Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 114 - Hậu Thổ lập ý nguyện vĩ đại

Âm thanh này như truyền từ viễn cổ, mang vẻ uy nghiêm trang trọng, rơi vào trong tai từng sinh linh có linh trí ở hồng hoang.
Rầm!
Pháp ngôn vừa ra, lập tức làm chấn động tỷ vạn sinh linh trong hồng hoang.
Vạn tộc Tam giới, cho dù là yêu tinh hay con người đều quỳ lạy về phía đại địa, trong miệng không ngừng nói: “Hậu Thổ nương nương từ bi!”
Lão Tử, Nguyên Thủy, Thông Thiên, Nữ Oa, Tiếp Dẫn, Chuẩn Đề nghe thấy Hậu Thổ sẽ phát Đại Hồng Nguyện xuống thì lúc này lập tức bất ngờ bật dậy khỏi chỗ.
Chí nguyện to lớn như vậy, từ bi như vậy, thiên đạo có thể không cho công đức sao?
Đôi mắt của Lão Tử co rút kịch liệt.
Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đang dời non lấp biển.
Thông Thiên giáo chủ bị chấn động đến mức không nói được gì.
Nữ Oa lại nhìn Lý Nguyên, đôi mắt đẹp lóe lên tia sáng kỳ dị.
Trong đó, người có vẻ mặt khoa trương nhất là hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.
Chỉ thấy hai người lộ ra vẻ nghi ngờ ngạc nhiên, chấn động, đủ loại sắc mặt suy tư, chỉ cảm thấy trong lòng rung động, giống như mất đi thứ gì rất quan trọng vậy.
Đại Hồng Nguyện, đây không phải là phương pháp thành Thánh của Tây Phương giáo bọn họ sao?
Hơn nữa độ quỷ chính là cùng một ý với độ nhân của Tây Phương giáo sao?
Đây là công đức của Tây Phương giáo bọn ta!
Trong lòng Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề điên cuồng gào thét!
Cùng lúc đó.
Ở nơi sâu nhất ở tầng mười tám của Địa phủ, một bờ biển nối liền U Minh Huyết hải.
Thân hình Hậu Thổ tiên tử yểu điệu, tuyệt sắc đứng giữa không trung, như thể đóa sen trắng thuần khiết không tì vết.
Theo Đại Hồng Nguyện Hậu Thổ phát xuống, Huyết hải vốn đang sóng to gió lớn đột nhiên khơi dậy mấy trăm ngàn trượng huyết lãng, trong nhát mắt bao trùm chư thiên hoàn vũ, dường như muốn nuốt chửng toàn bộ U Minh giới.
Vô số cô hồn dã quỷ trong cơn huyết lãng đều kêu rên thảm thiết, tiếng quỷ khóc vang vọng vạn cổ.
Một tiếng tức giận lớn giọng chất vấn Hậu Thổ: “Hậu Thổ, vì sao ngươi phải độ hóa quỷ hồn trong Huyết hải, đây không phải là muốn đối nghịch với A Tu La giáo sao?”
Giọng nói thô nặng khàn khàn, chói tai như vạn quỷ nghiến răng, chính là bản tôn của Minh Hà lão tổ.
Hậu Thổ đối mặt với Huyết hải gầm thét, với sự phẫn nộ của Minh Hà lão tổ mà không có bất kỳ cảm xúc nào.
Chỉ thấy thân thể của nàng đột nhiên tỏa ra bạch quang chói mắt, đến u minh tăm tối âm trầm cũng bị bạch quang chiếu sáng.
Huyết lãng gầm thét bị bạch quang chiếu đến giống như băng tuyết gặp nắng gắt, bắt đầu trở nên yên bình.
Những lệ quỷ đang kêu rên bị bạch quang chiếu vào cũng dừng kêu, sắc mặt đột nhiên trở nên bình tĩnh thản nhiên, lập tức bay về Luân Hồi điện của Địa phủ.
Rầm!
Đúng lúc này thiên địa đột nhiên rung động, chỉ thấy bầu trời tăm tối của U Minh giới đột nhiên tràn ngập hào quang, một đường khí xích kim khổng lồ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đỉnh đầu Hậu Thổ.
Luồng khí xích kim này chí thánh chí đức, chí thuần chí tinh, tràn ngập ảo diệu vô tận, muôn vàn đạo vận.
“Công đức thiên đạo!”
Chuẩn Đề đạo nhân nói, giống như bị người nào đó bóp cổ, giọng nói khô khốc.
“Công đức nhiều như thế!”
Tiếp Dẫn đạo nhân nhìn chòng chọc vào công đức thiên đạo trên đỉnh đầu Hậu Thổ, vô cùng ước ao.
Số lượng công đức này mặc dù không đủ làm cho một tu sĩ thành Thánh nhưng đã tương đương với một phần ba trọng lượng của công đức chứng Thánh.
Cho dù Tiếp Dẫn là Thánh Nhân nhưng cũng ao ước không gì sánh được.

Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa khiếp sợ lại vừa khó tin.
Hắn ở trong lòng gào thét, thật sự là công đức thiên đạo.
Nhưng Lý Nguyên làm sao biết được cách này có thể thu được công đức thiên đạo?
Thân thể Lão Tử hơi run rẩy, trong mắt vẻ phức tạp: “Nếu ta có thể thu được những công đức thiên đạo này, nói không chừng cũng có thể thử đột phá bình cảnh Thánh Nhân hậu kỳ!”
Trong lòng Thông Thiên giáo chủ sinh ra vô hạn bội phục với Lý Nguyên: “Lý Nguyên tiểu hữu quá đỉnh, vậy mà thật sjw có thể tính ra cách thu được công đức thiên đạo. Sau này ta cũng phải bảo hắn tính cho ta một chút.”
Nữ Oa kích động bất ngờ nhìn chằm chằm Lý Nguyên: “Vậy mà hắn thật sự biết cách thu được công đức, vậy là hắn biết cách để ca ca rời khỏi Hỏa Vân động sao?”
Dị tượng ở U Minh giới, chỉ kéo dài mấy giây rồi kết thúc.
Hậu Thổ cảm thấy đám công đức kim vân trôi nổi trong thức hải, trên khuôn mặt lạnh như băng không khỏi lộ ra ý cười.
Mặc dù sau khi Lý Nguyên nói ra cách, nàng đã cảm thấy có thể thu được công đức nhưng trong lòng vẫn có hơi lo lắng, dù sao từ xưa đến nay chưa từng có ai chủ động tính ra cách lấy được công đức thiên đạo.
Vì vậy cho dù giờ phút này thật sự lấy được, lúc này nàng mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
“Cảm ơn ngươi!”
Hậu Thổ nhìn trạch viện ở thành nam Triều Ca kia, trong lòng khẽ nói một câu.
Giờ khắc này, Minh Hà lão tổ ở trên bầu trời của Minh Hà cung sâu trong Huyết hải, hắn thấy Hậu Thổ thu được công đức thiên đạo khổng lồ như thế thì sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Đây rõ ràng là cướp khí vận Huyết hải của hắn!
Điều càng khiến hắn phẫn nộ hơn là, Hậu Thổ còn không thèm nhìn hắn.
Đây quả thực là vũ nhục trắng trợn!
“Sau này ta sẽ độ tẫn oan hồn Huyết hải, nếu đạo hữu không phục có thể đến đánh nhau bất cứ lúc nào.” Hậu Thổ lạnh lùng liếc mắt nhìn Minh Hà lão tổ.
Minh Hà lão tổ nghe lời uy hiếp của Hậu Thổ, da mặt co rút lại, răng nghiến chặt đến sắp vỡ nát.
Sao hắn dám động thủ với Thánh Nhân chứ?
“Được, việc này lão phu sẽ không ngồi yên để mặc!” Minh Hà lão tổ ngoài mạnh trong yếu đáp một câu.
Hậu Thổ thấy Minh Hà lão tổ không ứng chiến thì cười lạnh một tiếng, bay trở về Bình Tâm điện.
Còn có một công đức thiên đạo lớn hơn đang chờ nàng đến lấy!
Thấy U Minh Huyết hải khôi phục bình yên, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn và mấy vị Thánh Nhân lúc này mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Bọn họ nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Lý Nguyên, sắc mặt phức tạp khó diễn tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận