Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1621 - Tướng công của mình, đương nhiên là có lòng tin!!

Mã Lục thấy Nữ Oa và Hậu Thổ bị thời không lớn ma sát thôn phệ, mà Lý Nguyên kia cũng không ra tay cứu giúp, hắn không khỏi có chút thất vọng lắc đầu: "Choáng, thế mà suýt chút nữa ta lại tin tưởng lời nói khùng điên của Nữ Oa và Hậu Thổ, còn tưởng rằng Hồng Hoang thật sự ẩn tàng một vị cao nhân tuyệt thế, ta cũng điên thật!"
"Nữ Oa và Hậu Thổ cứ như vậy chết rồi?!"
Công Tôn Tập Nhã có chút khó tin hỏi Tống Tân Dương.
Tống Tân Dương bất đắc dĩ nói: "... Tu vi của ngươi cao hơn ta, sao ngươi lại hỏi ta?"
Công Tôn Tập Nhã cười khổ một cái, nói: "Chỉ là có chút không dám tiếp nhận, Nữ Oa và Hậu Thổ, thế mà lại chết như vậy rồi."
Tống Tân Dương như có điều suy nghĩ nói: "Hẳn là không chết được, Nữ Oa và Hậu Thổ rất thân với Lý tiền bối, Lý tiền bối hẳn là sẽ ra tay cứu giúp."
Công Tôn Tập Nhã cau mày nói: "Nhưng chân linh của Nữ Oa và Hậu Thổ đều bị thời không lớn kia ma sát tiêu hủy, Hồng Hoang lại không còn vết tích tồn tại của các nàng, cứu thế nào?"
Tống Tân Dương: "Cái này phải hỏi Lý tiền bối."
Công Tôn Tập Nhã đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó: "Không phải ngươi nói Lý tiền bối là bằng hữu của ngươi sao? Sao ngươi cũng gọi hắn là tiền bối?"
Tống Tân Dương: "..."
Cũng đến lúc này rồi, sao còn có tâm trạng để ý sơ hở trong lời nói của ta vậy?
Mặt hắn không đổi sắc nói: "Tuy chúng ta là bằng hữu, có điều dù sao tu vi của ta và Lý Nguyên cũng chênh lệch quá lớn, có đôi khi ta cũng gọi hắn là tiền bối. Dù sao Lý Nguyên không câu nệ tiểu tiết, không để ý chuyện xưng hô."
Công Tôn Tập Nhã: "Chuyện là sao?"
"Ai nha, Nữ Oa tỷ tỷ và Hậu Thổ tỷ tỷ lại bị mạt sát, ca ca, sao ngươi không ra tay cứu giúp..."
Ðát Kỷ thấy Nữ Oa và Hậu Thổ bị thời không lớn ma sát thôn phệ, vẻ mặt không khỏi có chút lo lắng, nàng trách ca ca, chỉ có điều, nàng vẫn chưa nói xong lời oán trách lại đột nhiên phát hiện, trong sân hiện lên hai ánh hào quang.
Ngay sau đó, bóng người Nữ Oa và Hậu Thổ, lập tức hiện ra từ trong ánh hào quang, vẻ mặt Đát Kỷ vui mừng đang muốn chào hỏi hai người.
Chỉ có điều, nàng phát hiện, sau khi Nữ Oa và Hậu Thổ đứng vững, thế mà đều không để ý đến chuyện chào hỏi cùng bọn họ, lại rùm beng tranh nhau.
Nữ Oa: "Ta trùng sinh trước, Lý Nguyên cứu ta trước, xem ra hắn vẫn thích ta nhiều hơn một chút."
Hậu Thổ: "Ha ha, rõ ràng là ta trùng sinhtrước, Lý Nguyên cứu ta trước, hắn càng thích ta hơn."
Nữ Oa: "Sao ngươi không thèm nói đạo lý vậy, hung hăng càn quấy? Rõ ràng là ta trùng sinh trước."
Hậu Thổ: "Là ngươi hung hăng càn quấy thì có."
Nữ Oa: "Ðát Kỷ, ngươi nói cho bọn ta biết, ta và Hậu Thổ ai trùng sinh trước?"
Hậu Thổ: "Nhất định phải nói thật đó!"
Ðát Kỷ: "..."
Nàng nói với ca ca: "Ta muốn để lỗ tai thanh tịnh một chút, có thể chờ thêm mấy năm rồi lại cứu các nàng được không?"
Vừa mới trùng sinh liền cãi lộn, Ðát Kỷ cũng thật sự phục hai người.
Còn có, rõ ràng là các ngươi trùng sinh cùng nhau có được không!
Lý Nguyên: "..."
"Chớ quấy rầy, hoặc là ngồi xuống, hoặc là các ngươi trở về ầm ĩ."
Hắn đối nói với Nữ Oa và Hậu Thổ.
Nữ Oa và Hậu Thổ thấy Lý Nguyên mở miệng, dường như có chút bất mãn, lập tức vội vàng im ngay, cũng ngồi ngay ngắn hai bên Lý Nguyên.
Cúi đầu, nắm bắt ống tay áo, giống như cô vợ nhỏ phạm sai lầm.
Ðát Kỷ thấy thế, không khỏi giơ ngón tay cái với lão ca.
Xem ra, lão ca không cần đánh cổ cũng có thể chấn phu cương.
Mạt sát Nữ Oa và Hậu Thổ, trong lòng Mã Lục vẫn cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Dù sao, ngoại hình hai người này thật sự là khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại.
Ai, đáng tiếc!
Hắn nén tiếc nuối, nhìn về phía mấy người Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh.
Trông thấy biểu cảm của mấy người, Mã Lục không khỏi âm thầm nhíu mày.
Sao mấy người kia trông thấy Nữ Oa và Hậu Thổ bị mạt sát cũng không có chút biểu cảm kinh ngạc hay lo lắng nào vậy?
Sao ai nấy đầy biểu hiện bình tĩnh như vậy?
Chẳng lẽ, bọn họ liền không sợ nối bước theo gót Nữ Oa sao?
Mã Lục -nén nghi ngờ xuống, hỏi mấy vị Thánh Nhân: "Các ngươi còn có gì muốn nói không?"
"Ta có điều muốn nói."
Thông Thiên giáo chủ nghe vậy, vội vàng mở miệng nói: "Ta rất không đồng tình với chỉ trích trước đó của ngươi về ta, tuy ta thu đồ đệ bất kể xuất tên, chỉ có điều, từ kiếp Phong Thần về sau, ta đã bắt đầu chú trọng phẩm chất. Cho nên, chỉ trích của ngươi đối với ta, không hề có đạo lý, ta hi vọng ngươi có thể nói lời xin lỗi với ta."
Mã Lục: "..."
Khóe miệng hắn không tự chủ giật giật, trên trán hiển hiện vô cùng âm u.
Hắn không nghĩ tới, đều lúc này rồi mà Thông Thiên giáo chủ cũng dám bảo hắn nói xin lỗi.
Ta để ngươi mở miệng, là muốn nghe các ngươi cầu xin tha thứ, chứ không phải nghe đám các ngươi chỉ trích, cũng không phải muốn xin lôi các ngươi.
Thật sự là không biết thời thế, không có mắt nhìn.
Đúng vào lúc này, Tiếp Dẫn đạo nhân cũng nói với Mã Lục: "Ta cũng hi vọng ngươi có thể xin lỗi ta và Chuẩn Đề sư đệ, cả Tây Phương giáo, bời vì trước đó Tây Phương giáo thiếu người nên ta và sư đệ mới đi tứ phương độ hóa người hữu duyên, cũng không phải vô sỉ."
Chuẩn Đề đạo nhân nói tiếp: "Lùi một vạn bước, bây giờ, Tây Phương đã đại hưng, ta và sư huynh cũng đã sớm không còn đi độ hóa người khác nữa. Mà an phận ở một góc, tu luyện công pháp, cho nên ngươi nói chúng ta vô sỉ, hoàn toàn là ngậm máu phun người."
Sau đó, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nhao nhao mở miệng, phản bác lại lời chỉ trích của Mã Lục với bọn họ trước đó, cũng để Mã Lục xin lỗi.
Tâm trạng Mã Lục vào giờ khắc này, khó chịu như giẫm phải một đống phân lớn.
Hắn thật sự bị phản ứng của Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh làm cho kinh ngạc.
Sống chết của mấy người, rõ ràng đều nằm trong lòng bàn tay hắn, nhưng tại sao bọn họ không lập tức dập đầu xin tha, ngược lại còn lẽ hùng hồn ta xin lỗi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận