Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1985 - Đại chúa tể thuật triệu hoán!

Khiến cho bầu trời của đại lục Tinh Hà đều biến thành màu huyết hồng nhàn nhạt.
Hơn nữa, sau khi sinh linh của đại lục Tinh Hà bị khí huyết sát lây nhiễm, sẽ trở nên cuồng bạo, hỗn loạn và điên cuồng.
Cuối cùng, những sinh linh Tinh Hà bị khí huyết sát lây nhiễm đều sẽ biến thành một tiểu yêu Hoang Cổ không hề có tâm trí, chỉ biết nghe theo Ma Thần Hoang Cổ.
Mỗi một lần Ma Thần Hoang Cổ xâm lấn thế giới Tinh Hà, thế giới Tinh Hà phải liên hợp tất cả lực lượng Đại Đế cùng nhau chống lại, cuối cùng mới có thể chiến thắng Ma Thần Hoang Cổ.
Nhưng mỗi một lần, thế giới Tinh Hà đều thắng một cách vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, cần hơn vạn năm mới có thể khiến cho thế giới Tinh Hà khôi phục lại phồn vinh trước đó.
Có thể nói, sự tồn tại của vùng đất Hoang Cổ đối với mỗi một sinh linh của thế giới Tinh Hà đều là một loại ác mộng.
Theo truyền thuyết, trong vùng đất Hoang Cổ còn tồn tại một quân chủ Hoang Cổ còn kinh khủng hơn cả Ma chủ Hoang Cổ, là chủ tể Hoang Cổ.
Thực lực của những quân chủ, chủ tể này sâu không lường được, chỉ là vì nguyên nhân nào đó, lúc này mới không cách nào trực tiếp giáng lâm thế giới Tinh Hà.
Nếu không, thế giới Tinh Hà sớm đã biến thành nơi săn bắn của Ma Thần Hoang Cổ.
Mà trong một lần liều mạng với Ma chủ Hoang Cổ, Quang Minh Đại Đế đã đạt được một cách bày trận đặc thù.
Tên là “Đại chúa tể thuật triệu hoán”.
Nghe nói, chỉ cần dựa theo cách bày trận này, là có thể triệu hoán ra ý thức của Đại chủ tế Hoang Cổ, sau đó Đại chúa tể Hoang Cổ sẽ thỏa mãn nguyện vọng người triệu hoán một lần.
Bởi vì điều kiện bày trận rất hà khắc, hơn nữa còn tràn ngập máu tanh, cộng thêm đây là tà thuật lấy được từ trên người Ma chủ Hoang Cổ, bởi vậy Quang Minh Đại Đế tuy đạt được môn tà thuật này đã mấy chục vạn năm, nhưng từ đầu đến cuối hắn chưa từng sử dụng.
Bởi vì hắn cũng không biết rốt cuộc tà thuật này có thể triệu hoán ra ý thức của Đại chúa tể Hoang Cổ hay không.
Lỡ như thật sự triệu hoán ra Đại chúa tể Hoang Cổ, đối phương không thỏa mãn được nguyện vọng của hắn, ngược lại còn gây bất lợi cho hắn, vậy thì cái được không bù đắp được cho cái mất rồi.
Nhưng trước khác nay khác.
Hiện giờ Quang Minh Đại Đế chìm sâu vào nguy cơ, nếu không nhanh chóng nghĩ ra cách, hắn cảm thấy bản thân thật sự sẽ bị Tô Trường Ly đánh bại, từ đó bỏ mình.
Bởi vậy, Quang Minh Đại Đế không khỏi nhớ tới “Đại chúa tể thuật triệu hoán” này.
Dù sao thì kết quả tồi tệ nhất cũng tốt hơn là trực tiếp bị Tô Trường Ly chém giết!
Lỡ như thông qua thuật này, thật sự có thể triệu hoán ra ý thức của Đại chúa tể Hoang Cổ, hơn nữa đối phương có thể thỏa mãn một nguyện vọng của mình, vậy chẳng phải là có thể vãn hồi bại cục, giết chết Tô Trường Ly sao?
Cho dù Đại chúa tể Hoang Cổ được triệu hoán ra ngoài có ý đồ gì không tốt, ít nhất cũng có thể tạo ra hỗn loạn, quấy nhiễu công kích của Tô Trường Ly.
Vậy ta sẽ có cơ hội thừa dịp loạn chạy trốn, bảo toàn tính mạng.
Nghĩ đến đây, Quang Minh Đại Đế không do dự nữa, hắn vừa đối phó với công kích của Tô Trường Ly, vừa truyền âm với mấy Đại Đế khác nói: “Chư vị đạo hữu, ta có một cách có lẽ có thể giết Tô Trường Ly.”
“Nếu đạo hữu đã có cách, tại sao không nói sớm?”
Thú Hoàng đỡ đòn da tróc thịt bong, có chút bất mãn nói với Quang Minh Đại Đế.
Quang Minh Đại Đế giải thích: “Biện pháp này vô cùng đặc biệt mà còn lại không biết hậu quả, nếu không phải thế thì ta sẽ mãi mãi không dùng đến nó.”
Nghe Quang Minh Đại Đế nói mấy vị Đại Đế khác lập tức càng hiếu kỳ hơn, không biết đây rốt cuộc là biện pháp gì mà lại không biết hậu quả?
Mặc Uyên Đại Đế hơi không kiên nhẫn nói: “Rốt cuộc ngươi có biện pháp gì thì nói nhanh một chút đi, lại kéo dài thêm một lúc thì chỉ sợ mãi mãi cũng không có cơ hội nói đâu.”
Công kích của Tô Trường Ly càng ngày càng sắc bén, áp lực đám người phải chịu cũng càng ngày càng lớn, thật sự có hơi không kiên trì nổi.
Quang Minh Đại Đế cũng biết giờ phút này không phải thời điểm để thừa nước đục thả câu, hắn lập tức nhanh chóng nói chuyện thuật Triệu Hoán Đại chúa tể cho mọi người một lần.
Khi mấy vị Đại Đế Mặc Uyên, Thương Thiên, Thú Hoàng biết được phương pháp này thế mà lại là có được từ tà thuật trên người Hoang Cổ Ma Thần thì đều nhao nhao kinh hãi.
Đặc biệt là sau khi bọn họ biết được năng lực của loại tà thuật này là có thể triệu hồi Hoang Cổ Đại chúa tể thì càng cảm thấy da đầu tê rần.
Theo bản năng cảm thấy việc này có quỷ quái.
Dù sao trước đó bọn họ tránh Hoang Cổ Ma Thần còn không kịp, sao dám chủ động triệu hoán được?
Quả nhiên giống như lời Quang Minh Đại Đế nói, thuật triệu hoán này đúng thật không biết là phúc hay họa.
Quang Minh Đại Đế thấy sau khi mọi người đang nghe chuyện thuật Triệu Hoán Đại chúa tể thì đều câm nín không nói được gì, bèn vội vàng hỏi đám người: “Các ngươi cảm thấy có nên sử dụng thuật triệu hoán này không?”
Mặc Uyên Đại Đế nghe vậy thì trên mặt lập tức hiện lên vẻ tàn nhẫn, trầm giọng nói: “Đương nhiên phải triệu hồi rồi, nếu không triệu hồi thì chẳng lẽ để mặc kệ Tô Trường Ly quát tháo ầm ĩ hay sao?”
“Không sai!”
Thương Thiên Đại Đế cũng gật đầu nói: “Lấy ngựa chết làm ngựa sống mà chữa, dù sao kết quả xấu nhất cũng không thể tệ hơn bây giờ.”
“Chẳng qua là bố trí thuật triệu hoán cần phải hiến tế máu tươi và linh hồn của triệu sinh linh mới được.”
Ánh mắt Võ Cực Đại Đế lóe sáng.
Giọng điệu Vĩnh Sinh Đại Đế lạnh lùng nói: “Chuyện này có đáng gì? Ngược lại có vô số sinh linh đại lục Tinh Hà chết vì Tô Trường Ly, linh hồn và máu tươi của bọn họ chính là phế vật chúng ta có thể dễ dàng lợi dụng.”
Không ai có bất kỳ dị nghị nào với lời của Vĩnh Sinh Đại Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận