại chúa tể, nàng hoàn toàn không biết tránh né, cũng không biết phản kích.
Vì vậy, cuồng lãng pháp tắc xung quanh, rất dễ dàng đánh trúng linh hồn phục chế.
Nhưng, cuồng lãng pháp tắc tuy rằng khủng bố tuyệt luân, trùng điệp không dứt, nhưng lại bị tầng bạch quang phòng ngự trên người linh hồn phục chế, chắn hết ở bên ngoài.
Bất kể cuồng lãng pháp tắc có giảo sát thế nào, bạch quang phòng ngự vẫn trước sau kiên cố như ban đầu, bất phá bất diệt.
Linh hồn phục chế tự nhiên không nhận phải thương tổn nào.
Nhìn thấy một màn này, Đại chúa tể hoàn toàn trợn tròn mắt.
Trong lòng phát điên không thôi.
Mụ nội nhà nó, vì sao, vì sao Nghê Thường Tiên Y của linh hồn phục chế, lại giống như Nghê Thường Tiên Y của Tô Trường Ly đánh không vỡ, biến thái như nhau?
Chẳng lẽ, Nghê Thường Tiên Y này, thực ra là bộ Nghê Thường Tiên Y của Tô Trường Ly ư?
Chẳng lẽ, Nghê Thường Tiên Y của Tô Trường Ly, có thể hóa thân muôn vàn?
Phòng ngự linh hồn và thể xác ở từng thời không?
Hỗn độn chí bảo tuy lợi hại, nhưng cũng không biến thái như vậy mới đúng?
Nếu thực sự là vậy, ta còn phá phòng ngự tráo của Tô Trường Ly, giáo huấn Tô Trường Ly thế nào được?
Chẳng lẽ chỉ có thể phong ấn Tô Trường Ly?
Nhưng như vậy thật không cam lòng!
Người mạo phạm bổn toạ, sao có thể dễ dàng phong ấn như vậy?
Bây giờ nên làm sao đây?
Chẳng lẽ, ta phải triệu hồi ra bản thể của ta, để đối phó với con côn trùng nhỏ yếu này?
Nhưng làm thế cũng quá coi trọng con côn trùng này!
Đại chúa tể thầm rối rắm.
Tô Trường Ly phát hiện chính mình trong cự nhãn, vậy mà cũng có Nghê Thường Tiên Y phòng ngự quanh thân, tỏ ra rất bất ngờ.
Nhưng mà, cứ như vậy, thì không cần lo Đại chúa tể dùng tà thuật tính kế ta!
Tô Trường Ly thở phào nhẹ nhõm, nàng bèn hô lên với Đại chúa tể: “Ngươi đừng hao tổn tâm trí, ở đây làm chuyện vô ích nữa. Trẫm từng nói, ngươi vĩnh viễn cũng không phá được phòng ngự của trẫm. Cho nên, ngươi vẫn nên sớm thả trẫm ra, để tránh trẫm dùng ra đại chiêu, khiến ngươi hối hận suốt đời.”
Đại chúa tể vốn đang tức giận, lúc này nghe thấy lời cuồng vọng của Tô Trường Ly, triệt để phẫn nộ.
Hắn giận quá hoá cười nói: “Tốt, tốt, tốt, bổn toạ ngược lại muốn xem, con kiến hôi nhà ngươi, có thể dùng ra đại chiêu gì, khiến ta hối hận suốt đời.”
Tuy rằng, hắn tạm thời không phá được mai rùa của Tô Trường Ly, nhưng Tô Trường Ly muốn khiến hắn hối hận suốt đời, đây lại là người si nói mộng.
Cho dù hắn cái gì cũng không phòng ngự, tùy ý để Tô Trường Ly công kích, Tô Trường Ly cũng đừng hòng thương tổn đến một cọng lông của Đại chúa tể.
Đối mặt với khiêu khích của Đại chúa tể, Tô Trường Ly liền rơi vào trầm tư.
Nàng phát hiện, mình muốn thoát vây, chỉ có một biện pháp là hô hoán tên thật của cữu cữu.
Dù sao, thực lực của nàng và Đại chúa tể, chênh lệch quá lớn, dựa vào lực lượng của bản thân nàng, căn bản không có cách nào chiến thắng Đại chúa tể, từ trong lồng giam thời gian thoát vây.
Mà nếu như nàng bị phong ấn lâu dài trong lồng giam thời gian, cuối cùng có một ngày, nàng sẽ vì linh khí khô kiệt mà chết.
Dù sao, nàng vẫn chưa thể đột phá Đại La Kim Tiên.
Tuy rằng, nàng cực kỳ không muốn làm phiền cữu cữu, nhưng bây giờ xem ra, nàng chỉ có thể làm phiền cữu cữu.
Đại chúa tể ngữ khí t
Nghĩ tới đây, Tô Trường Ly bèn hạ quyết tâm.
Chỉ thấy nàng nhìn cự nhãn trong hư không, dùng một loại giọng điệu kỳ quái nói: “Thực ra, trẫm còn có một người cữu cữu.”
ràn đầy hài hước: “Vậy thì thế nào?”
Thương Thiên Đại Đế bỗng lên tiếng nói: “Mấy người cữu cữu của ngươi, còn có cha mẹ huynh đệ tỷ muội của ngươi, không phải ở một ngàn năm trước, đã bị ta và Quang Minh, Thú Hoàng chém giết hết rồi sao?”
Thú Hoàng dửng dưng nói: “Bọn họ bây giờ ngay cả chân linh cũng không để lại một tia, chết sạch sẽ.”
Tô Trường Ly bình tĩnh nói: “Người trẫm nói là, cữu cữu ở thế giới Hồng Hoang của ta.”
Thế giới Hồng Hoang?
Trong đầu mọi người đều hiện ra một dấu hỏi thật lớn?
Đây là thế giới gì?
Chưa từng nghe nói qua!
Nhưng nhất định không mênh mông vô biên bằng thế giới Hoang Cổ.
“Tô Trường Ly, rốt cuộc ngươi muốn biểu đạt điều gì?”
Vô Kiếm Đại Đế có phần không kiên nhẫn hỏi Tô Trường Ly.
“Ngươi đột nhiên nói ngươi có một cữu cữu, chẳng lẽ, ngươi cảm thấy bọn ta sẽ sợ cữu cữu này của ngươi chắc?”
Trên mặt Quang Minh Đại Đế tràn đầy chế giễu.
“Ngay cả ngươi cũng bị bọn ta phong ấn, huống chi là cữu cữu chó má gì đó của ngươi.”
Trường Không tràn đầy khinh thường.
“Nếu hắn dám ló đầu, trực tiếp chém giết là được.”
Mặc Uyên hờ hững nói.
“Lớn mật.”
Tô Trường Ly nhìn chằm chằm Trường Không, vẻ mặt tức giận mắng.
“Cữu cữu của trẫm là Đại Đạo chí tôn chí cao vô thượng. Hồng Mông chư thiên, đều là khu vực săn bắn của hắn. Một cái búng tay là có thể tái diễn vô số Hỗn Độn, cũng không phải ngươi con kiến hôi như ngươi có thể sỉ nhục!”
Trường Không Đại Đế nghe vậy, chẳng những không có bất kỳ vẻ kính sợ nào, trên mặt ngược lại càng thêm khinh thường: “Đại Đạo chí tôn chó má gì, ta sỉ nhục rồi ngươi lại có thể làm gì? Ở trước mặt Đại chúa tể, tất cả đều là sâu kiến.”
“Ha ha ha, cười chết ta.”
Vĩnh Sinh Đại Đế bỗng cười ha ha: “Còn Đại Đạo chí cao, còn một cái búng tay, là có thể tái diễn vô số Hỗn Độn. Ngươi có thể có loại cữu cữu này? Ngươi lại khoác lác quá rồi đó.”
“Ta thấy nàng tự biết hẳn phải chết, gấp đến độ đều bị động kinh rồi!”
Thương Thiên Đại Đế cười mỉa nói.
Không có ai tin Tô Trường Ly có một người cữu cữu Đại Đạo.
Dù sao, lời Tô Trường Ly nói quá khoa trương.
Đã thoát ly thực tế.
Cho dù là Hoang Cổ Đại chúa tể, cũng không dám nói Hồng Mông chư thiên là khu vực săn bắn của hắn, một cái búng tay có thể tái diễn vô số Hỗn Độn.
Lui một vạn bước, cho dù có loại này người, cũng không thể là cữu cữu của Tô Trường Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận