Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1463 - Đánh dấu từ trong bụng!

Trưởng Tôn Vô Cấu tiếp tục nói: “Chuyện này ta đã để trong lòng lâu lắm rồi nhưng vẫn không biết phải mở miệng nói với phụ vương ngươi thế nào. Sợ hắn hiểu lầm cũng sợ những người trong cung lời ra tiếng vào, vì thế vẫn luôn nhịn không nói đến…”
“Nhưng chuyện ta lo lắng nhất cũng đã xảy ra rồi. Ta nói chuyện này với phụ vương ngươi, kết quả phụ vương ngươi lập tức sụp đổ, tự nhốt mình trong ngự thư phòng, cả ngày uống rượu giải sầu, ai cũng không muốn gặp.”
Vừa nói xong, Trưởng Tôn Vô Cấu bật khóc đầy thương tâm, khóc đến lê hoa đái vũ, đau buồn không tả.
Tiểu Tê Tử có thể hiểu được sự ủy khuất và đau buồn của mẫu hậu.
Cũng hiểu được Lý Nhị sụp đổ đến cỡ nào.
Trưởng Tôn Vô Cấu nức nở nói: “Hức hức hức, vi nương thật sự không còn cách nào, đành phải đến nhờ ngươi giúp đỡ, hy vọng ngươi có thể khuyên được phụ vương ngươi nghe ta giải thích, ta thật sự không có làm chuyện gì vô đạo đức cả.”
Nhìn thấy mẫu hậu khóc đến thương tâm như vậy, trong lòng Tiểu Tê tử cũng không dễ chịu, vội an ủi nàng: “Mẫu hậu yên tâm, chỗ phụ vương, hài nhi sẽ giúp mẫu hậu giải thích.”
Nàng trách Lý Nhị: “Phụ vương cũng thật là, ngay cả mẫu hậu cũng không tin, dù gì hắn và mẫu hậu cũng sống chung với nhau nhiều năm như vậy, chẳng lẽ còn chưa rõ con người của mẫu hậu sao?”
Trưởng Tôn Vô Cầu thấy con gái trách móc phụ vương, vội nói giúp Lý Nhị: “Ngươi cũng không thể trách phụ vương ngươi, dù sao thì chuyện này cũng quá khác thường, một nam nhân khó mà tiếp nhận được.”
Tiểu Tê Tử: “Dù có kỳ lạ thì trước khi sụp đổ hắn cũng nên nghe mẫu hậu giải thích chút chứ, vậy mà cũng tự xưng là minh quân!”
Trưởng Tôn Vô Cấu không muốn con gái sinh ra khúc mắc với phụ vương, xoa xoa mắt, nói sang chuyện khác: “Ngươi thấy việc này nên giải thích thế nào mới có thể khiến phụ vương ngươi tin đây?”
Tiểu Tê Tử: “Thai nhi này quá kỳ lạ, ngay cả ta cũng không thể tra được lai lịch của nó.”
Nàng đảo mắt, chợt nảy ra ý nghĩ.
“Không thì như vầy đi, chúng ta tìm phụ thân hỏi rõ sự tình trước rồi mới đến tìm phụ vương giải thích.”
Ánh mắt Trưởng Tôn Vô Cấu sáng lên, vui mừng nói: “Sao ta lại quên tỷ phu được chứ? Tỷ phu toán vô dĩ sách, chắc chắn biết nguyên nhân, hơn nữa lời của tỷ phu, phụ vương ngươi chắc sẽ nghe lọt tay.”
Tiểu Tê Tử gật đầu: “Còn nghe không vào thì treo ngược hắn lên đánh, chắc chắn sẽ nghe vào.”
Trưởng Tôn Vô Cấu: “…”
Sao trước giờ ta không nhận ra, tính cách của con gái ta bạo lực như vậy nhỉ?
Tiểu Tê Tử: “Vậy chúng ta đến khách điếm tìm phụ thân đi.”
Trưởng Tôn Vô Cấu gật đầu, lập tức cùng con gái rời khỏi hoàng cung, đi đến đông thành.
Tiểu Tê Tử và Trưởng Tôn Vô Cấu không hề hay biết, cuộc trò chuyện của mình đã bị một người khác nghe được.
Người này không ai khác, chính là thai nhi trong bụng của Trưởng Tôn Vô Cấu.
Thai nhi này đã sớm có ý thức của riêng mình, còn có thể cảm nhận được hoàn cảnh xung quanh.
Thế nên, từng lời của Tiểu Tê Tử và Trưởng Tôn Vô Cấu, nó đều nghe được.
Thân phận thật của thai nhi này là một người xuyên việt.
Từ một trăm năm trước hắn đã có ý thức rồi, sau đó hắn phát hiện, hiện tại hắn đã trở thành một thai nhi trong bụng người khác.
Cũng biết được, mẫu thân đời này của hắn lại là một thái hoàng hậu của một hoàng triều tu tiên.
Hơn nữa, ở thế giới này còn có tu sĩ Thần Tiên, yêu ma quỷ quái, kỳ trân dị thú.
Chuyện này khiến cho Tống Từ vô cùng vui mừng.
Dẫu sao với thân phận của mẫu thân kiếp này của hắn thì đời này của hắn xem như cơm áo không lo, tương lai có thể trực tiếp trường sinh bất tử, thật sự quá hạnh phúc rồi.
Hắn cũng trở thành loại người mà bản thân đã từng vô cùng hâm mộ.
Hắn cho rằng, sau khi ra đời hắn đã rất trâu bò rồi.
Vui mừng hơn là, hắn còn kích hoạt được bàn tay vàng của mình đó là hệ thống đánh dấu.
Hắn có thể thông qua hệ thống này mỗi ngày đánh dấu để nhận được phần thưởng.
Những phần thưởng này có thể là công pháp, đan dược, pháp bảo, đạo cụ, linh căn hay thậm chí là tu vi.
Hơn nữa, những chỗ đánh dấu càng bất phàm thì thì phần thưởng hắn có được càng quý giá, Tống Tử vui mừng đến nỗi lộn nhào trong nước ối.
Cứ đạp, đạp, sau này ta chính là nhân vật chính thiên mệnh.
Với hệ thống này, sau này muốn khiêm tốn cũng khó!
Thế là kể từ đó cuộc sống mỗi ngày của Tống Từ chỉ có đánh dấu ở trong bụng của Trưởng Tôn Vô Cấu.
Trải qua một trăm năm đánh dấu, hắn đã tích được không ít phần thưởng.
Hơn nữa còn tăng thiên phú linh căn của mình đến trình độ yêu nghiệt.
Nếu người khác là thiên tài thì Tống Từ hắn chính là thiên tài trong thiên tài.
Lẽ ra khi hoài thai được mười hai tháng, hắn phải được sinh ra.
Nhưng mà Tống Tử cảm thấy, ở trong bụng Trưởng Tôn Vô Cấu đánh dấu, vừa an toàn lại vừa không khiến người khác chú ý nên hắn thông qua chút thủ đoạn, cố ý tiếp tục ở trong bụng của nàng, không chịu ra đời.
Chuẩn bị các thứ đợi đến mấy vạn năm sau, khi gia sản tích góp được trở nên phong phú, lúc này Thánh Nhân mới đến với thế gian khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Tống Từ đã biết nói từ sớm, mình ở kiếp này thuận lợi có được một vị tỷ tỷ lại còn là nữ hoàng vương triều, thực lực khủng bố có thể thay đổi càn khôn, thao túng thời không.
Hắn rất hiếu kỳ, vị tỷ tỷ hời này có bộ dáng như thế nào?
Thực lực của nàng thật sự lợi hại đến vậy sao?
Đến hôm nay, rốt cuộc hắn cũng đã “thấy” được vị tỷ tỷ hời trong truyền thuyết nhưng hắn không ngờ rằng người tỷ tỷ này thế mà trông chỉ khoảng bảy tám tuổi.
Hắn không thể nào hình dung được Nữ hoàng Tiên Đường, người tranh phong cùng các vị Thánh Nhân trong lời nói thường ngày của các cung nữ với người này có liên quan gì với nhau.
Nhưng rất nhanh, Tống Từ liền cảm nhận được vị tỷ tỷ này khủng bố nhường nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận