Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1628 - Tại sao Lý Nguyên có thể lợi hại như vậy?

Nhưng hôm nay, hắn lại bị cầm tù tại hồ nước cô quạnh này, cả ngày không được tự do, hắn quá uất ức mà.
Cái tiểu ô quy này, thật là không đề cập đến vấn đề gì khác, lại cố ý chạm vào vết sẹo của ta.
Lại còn dạo chơi nhân gian, hắn có cái dáng vẻ đang dạo chơi nhân gian sao?
“Ầm!”
Đã khó chịu, hắn lập tức hung hăng gõ xuống đầu Mã Lục.
Đánh cho Mã Lục nổ đom đóm mắt.
“Tại sao đại ca lại đánh ta?”
Mã Lục ủy khuất hỏi.
“Nhìn ngươi không vừa mắt, đánh cho hả giận không được sao?”
Đạo Vực hỏi ngược lại.
Mã Lục: “…”
Tuy trong lòng hắn bi phẫn không thôi, nhưng mà, hắn nhịn!
Ai bảo tài nghệ của mình không bằng người ta!
“Có thể giúp đại ca nguôi giận là phúc phận của ta.”
Đã bị đánh, hắn lại còn phải lấy lòng Đạo Vực, thật là tạo nghiệt mà.
“Thật ra ngươi rất thức thời.”
Đạo Vực vô cùng hài lòng với thái độ của Mã Lục.
Tâm tình cũng tốt lên không ít.
Thế là, hắn lại giải thích một chút tình huống cho tiểu đệ của mình: “Ta thật ra là giống ngươi, bị giam ở đây.”
Xoạch!
Mã Lục nghe vậy, miệng trực tiếp há ra.
Quên cả việc đấm lưng cho Đạo Vực.
Vẻ mặt hắn bất khả tư nghị nói: “Thực lực đại ca cao như vậy, tại sao còn bị giam ở đây?”
Đạo Vực ỉu xìu nói: “Tuy thực lực của ta rất cao, nhưng thực lực của Lý Nguyên còn cao hơn.”
Mã Lục càng trợn mắt há mồm.
“Đại ca không phải đã là đại đạo viên mãn sao? Thực lực còn cao hơn đại đạo viên mãn? Làm sao có thể?”
Đạo Vực: “Cái này có gì là không thể chứ? Không phải ngươi vừa được lĩnh giáo thực lực của đối phương sao?”
Mã Lục ngơ ngác nói: “Ta vẫn cho rằng tu vi của đối phương là đại đạo.”
Đạo Vực cảm khái nói: “Đại đao, uổng cho ngươi cũng dám mơ. Đại đạo sao có thể tùy tâm sở dục điều khiển Hồng Môn Bổn Nguyên, thay đổi bản nguyên chi lực? Người ta là đại đạo chí cao, Hồng Môn Quy Khư, đã tu luyện tới mức cao nhất hiện tại rồi.”
Mã Lục chỉ cảm thấy như đang nằm mơ.
Đầu óc trống rỗng.
Cũng không biết suy tính như thế nào.
Thật sự là, Đạo Vực nói quá mức không thể tin được, thật sự vượt quá sức tưởng tượng.
Đã tu luyện đến mức tồn tại cuối cùng, tại sao Lý Nguyên lại có thể lợi hại như thế?
Hắn tu luyện thế nào?
Ta, ta còn cơ hội tìm hắn báo thù sao?
Hẳn là có thể!
Dù sao ta cũng có thệ thống, chỉ cần không ngừng oán giận, trong tưởng lai ta nhất định có thể đạt tới cảnh giới của hắn, thậm chí là siêu việt hơn cảnh giới của hắn.
Dù sao, tu luyện hẳn là không có điểm dừng mới đúng.
Nghĩ đến hệ thống, cuối cùng Mã Lục cũng khôi phục được chút lòng tin.
Lý Nguyên ở Thần Ngưu cũng có hệ thống sao?
Đúng lúc này, Mã Lục đột nhiên nghe thấy bên ngoài hồ nước, tỷ đã nói chuyện với Lý Nguyên, Đát Kỷ gặp ca ca đã biến Mã Lục thành một con rùa đen, giam cầm trong hồ nước, có chút tiếc nuối nói với ca ca: “Ai da, sao ngươi không tách hệ thống của hắn ra, cẩn thận không sau này hắn lại lén mắng ngươi.”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Yên tâm, hắn không mắng được.”
Mã Lục chỉ cảm thấy đầu muốn nổ tung.
Lầm sao hắn cũng không ngờ tới sẽ nghe thấy từ trong miệng người khác hai chữ “Hệ thống”.
Nàng làm sao biết ta có hệ thống?
Hơn nữa còn biết chính xác là hệ thống oán giận?
Rốt cuộc là làm sao bọn họ biết được?
Rõ ràng là ta chỉ mới xuyên tới có mấy canh giờ mà?
Trong lòng Mã Lục bị các nghi vấn lấp đầy, khiến cho cả người hắn đều khó chịu.
Thật lâu cũng không thể hoàn hồn.
Đạo Vực có chút ngoài ý muốn nhìn Mã Lục, nói: “Thật không ngờ, thì ra là ngươi có hệ thống.”
“Ngươi, làm sao ngươi biết hệ thống?”
Mã Lục có chút cà lăm nói.
Đạo Vực xem thường nói: “Trước kia không biết bên trong Hồng Mông lại có kỳ vật này, nhưng mà ở chỗ này mấy chục vạn năm, từ trong miệng bọn họ cũng nghe ra không ít chuyện liên quan đến hệ thống. Cũng đã gặp được mấy người có hệ thống, bởi vậy ta biết đến hệ thống cũng không có gì ngạc nhiên cả.”
Trời ơi!
Mã Lục nghe Đạo Vực nói xong, vẻ mặt không khỏi càng trở nên kinh ngạc.
Vậy mà đã gặp qua mấy người có hệ thống, nói như vậy, hệ thống cũng không phải là duy nhất đúng khống?
Cái này, trong lòng Mã Lục đột nhiên sinh ra một cỗ cảm giác mất mác.
Cảm giác hệ thống của mình cũng không tốt như lúc trước nữa!
Còn có, bọn Lý Nguyên đã biết hắn có hệ thống lại không cướp đoạt, chẳng lẽ bọn họ cũng không thèm khát gì hệ thống?
Chẳng lẽ, thật ra hệ thống rất phổ biến?
Rất nhiều người đều có?
“Ngươi còn biết những thông tin khác liên quan tới hệ thống không?”
Mã Lục lấy lại tinh thần, vội vàng hỏi Đạo Vực.
“Phải gọi là đại ca.”
Đạo Vực bất mãn nói.
“Đại ca.”
Mã Lục vội vàng gọi, lần nữa bóp bóp vai Đạo Vực.
Lúc này Đạo Vực mới hài lòng gật đầu: “Thật ra hệ thống nguyên bản là một đại đạo chi lực, chỉ có đại đạo chí tôn mới có thể tạo ra.”
Mã Lục vội vàng ngắt lời Đạo Vực, nói lớn: “Cái gì, ý của ngươi là, Lý Nguyên có thể tạo ra hệ thống?”
Đạo Vực đương nhiên nói: “Đương nhiên, hắn là đại đạo chí cao, là sự tồn tại mạnh nhất của Hồng Môn Vũ Trụ Hải Dương, có một không hai, nếu hắn không thể tạo ra hệ thống thì không còn ai có thể tạo ra hệ thống nữa.”
Mã Lục có chút không thể chấp nhận sự thật này.
Chuyện này đã tạo thành chấn động với hắn, hoàn toàn không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung.
Nếu như Lý Nguyên thật sự có thể tạo ra hệ thống, mà tất cả năng lực của ta đều là hệ thống thưởng cho, ta lại muốn đấu pháp với Lý Nguyên, cái này, cái này, cái này, còn đấu cái rắm à?
Đây không phải là tự chuốc lấy nhục, không tự lượng sức sao?
Thậm chí ta còn mưu toan tương lai vượt qua Lý Nguyên để báo thù, đây hoàn toàn là người si nói mộng, si tâm vọng tưởng!
Nói như vậy, ta mãi mãi cũng không thể nào báo thù!
Thậm chí, ngay cả hồi phục lại dáng người lần nữa ta cũng không có khả năng!
Chỉ có thể mãi mãi làm con rùa rụt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận