Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2005 - Biến thái như vậy sao?

Cữu cữu của Tô Trường Thiên chỉ tinh thông mỗi thuật định thân mà thôi.
Còn Đại chúa tể lúc này chỉ là một phân thân.
Cho nên mới không thể hóa giải thuật định thân ngay lập tức.
Đúng vậy, nhất định là như thế.
Mấy Đại Đế vốn không muốn tin rằng thực lực của Lý Nguyên lợi hại hơn Đại chúa tể.
Từ sau khi nhận được tin tức liên quan đến thế giới Hoang Cổ, các Đại Đế đã xem Đại chúa tể là vị thần duy nhất trong thế giới Hỗn Độn.
Đại chúa tể không thể lập tức hóa giải cấm chế của thuộc hạ, cảm thấy không phục lại phóng ra mấy đường pháp tắc bay về phía thuộc hạ.
Thề rằng phải phá được thuật định thân của Lý Nguyên.
Nhưng mà hiệu quả của mấy đường pháp tắc này trên đám người Quang Minh, Thương Thiên giống như đá chìm đáy biển, căn bản không có bất cứ tác dụng nào.
Đám người Quang Minh, Thương Thiên vẫn bị đóng băng ở chỗ cũ, đứng im bất động.
Lần này, Đại chúa tể hoàn toàn trở nên luống cuống.
Trước đây hắn không thể phá rách nghê thường tiên y của Tô Trường Ly là bởi vì nghê thường tiên y là Hỗn độn chí bảo.
Đánh không rách cũng có nguyên nhân của nó.
Nhưng lần này hắn lại không phá giải được thuật định thân của Lý Nguyên, điều này hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Đây chẳng phải có nghĩa là Lý Nguyên khống chế pháp tắc còn thâm sâu hơn hắn?
Thực lực của Lý Nguyên mạnh hơn hắn?
Tuy Đại chúa tể chỉ là phân thân nhưng cũng không thể nào chấp nhận được sự thật có người mạnh hơn hắn!
Trên thế gian này không thể có tồn tại mạnh hơn bổn tọa!
Tuyệt đối không có!
Đương nhiên Lý Nguyên cũng nhìn thấy hành động muốn phá giải thuật định thân của Đại chúa tể.
Nhưng mà hắn không hề chú ý.
Tuy hắn chỉ đóng băng thời gian trên người mấy vị Đại Đế một cách đơn giản, nhưng mà thứ hắn đóng băng lại chính là thời gian tuyệt đối của cả Hồng Mông.
Đóng băng bản nguyên thời gian thống ngự tất cả vũ trụ Hồng Mông.
Cho dù là Đại Đạo cũng phải tốn lượng kiếp vô tận mới có thể miễn cưỡng lay động một chút bản nguyên thời gian của vũ trụ Hồng Mông.
Còn về Đại chúa tể, cho dù bản tôn của hắn đích thân ra tay cũng không thể mảy may lay động.
Đừng nói chỉ là một phân thân nhỏ nhoi.
Do đó Lý Nguyên căn bản không hề sợ Đại chúa tể có thể phá giải thuật định thân trên người mấy vị Đại Đế.
Hắn vẫn dịu dàng nhìn Tô Trường Ly, chờ đợi quyết định của Tô Trường Ly.
Tô Trường Ly nghe thấy câu hỏi của cữu cữu, nàng không khỏi liếc nhìn mấy vị Đại Đế và Đại chúa tể một cái, căm giận nói: “Bọn họ giết người thân của ta rồi ham muốn bảo vật của ta, liên thủ muốn ép ta vào chỗ chết. Sau đó, ta nhắc đến tên của cữu cữu, vốn để cho bọn họ biết khó mà lui, nhưng bọn họ lại nói năng lỗ mãng với cữu cữu, ra sức châm biếm, quả thật tội không thể tha. Chết thì không thể xóa sạch tội ác của bọn họ, sống lại quá mức dễ dàng cho bọn họ. Do đó ta muốn bọn họ chết không được dễ dàng, sống không được thoải mái.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Cái này đơn giản.”
Hắn nhìn mấy Đại Đế bị đóng băng một cái: “Trước tiên các ngươi tự tát mình, khi nào ta bảo dừng mới được dừng.”
Mấy Đại Đế như Quang Minh, Thương Thiên nghe vậy, trong lòng vô cùng chống đối.
Thế mà lại bảo bọn ta tự tát chính mình, bọn ta cũng chẳng bị điên sao có thể nghe lời ngươi chứ?
Tuy ngươi có thể đóng băng bọn ta, khiến bọn ta không thể cử động nhưng muốn bọn ta tự tát chính mình tuyệt đối không thể nào!
Đại chúa tể trên không trung trong lòng cũng đầy chế nhạo.
Thuộc hạ của mình chỉ có thể do mình sai khiến, sao có thể nghe mệnh lệnh của người ngoài chứ?
Cho dù Lý Nguyên biết Ngôn Xuất Pháp Tùy cũng không thể điều khiển hành động của thuộc hạ của hắn được.
Bởi vì, linh hồn của Quang Minh, Thương Thiên cũng đã bị hắn khống chế.
Đại chúa tể vừa nghĩ như vậy, bỗng nhiên hắn phát hiện cơ thể của mấy thuộc hạ lại có thể cử động.
Sau đó các thuộc hạ bắt đầu tự tát ‘bốp bốp’ vào mặt mình.
Phịch!
Đại chúa tể vô thức há to mồm.
Gần như không dám tin vào mắt mình.
Vả mặt, bị tát vào mặt sờ sờ như vậy!
Tại sao, tại sao mấy thuộc hạ này phải tát vào mặt của mình?
Linh hồn của bọn họ không phải đã bị ta dùng bí thuật khống chế rồi sao?
Bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể nghe mệnh lệnh của ta.
Người ngoài căn bản không thể điều khiển linh hồn của bọn họ, ảnh hưởng đến hành động của bọn họ được.
Nhưng tại sao, tại sao bọn họ lại nghe theo dặn dò của cữu cữu Tô Trường Ly, tự mình đánh mình chứ?
Bổn tọa cũng chẳng phát hiện được trên người Lý Nguyên có bất cứ dao động pháp lực nào?
Rốt cuộc hắn đã làm như thế nào?
Người này sao lại quỷ dị như thế?
Đại chúa tể đã tung hoành nhiều năm trong Hồng Mông như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chuyện quỷ dị như vậy.
Đại chúa tể kinh ngạc, bảy vị Đại Đế (ngoài Thú Hoàng) cũng kinh ngạc không thôi.
Bọn họ không hiểu tại sao bản thân lại đột nhiên tự tát chính mình như thế?
Hơn nữa, còn đánh rất tàn nhẫn!
Đau thấu tim gan!
Một bạt tay, da miệng rách toạt.
Hai bạt tay, hàm răng bay tứ tung.
Ba bạt tay, máu thịt mơ hồ.
Bốn bạt tay, đầu óc muốn nổ tung.
Đau, quá đau!
Cũng bởi vì bọn họ đã được siêu thoát sinh tử luân hồi.
Nếu không mấy bạt tay thế này có thể đánh chết bọn họ luôn rồi.
Rốt cuộc cữu cữu của Tô Trường Ly đã thi triển tà thuật gì với bọn ta?
Mau dừng lại đi!
Mấy vị Đại Đế liều mạng thi triển công pháp kích thích huyết mạch muốn thi triển các loại thần thông để dừng hành vi tự hại chính mình của mình lại.
Nhưng mà cho dù bọn họ vận công pháp như thế nào cuối cùng cũng không thể điều khiển hành vi của mình.
Phải nói bây giờ người kinh ngạc nhất nhất nhất vẫn phải kể đến đám người đại năng tu sĩ Tinh Hà đang theo dõi động tĩnh của hư không kia.
Trước đây, khi bọ họ phát hiện Trường Ly Đại Đế triệu hồi ra một cữu cữu trẻ tuổi, tuy bất ngờ nhưng cũng không đặt Lý Nguyên vào trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận