Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1458 - Nỗi sợ hãi của Vu Tiểu Ngư! (2)

Hắn không muốn chết.
Vất vả mới đi đến thế giới này, có thể bất tử, vẫn chưa kịp hưởng thụ, kết quả là chết thẳng cẳng, điều này cũng quá bi thương rồi.
Ta không muốn đau buồn như vậy!
Bởi vậy, Vu Tiểu Ngư bất chấp tôn nghiêm, hắn trực tiếp cắt ngang lời của Đát Kỷ, mở miệng cầu xin tha thứ: “Mọi chuyện đều là hiểu lầm, mong tiên tử đại nhân đại lượng, tha cho ta một lần.”
“Sau này ta nhất định nghe theo lời của tiên tử. Chẳng phải tiên tử muốn bồi thường sao? Ta có thể cho tiên tử hai món Hỗn độn chí bảo. Không, ta sẽ đưa tất cả Hỗn độn chí bảo cho tiên tử, chỉ xin tiên tử có thể giơ cao đánh khẽ.”
“Hây…”
Đát Kỷ thở dài.
“Nếu như vừa rồi ngươi dùng thái độ này, chẳng phải sẽ không xảy ra chuyện gì sao? Đáng tiếc, tất cả đã muộn.”
Vu Tiểu Ngư vội vàng nói: “Không muộn, không muộn, chỉ cần một câu nói của tiên tử, mọi thứ đều không muộn.”
Trong lòng hắn rất khinh bỉ hành vi không có cốt khí này của mình, đáng tiếc, hắn không kiên cường được!
Đát Kỷ thản nhiên nói: “Ta thật sự không nghĩ ra lý do bỏ qua cho ngươi.”
Vu Tiểu Ngư cầu khẩn nói: “Tiên tử hãy tha cho ta một mạng, chắc chắn sẽ có chút tác dụng. Ta đã biết sai rồi, cho chút cơ hội đi, cho ta một đường sinh cơ. Trời cao đều có đức hiếu sinh.”
Đừng thấy miệng Đát Kỷ nói lời tàn nhẫn, thật ra trong lòng nàng cũng không chắc có cần giết Vu Tiểu Ngư hay không.
Lớn như vậy, nàng đã xung đột với vô số người, nhưng thật ra nàng chưa bao giờ tự tay giết người.
Cho dù có người đắc tội với nàng, nàng cũng chỉ dạy dỗ một trận, trêu đùa một phen, sau đó bỏ qua.
Nàng lập tức hỏi ca ca: “Ca, ngươi nói xem nên làm thế nào?”
Ca?
Vu Tiểu Ngư bất ngờ nhìn Lý Nguyên.
Không ngờ anh đẹp trai này lại là ca ca của Đát Kỷ.
Hắn luôn cho rằng đây là tên mặt trắng mà Đát Kỷ bao nuôi.
Quá bất ngờ rồi!
Lý Nguyên hiểu suy nghĩ của muội muội, nói: “Ngươi không muốn ra tay thì bỏ qua.”
Vu Tiểu Ngư nghe vậy, trong lòng không khỏi vui mừng, chỉ cảm thấy sao Lý Nguyên lại thuận mắt như vậy?
Đát Kỷ đắn đo nói: “Nhưng trước đó hắn muốn cướp hệ thống của ta, còn có ý đồ tập kích các ngươi, cứ cho qua như vậy, cũng quá Thánh mẫu rồi!”
Tâm trạng của Vu Tiểu Ngư lại căng thẳng.
Đại tỷ, làm Thánh mẫu không có gì là không tốt cả, đây là từ ca ngợi đó.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ai nói cho qua như vậy? Ngươi không ra tay, đương nhiên sẽ có người ra tay.”
“Ai?”
Đát Kỷ tò mò nói.
“Bốp!”
Lý Nguyên không trả lời, đột nhiên hắn búng tay.
Chỉ thấy tượng đá bị xích sắt trói chặt tay chân trên quảng trường mở rộng hai cánh tay, đột nhiên sống lại.
Trở thành Hồng Quân.
Xích sắt Đại Đạo trên người hắn cũng hoàn toàn biến mất.
Hồng Quân giải trừ phong ấn, trong lòng không khỏi vui mừng.
Hắn vội vàng đi đến trước mặt Lý Nguyên, cảm kích hành lễ: “Đa tạ ơn cứu mạng của Lý tiền bối, Hồng Quân vô cùng cảm kích.”
Hắn lại hành lễ với Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử: “Bái kiến Đát Kỷ tiên tử, Tiên Đường bệ hạ.”
“Thì ra Đạo Tổ ngươi bị phong ấn trong tượng đá?”
Đát Kỷ nhìn thấy Hồng Quân, hậu tri hậu giác nói.
Hồng Quân hơi ngượng ngùng nói: “Hổ thẹn, hổ thẹn.”
Vu Tiểu Ngư thấy Lý Nguyên búng ngón tay, Hồng Quân đột nhiên được cởi bỏ phong ấn.
Sau đó, Hồng Quân lại xưng hô Lý Nguyên là tiền bối, xưng hô Đát Kỷ chỉ là tiên tử, trong lòng hắn lập tức có suy đoán to gan.
Lẽ nào Lý Nguyên này vốn không phải là tên mặt trắng?
Mà là một đại năng khủng bố?
Lẽ nào hắn mới là đại lão thật sự?
Không phải đó chứ?
Lý Nguyên chỉ vào Vu Tiểu Ngư, nói với Hồng Quân: “Người này giao cho ngươi xử lý.”
Hắn nhấn mạnh: “Tùy ngươi xử lý.”
Hồng Quân nghe vậy, ánh mắt nhìn Vu Tiểu Ngư lập tức tràn ngập sát ý.
“Lý tiền bối yên tâm, ta sẽ xử lý hắn thật tốt.”
Hắn nhấn mạnh chữ “tốt” rất nặng.
Vu Tiểu Ngư nhìn thấy ánh mắt lãnh khốc của Hồng Quân, chỉ cảm thấy tay chân lạnh lẽo, trong lòng hoàn toàn bị tuyệt vọng cắn nuốt.
Hắn vội vàng cầu xin về phía Đát Kỷ: “Đát Kỷ tiên tử, ta thật sự biết sai rồi, ngươi hãy tha cho ta đi! Tương lai ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ơn không giết của ngươi.”
Đát Kỷ thản nhiên nói: “Chẳng phải ta đã tha cho ngươi sao? Còn Đạo Tổ có tha cho ngươi hay không, chuyện này không liên quan đến ta.”
Vu Tiểu Ngư nghe vậy, lập tức trông mong nhìn Hồng Quân.
Nhưng chỉ thấy Hồng Quân nắm chặt ngón tay, nhìn hắn không có ý tốt.
Khiến Vu Tiểu Ngư sởn gai ốc.
Lý Nguyên hỏi muội muội: “Ngươi chơi đủ chưa? Đã trì hoãn lâu rồi, chúng ta có thể đi rồi.”
Đát Kỷ cười nói: “Chơi đủ rồi, loại cảm giác khống chế Hồng Mông này đúng là không tồi, không biết khi nào ta mới có thể tự mình làm được bước này?”
Mới có thể tự mình làm được?
Nghe thấy lời nói của Đát Kỷ, trong lòng Vu Tiểu Ngư không khỏi khẽ động.
Lẽ nào người vừa rồi chặn công kích của ta, còn tước đoạt hệ thống của ta, vốn không phải do Đát Kỷ làm?
Mà là Lý Nguyên thầm trợ giúp Đát Kỷ?
Lẽ nào Đát Kỷ thật sự chỉ có tu vi Chuẩn Thánh?
Vu Tiểu Ngư nhìn Lý Nguyên, ánh mắt tràn ngập kinh nghi bất định.
Mà ánh mắt Lý Nguyên đối với Vu Tiểu Ngư lại không có bất kỳ phản ứng gì.
Chỉ xem đối phương là không khí.
Hắn trả lời muội muội: “Còn cần rất lâu.”
Trong lúc nói chuyện, hắn đưa tay vẽ một cái vòng trên hư không.
Một thông đạo không gian lập tức xuất hiện trước người hắn.
Phía bên kia của thông đạo không gian chính là khách điếm.
Lý Nguyên dẫn Tiểu Tê Tử đi về phía trước, lập tức bước vào đại sảnh khách điếm.
Đát Kỷ vội vàng đuổi theo.
Trong miệng còn líu ríu hỏi Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử, ảnh cô cô bảo ngươi chụp như thế nào? Có đẹp không? Có mở chức năng làm đẹp không? Mau lấy điện thoại ra cho cô cô xem.”
Ngay sau đó, thông đạo không gian biến mất.
Thiên Cơ sơn lớn như vậy chỉ còn lại Vu Tiểu Ngư và Hồng Quân.
“Ngươi cảm thấy ta nên bào chế ngươi như thế nào mới ổn?”
Hồng Quân mặt không thay đổi hỏi Vu Tiểu Ngư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận