Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 937 - Tam giới chấn động

Lý Nguyên lại nói: “Bạch Khởi chính là Bạch Hổ đạo nhân hồng hoang chuyển thế, Bạch Hổ chủ sát, hắn có thể trấn áp khí vận Nhân tộc cho Bạch Hổ Đại Đế Tây Phương. Tương lai hai người các ngươi có thể phối hợp, có thể ứng phó với các thế lực khác.”
Trên mặt Doanh Chính lộ ra một tia kinh ngạc, hắn không ngờ Bạch Khởi còn có khí vận này.
Thổ Phồn vực ngoại.
Đám người Như Lai, Hạo Thiên, Thái Thượng Lão Quân yên lặng chờ Doanh Chính trở về.
Trong lòng bọn họ đang suy đoán Lý Nguyên bảo Doanh Chính trở về Trường An rốt cuộc là có chuyện gì? Nhưng suy đoán nửa ngày cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
Như Lai nhìn Bạch Khởi, trong lòng khẽ động, lập tức nhớ tới chuyện Chuẩn Đề giáo chủ dặn dò.
Chuẩn Đề đạo nhân nói Bạch Khởi là Bạch Hổ đạo nhân của ba ngàn khách hồng trần Tử Tiêu cung chuyển thế, là Thiên Đạo được chọn của Bạch Hổ Đại Đế Tây Phương.
Hiện giờ Thanh Long Đại Đế, Chu Tước Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế đều đã có người lựa chọn, chỉ thiếu Bạch Hổ Đại Đế là có thể tứ cực viên mãn.
Tây Phương giáo tất nhiên muốn nhận Bạch Hổ Đại Đế làm của mình.
Nghĩ đến đây, Như Lai lập tức đi tới bên cạnh Bạch Khởi, vẻ mặt hiền lành nói với Bạch Khởi: “Bạch Khởi thí chủ, ngươi có duyên với Tây Phương, ta muốn sắc phong ngươi làm Tây Phương Diệt Luân Thiên Vương, hưởng Bồ Tát Quả vị, không biết ý của ngươi thế nào?”
Bạch Khởi thản nhiên nói: “Kiếp này ta giết người vô số, sao có thể có duyên với Tây Phương được?”
Như Lai bình tĩnh nói: “Chuyện cũ cần gì phải để ý, chỉ cần từ nay về sau thí chủ có thể buông đồ đao xuống là có thể lập địa thành Phật.”
Thái Thượng Lão Quân nghe vậy, không khỏi chế giễu nói: “Người tốt tu hành vạn năm không được chính quả, mà người xấu buông đồ đao xuống là có thể thành Phật, Tây Phương giáo các ngươi thật sự là từ bi vi hoài.”
Như Lai thản nhiên nói: “Lão Quân chê cười rồi. Phải biết rằng, Phật môn tuy chú ý từ bi vi hoài, nhưng cũng có kim cương trừng mắt, như thế mới được phổ độ chúng sinh. Mà Bạch Khởi chính là kim cương Phật môn.”
Bạch Khởi bình tĩnh lắc đầu nói: “Đáng tiếc, ta đã thề vĩnh viễn chung thủy Thủy Hoàng bệ hạ, bởi vậy không thành kim cương Phật môn được.”
Như Lai nói: “Doanh Chính thí chủ cũng là người có duyên với Phật…”
Hắn vừa nói đến đây, trong lúc bất chợt, chỉ thấy bầu trời vốn sắp chìm vào bóng đêm chiếu rọi hào quang, tử khí hoảng sợ, lưu quang tràn đầy.
Tại sao trời đất lại xuất hiện dị tượng? Đã xảy ra chuyện gì sao?
Đám người Như Lai, Hạo Thiên, Thái Thượng Lão Quân đều nhìn chằm chằm bầu trời không chớp mắt, trong mắt lóe ra tinh quang khó hiểu.
Mà cùng lúc này, một tràn âm thanh Đại Đạo đột nhiên vang vọng hồng hoang tam giới, bát hoang tứ hải.
“Trẫm Nhân Hoàng Đại Đường, nay tuyên cáo với trời, đặc biệt sắc phong Doanh Chính làm Nhân tộc bảo vệ Long hồn, trấn áp long mạch Cửu Châu, bảo vệ giang sơn xã tắc Nhân tộc, dựng nền móng bất hủ trọn đời cho Nhân tộc, đặc biệt tuyên bố Thiên Đạo, Long hồn, lập.”
Âm thanh này chấm dứt, lại có một âm thanh khác vang lên: “Ta là Doanh Chính, đặc biệt thề với Thiên Đạo, nguyện ý lấy thân hóa thành Long hồn, trấn áp long mạch Cửu Châu, bảo vệ giang sơn Nhân tộc, bảo vệ xã tắc Nhân tộc. Ta ở đây gìn giữ biên cương, quét sạch tứ phương, dựng nền móng bất hủ cho Nhân tộc! Hoa Hạ vĩnh viễn không suy! Lời thề này, nhật nguyệt làm chứng, thiên địa cộng giám, tiên ma quỷ thần cùng nghe! Lời thề, lập.”
Hai âm thanh này vừa dứt, mây gió trong đất trời đột nhiên biến ảo, ngày đêm xoay chuyển đột nhiên vang lên chín tiếng sấm tuyệt thế.
Cũng giống như thiên địa chúc mừng nên bắn pháo mừng vậy.
Cùng lúc này, khí vận Nhân tộc tăng vọt gấp đôi.
Trong hư không, tiếng xao động ầm ầm, nơi giao giới giữa Địa phủ và Thiên giới sinh ra một Động Thiên Phúc Địa mới.
Nơi này là Tịnh Phạm Thiên.
Thế giới nơi Nhân tộc bảo vệ Long hồn sinh sống.
Các tộc hồng hoang, đại năng tam giới nhìn thấy dị tượng cực lớn giữa đất trời, đều chấn động khó hiểu.
“Nhân tộc bảo vệ Long hồn?”
“Đây là thứ gì?”
“Vậy mà còn vì thế mà sinh ra một Động Thiên Phúc Địa, Thiên Đạo cực kỳ cưng chiều Nhân tộc rồi.”
“Khí vận Nhân tộc lại tăng lên gấp đôi, Nhân tộc càng ngày càng cường thịnh.”
Đám người tam giới đều khiếp sợ, mà năm người Như Lai, Hạo Thiên, Dao Trì, Thái Thượng Lão Quân, Phù Nguyên Tiên Ông càng bị tin tức này chấn động đến khiếp sợ, trợn mắt há mồm, rất lâu sau vẫn không cách nào lấy lại tinh thần.
Bọn họ không không không ngờ Doanh Chính lại hóa thân thành Long hồn Nhân tộc.
Vậy còn thu phục như thế nào nữa?
Hơn nữa, Nhân tộc có bảo vệ Long hồn, tương lai càng khó khống chế.
Nhưng so với năm người Như Lai khiếp sợ thì mấy người Bạch Khởi, Mông Vũ lại có vẻ vô cùng vui mừng.
Thủy Hoàng có thể lần nữa được khí vận Nhân tộc gia trì, cũng không cần lo lắng bị mấy người Như Lai cưỡng ép thu thập.
“Đùng!”
Ngay lúc mọi người yên lặng tiêu hóa tin tức này thì thiên địa lại xuất hiện dị tượng.
Chỉ thấy trên bầu trời thành Trường An tràn ngập hào quang ngũ sắc, một luồng Huyền hoàng chi khí khổng lồ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đỉnh đầu Doanh Chính, truyền vào trong cơ thể hắn.
Luồng Huyền hoàng chi khí này chí thánh chí đức, chí thuần chí tinh, tràn ngập huyền diệu vô tận, muôn vàn đạo vận.
Dân chúng thành Trường An cảm nhận được luồng khí tức này đã cảm thấy sảng khoái tinh thần, hưởng thụ như tắm rửa gió xuân!
“Đây, đây là công đức thiên đạo!”
Hai mắt Như Lai sáng quắc nhìn chằm chằm Đông Phương, ánh mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt, nước bọt suýt chút nữa chảy ra ngoài.
Chẳng những Như Lai, Hạo Thiên, Thái Thượng Lão Quân, Phù Nguyên Tiên Ông, thậm chí là Côn Bằng của Bắc Minh, Minh Hà lão tổ của Huyết Hải, Lục Áp của Tây Côn Luân, Trấn Nguyên Tử của Ngũ Trang Quán... Những đại năng tam giới này nhìn luồng Huyền hoàng chi khí đó đều tràn ngập nhiệt tình và ngưỡng mộ.
Dù sao thì đây chính là công đức thiên đạo, có thể khiến tu vi một ngày ngàn dặm, có thể dễ dàng đột phá bình cảnh, ai mà không muốn chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận