Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 658 - Có nghĩa phụ cũng có nghĩa mẫu

Giờ phút này Tiểu Tê Tử đã hoàn toàn khôi phục như thường, hai má hồng hào trắng nõn, vô cùng mịn màng. Đôi mắt to trong trẻo có thần, lông mi vừa dài vừa cong, còn xinh đẹp đáng yêu hơn cả búp bê.
Lý Nguyên phát hiện, cũng chỉ có Đát Kỷ còn bé mới có thể đáng yêu như Tiểu Tể Tử.
Nhưng hắn đã chịu thiệt trên người Đát Kỷ, hắn sẽ không bị lừa lần nữa.
Vì vậy đáng yêu thế nào cũng không đánh nổi ý chí sắt đá của ta!
Lý Nguyên thầm kêu gào nói.
Mấy người đi tới trước mặt Lý Nguyên, Lý Nhị nói với Tiểu Tê Tử: “Tiểu Tê Tử, mau gọi nghĩa phụ đi.”
“Tánh mạng của ngươi là nghĩa phụ cứu đó.” Trưởng Tôn Vô Cấu nói.
Khóe miệng Lý Nguyên giật giật, nhanh chóng ngăn cản: “Đừng có gọi. Dễ gây hiểu lầm.”
Nói xong, hắn kéo Dương Thiền chắn trước người: “Người này tràn đầy tình mẹ, được xưng là tam thánh mẫu, rất nguyện ý làm mẹ người khác, các ngươi bảo nàng làm nghĩa mẫu đi!”
Cái gì mà các ngươi bảo nàng?
Ta không muốn làm nghĩa mẫu của Lý Thế Dân với Trưởng Tôn Vô Cấu đâu.
Dương Thiền âm thầm nhổ nước bọt nói.
Lý Nhị biết thân phận của Dương Thiền, mừng rỡ nói: “Có thể có nghĩa mẫu nhưng nghĩa phụ cũng không thể thiếu.”
Trưởng Tôn Vô Cấu vui vẻ cười nói: “Hiện giờ có nghĩa phụ, có cả nghĩa mẫu, đúng lúc.”
Ngược lại cho dù thế nào, người cha này đã định là Lý Nguyên!
Tiểu Tê Tử mới chỉ bốn tuổi nhưng lại vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Nàng không đợi phụ hoàng và mẫu hậu nhắc nhở đã cung kính lễ phép, giống như tiểu đại nhân có quy củ dập đầu thi lễ với Lý Nguyên, sau đó giọng nói trẻ con vang lên: “Hài nhi bái kiến nghĩa phụ.”
Sau đó cũng hành lễ với Dương Thiền: “Hài nhi bái kiến nghĩa mẫu.”
Dương Thiền thấy Tiểu Tê Tử ngoan như vậy, giọng nói lại nhỏ nhẹ mềm mại, chỉ cảm thấy tim như tan chảy.
Lập tức vui mừng đến không khép miệng được.
Hahaha, cuối cùng mình và Lý Nguyên cũng có chung một nữ nhi.
Nàng hưng phấn móc tìm trên người mình, chuẩn bị tìm một món quà gặp mặt cho con gái nuôi của mình và Lý Nguyên.
Sáo đào, đây là Lý Nguyên cho ta.
Khăn tay U Lan, đây cũng là Lý Nguyên cho ta.
Bảo Liên Đăng, đây là sư phụ cho ta
Móc tới móc lui, cuối cùng nàng móc ra một viên dạ minh châu to như trứng gà đưa cho Tiểu Tê Tử.
“Đây là quà gặp mặt nghĩa mẫu cho ngươi.” Dương Thiền yêu thích xoa đầu Tiểu Tê Tử.
“Cảm ơn nghĩa mẫu.” Tiểu Tê Tử cầm dạ minh châu, vui vẻ nói lời cảm ơn với Dương Thiền.
Sau đó, nàng mở to đôi mắt sáng rực của mình nhìn Lý Nguyên.
Dường như muốn nói, nghĩa mẫu đã tặng rồi, nghĩa phụ ngươi thì sao đây?
Lý Nguyên giả vờ không hiểu ánh mắt của Tiểu Tê Tử.
Không có lễ gặp mặt nào cả!
Lòng ta rất cứng!
Cứng như đá vậy!
“nghĩa phụ, cảm ơn ngươi đã cứu Tiểu Tê Tử.” Khuôn mặt Tiểu Tê Tử tươi cười, chăm chú nhìn Lý Nguyên nói.
“Không cần cảm ơn.” Lý Nguyên đáp một câu.
Tiểu Tê Tử lại nói: “Mẫu hậu và phụ vương nói, sau này Tiểu Tê Tử ở lại nơi này của phụ thân để điều dưỡng thân thể, Tiểu Tê Tử rất hiểu chuyện, nhất định sẽ không làm phiền phụ thân.”
Không phải nghĩa phụ sao?
Sao lại biến thành phụ thân rồi?
Hơn nữa hình như mình còn chưa đồng ý để Tiểu Tê Tử lại ở đâu? Lý Nguyên cực kỳ cứng.
Dương Thiền chơi đùa với Tiểu Tê Tử một lúc, sau đó rời khỏi khách điếm, đến Quan Giang Khẩu.
Sau khi Lý Thế Dân và Trưởng Tôn Vô Cấu dặn dò Tiểu Tê Tử xong thì cũng lập tức cùng Lý Lệ Chất rời khỏi.
Rất nhanh, khách điếm chỉ còn lại hai người Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử.
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ một hồi.
Tiểu Tê Tử mấp máy mở miệng, âm thanh như trẻ con đang bú sữa hỏi Lý Nguyên: “Phụ thân muốn uống nước không? Tiểu Tê Tử cho ngươi.”
Lý Nguyên: “Là ngươi muốn uống nước phải không?”
Khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Tê Tử càng đỏ hơn, nàng chột dạ nói: “Tiểu Tê Tử cũng có thể không uống.”
Miệng Lý Nguyên há ra, nói như này, lẽ nào ta còn tiếc mấy chén nước sao?
“Chờ một chút, ta đi nấu nước cho ngươi.”
“Cảm ơn phụ thân.” Mắt Tiểu Tê Tử sáng lên, vội vã nói cảm ơn.
Xem ra nàng thật sự rất khát.
Lý Nguyên đến phòng bếp nấu nước.
Tiểu Tê Tử cũng đi theo sau lưng Lý Nguyên.
“Ta nhóm lửa cho phụ thân nhé!” Tiểu Tê Tử muốn giúp hắn chuyện gì đó.
Lý Nguyên để ấm nước lên lò, thêm một cây gỗ cửu lý hương, đầu gỗ tỏa ra ánh lửa tím trắng: “Ở chỗ này của ta không cần người nhóm lửa.”
Tiểu Tê Tử thấy không giúp được gì, trong lòng nhất thời lo lắng.
Tiểu Tê Tử không làm gì, phụ thân sẽ không cảm thấy ta kém cỏi, từ đó không thích ta chứ?
Lý Nguyên suy nghĩ một chút, sau đó lấy tay bẻ một khối đá màu bạc trên một núi giả tầm thường.
Tiểu Tê Tử tò mò nhìn phụ thân, không biết hắn đang làm gì.
Bộp!
Lý Nguyên vỗ tay phát ra tiếng.
Đầu ngón tay lập tức nhóm lên một ngọn lửa màu trắng, xung quanh ngọn lửa là một vòng màu đen.
Cảm giác giống như là không khí bị đốt ra một cái lỗ đen vậy.
Tiểu Tê Tử không khỏi mở to hai mắt ra nhìn.
“Cha đang làm ảo thuật sao?”
Nàng hiếu kỳ hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Không kém bao nhiêu.”
Tiểu Tê Tử nghe vậy, không khỏi càng nghiêm túc nhìn.
Lý Nguyên đặt tảng đá màu bạc kia lên trên ngọn lửa màu trắng, chỉ chốc lát sau, tảng đá màu bạc lập tức bị hòa tan, hóa thành một bãi chất lỏng màu bạc, lơ lửng ở giữa không trung.
“Thật thần kỳ quá. Cha quá lợi hại.”
Tiểu Tê Tử tán dương không thôi.
Lý Nguyên cười nhẹ một tiếng, ừm, hắn đột nhiên nhớ tới, không phải mình lòng cứng như đá hay sao?
Ta sẽ không biết cười.
Hắn lập tức thu lại nụ cười trên mặt.
Ở dưới sự điều khiển của Lý Nguyên, chỉ thấy bãi chất lỏng màu bạc không ngừng biến ảo, cuối cùng biến thành kích cỡ một nắm tay người trưởng thành, một con mèo màu bạc dễ thương.
Con mèo dựng thẳng hai cái tai nhọn, lè lưỡi, hai chân trước giống như hai tay tạo 16 ở trước ngực, cái đuôi thật cao nhổng về phía sau, tạo thành hình một cái tay cầm.
Nhìn có vẻ ngây thơ, dễ thương, vô cùng đáng yêu.
Tiểu Tê Tử vừa nhìn đã thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận